Lưu Tử Tinh lắc lắc đầu nói: “Ngươi học hành kiểu gì vậy a?”
Bạch Linh Ca gãi gãi đầu, xem ra sau khi đi ra Đế Mộ phải chăm chỉ học hành lại, bằng không bị khinh tay nghề nó lại nhục nhã!
Đám người đang ở Sinh Môn: “Chạy! Chạy! Chạy!”
“Má nó! Các ngươi đừng tới đây! Đừng tới đây!!”
“Đừng con em ngươi!! Chạy nhanh lên!!”
Tập thể chạy marathon, sẽ đẹp mắt hơn nếu không có bóng dáng của viên đá đằng sau!
!
Bên phía Lưu Tử Tinh thì đi dạo rất nhàn nhã, Bạch Linh Ca không hổ xuất từ trộm mộ thế gia, biết cách tránh khỏi cạm bẫy.
Lưu Tử Tinh cảm thấy quyết định của mình là rất đúng, giữ lại cái này Bạch Linh Ca, nói không chừng tương lai tạo được một cái ‘khảo cổ đoàn’.
Đột nhiên Bạch Linh Ca dừng lại, Lưu Tử Tinh nhìn về phía trước 3 con đường thì hỏi: “Chúng ta nên chọn đường nào?”
Bạch Linh Ca gãi gãi đầu nói: “Thực ra! Có chút khó! ”
Lưu Tử Tinh: “???”
Phệ Thiên: “???”
“Ý ngươi là sao?” Lưu Tử Tinh bất thiện hỏi, mẹ nó nói nãy giờ bảo bọn ta đừng lo lắng nhiều, giờ thì lại nói có chút khó?
Bạch Linh Ca sắc mặt căng cứng nói: “Bình tĩnh! Bình tĩnh a!”
“Là như này, trong bản đồ của tổ tiên để lại có nói! Ở đây phân ba đường! Đế Văn ở đây phức tạp một khi vào rồi không thể trở lại mà mỗi con đường lại có đồ vật khác nhau! Đồng thời cũng đưa chúng ta tới những nơi khác nhau!”
Lưu Tử Tinh nhíu mày: “Cuối đường có quay trở lại thành một đường không?”
“Đương nhiên là có!” Bạch Linh Ca gật gật đầu.
“Thế thì có gì mà khó?” Lưu Tử Tinh bĩu môi nói.
Bạch Linh Ca thở dài một tiếng: “Khó ở chỗ, nếu như đi một mình ta sợ ta ra không được! ”
Lưu Tử Tinh: “! ”
“Tiểu Bạch Kiểm! Ngươi phải tự tin lên! Ta tin tưởng ngươi có thể trở lại!”
Bạch Linh Ca hai mắt đẫm lệ cảm động, xem ra bản thân đầu quân không lầm a!
“Nếu như ngươi không trở lại thì bảo vật của ta không còn a!!” Lưu Tử Tinh thảm thiết nói.
Bạch Linh Ca: “???”
Ta ngay cả bảo vật cũng không bằng sao?
Lưu Tử Tinh nhìn mặt sống không còn nuối tiếc của Bạch Linh Ca thì phì cười: “Haha! Không đùa ngươi! Ta còn không có tuyệt tình như vậy! Ta có để lại một ít thủ đoạn trong hộp ngọc, khi gặp nguy hiểm có thể lấy ra để bảo mệnh!”
Bạch Linh Ca tiếp nhận hộp ngọc, cảm động nhìn Lưu Tử Tinh, người lão đại này! Ta kính ngươi!
Lưu Tử Tinh ngay sau trở về bộ dáng cũ, bất cần đời nói: “3 con đường này phân chia như thế nào? Bảo vật bên trong ra sao?”
Bạch Linh Ca gật gật đầu, chỉ vào tay trái con đường: “Đây là Dược Lộ! Dẫn vào một cái tiểu động thiên, bên trong có vô số Linh Dược, nghe nói còn có một cây Thần Dược ở bên trong!”
Lưu Tử Tinh ánh mắt phát sáng, Thần Dược a!
Thứ này chỉ sợ nếu để lộ ra ngoài thì sẽ gây ra một cơn sóng to a!
Chỉ sợ Tam Phẩm Đế Quốc như Hồng Nguyệt Đế Quốc cũng giữ không được thứ này, vật này chỉ sợ là Thánh Địa thậm chí là Đế Môn đều đoạt!
“Đương nhiên Dược Lộ vì có Thần Dược nên nguy hiểm là cao nhất trong 3 con đường! Còn vì sao thì ta cũng rõ.
”
“Con đường thứ hai! Thánh Nhân Lộ! Bên trong chứa tuyệt đại võ học! Bất quá theo tổ tiên ta nói chỉ có thể lấy được một thứ ở bên trong, mà lại còn phải tùy vào duyên phận! Nguy hiểm nơi này là nhỏ nhất nhưng cũng là hố nhất trong 3 con đường!”
“Con đường bên phải! Bách Thú Lộ! Bên trong có rất nhiều loại Thú Hồn, nếu như có phương pháp có thể luyện hóa chúng vì chính mình ra lực! Đương nhiên làm bậy thì chỉ có chết!”
Phệ Thiên nghe được Bách Thú Lộ thì mắt chó phát sáng còn hơn vàng 24k, không đợi hai người Lưu Tử Tinh mở miệng thì giành trước nói: “Ta bên phải! Bách Thú Lộ vì ta mà sinh!”
Lưu Tử Tinh hơi liếc như động dục chó mực Phệ Thiên, thật là một con chó tham lam!
“Ta liền đi Dược Lộ đi!” Lưu Tử Tinh biểu thị nơi này quá nguy hiểm! Ta nguyện dùng tấm thân này trải nghiệm cho các ngươi xem!
Ta không vào địa ngục! Thì ai vào địa ngục!
Tinh thần hi sinh rất cao!
Bạch Linh Ca chỉ còn lại Thánh Nhân Lộ nhưng hắn cũng không hề có ý kiến gì, nói thật là hai con đường kia hắn không dám đi!
Đến lúc chia nhau ra hành động, Lưu Tử Tinh bước vào Dược Lộ.
Phía sau con đường như bị một bức màn chắn vô hình ngăn lại, Lưu Tử Tinh chỉ