Nuốt xuống cánh tay xong, Tham Thực đứng lên từ từ duỗi lưng: “Cót két!”“Ai nha! Thật là thoải mái a!” Hắn như thể nói một mình nhưng khi nhìn thấy đám người đằng xa đang ẩn nấp thăm dò bản thân thì trên mặt nạ bẻ ra một đường cong quỷ dị.
“Hắn nhìn thấy!” Một người sắc mặt trắng bệt nói.
Linh Lung Tử Trân lạnh nhạt nhắm mắt lại nói: “Hắn đằng nào cũng sẽ thấy chúng ta thôi! ”Nàng cả người phát ra một cổ khí tức lạnh nhạt như băng sơn, có thể nói là tâm bất biến trong dòng đời vạn biến! Bất quá người khác lại không như vậy, có người trực tiếp hoảng loạn hét lên: “Chạy nhanh lên!!”Hàng chục người không nói một lời chạy thẳng về phía con đường mà Tham Thực tạo ra.
Vài người đầu óc còn tỉnh táo một chút thì cáu gắt chửi: “Ngu ngốc!”Nếu như chạy dễ dàng như vậy thì con quái vật đằng kia còn đứng đó làm gì?!Tham Thực thấy đám người chạy tới cửa lại không chút hoảng loạn, ngược lại mặt nạ bình tĩnh đến quỷ dị.
Mái tóc dài của hắn hơi hơi run nhẹ! Dưới cái nhìn của đám người, phía bên các vách tường đột nhiên có những cây cột màu đen kỳ lạ xuất hiện! Quân Thiên Tú hai ánh mắt như chim ưng nhíu mày quan sát một hồi thì kinh ngạc nói: “Tóc?”Còn đang chạy vội đám người sao lại lo những thứ này? Cứ gặp chướng ngại vật liền phá!“Cút ra ngoài!” Một cái dáng người to con cầm lên chiến rìu ý định chém đứt những cái kia hợp thành cột tóc dài.
Bất quá trong tưởng tượng mảnh mai sợi tóc lại cứng rắn hơn hắn nghĩ nhiều.
Cái kia dáng người to con đánh tới 2 3 lần vẫn không thể chém đứt những sợi tóc này thì sắc mặt khó coi vô cùng.
Định từ bỏ, đi hướng khác thì những sợi tóc kia từ từ chuyển động, nó quấn lấy chiến rìu, mặc kệ thanh niên kia làm gì cũng kéo không ra.
“Lão tử không tin tà!” Trong tay hỏa diễm thiêu đốt, thanh niên cắn răng ném hỏa diễm vào trong đống tóc.
Tuy nhiên kết quả cũng chẳng ra gì, thử qua thử lại kết quả quá quỷ dị, thanh niên ý định từ bỏ mà chạy lấy người nhưng những sợi tóc kia lại không bỏ qua cho hắn! Giống như độc xà một dạng từ từ trường bò lên phía cánh tay của thanh niên to con.
Cảm giác bất an hiện lên trong lòng, thanh niên thời khắc này đã hiểu thứ mình đang giằng co không an toàn tí nào! Bất quá đã muộn! “Phốc!” Những sợi tóc đâm thẳng qua gân mạch, chui vào trong người.
Ngay lúc dị vật xâm nhập, thanh niên cũng nhận ra được điều đó.
Nhìn cánh tay của mình những sợi tóc dài ẩn hiện dưới lớp da, thanh niên da đầu từ từ tê dại nhưng không biết nên làm gì.
Bất quá nghĩ tới đang bị đe dọa tính mạng, ánh mắt của hắn hung tợn hơn bao giờ hết, tay hóa đao, chém!“Oanh!” Cảnh tượng đẫm máu không thấy, ngược lại có một cổ cảm giác vô lực đến đáng sợ.
— QUẢNG CÁO —Trong người Chân Khí lặng lẽ không ngừng bị tầm ăn lúc nào không hay!“Cứu! Cứu ta!” Thanh niên hét lên sợ hãi, hắn biết chính mình lúc này không thể làm gì ngoài việc kêu cứu.
Trong người năng lực ngày càng ít ỏi làm cho hắn sợ hãi, sớm hay muộn nếu cứ tiếp tục như vậy hắn sẽ bị hút thành người khô!Đột nhiên ở giữa ngực có một cảm giác nhói đau, những sợi tóc kia đâm xuyên qua tim của hắn!Thanh niên nói không ra lời, chỉ có thể một tay ôm ngực rên rỉ điều gì đó.
Thân thể của hắn từ từ khô lại, ánh mắt trắng xám, đã chết! Khi không còn gì để hút, trong người hắn những sợi tóc thoát xác bay ra ngoài.
Tham Thực từ trên không nắm lấy những sợi tóc này.
Dưới ánh nhìn có thể phát hiện, những sợi tóc trên tay hắn nhanh chóng bạc trắng, tóc trên đầu thì càng ngày càng bóng loáng, càng dài! Cảm nhận năng lượng không ngừng thu về, tuy so ra kém với cái kia Quách Dạ nhưng số lượng bù chất lượng a~Mái tóc của hắn như thể có linh tính một dạng bắt đầu tung bay, như đang thể hiện hưng phấn cũng như cơn thèm ăn của bản thân! Tham Thực sờ sờ mái tóc, cười quỷ dị: “A khặc khặc! Đói nhanh như thế sao? Ngược lại tốt, còn có nhiều thức ăn chất lượng đợi ngoài kia!”Vừa nói xong, mái tóc của hắn càng múa loạn lên, Tham Thực thì cười rất vui vẻ.
Tham Thực liếc về phía Linh Lung Tử Trân đám người, liếm liếm môi: “Khí tức rất mê người, là thiên kiêu! A khặc khặc!”Linh Lung Tử Trân thấy Tham Thực đi lại gần thì đứng dậy, trong tay cầm lên sợi chỉ cũng như những cái lưỡi dao gắn trên đó.
Nàng không để ý đến đám người mà một mình tiến lên trước.
Tham Thực nhìn nàng thấy chết không sờn một mình đi ra ngoài thì sờ sờ cằm vui vẻ nói: “Tiểu mỹ nữ, ngươi mùi rất ngon a~”Linh Lung Tử Trân không nói gì, có thể gọi là hoàn toàn không quan tâm!Cả người nàng lạnh lùng lại thánh khiết như thể không ai có thể chạm vào!Tham Thực ngẩn người, đồng tử có chút co lại.
“Tam Kiếp Hợp Thiên!” Linh Lung Tử Trân không quan tâm hắn, hai tay cùng kết ấn!Phía sau nàng xuất hiện hai đóa thanh liên, trước ngực của nàng đồng thời cũng có một đóa thanh liên.
Dưới ánh nhìn kinh ngạc của mọi người, trên hư không xuất hiện 3 chiếc hư ảnh!1 hư ảnh nhìn vào không lẫn vào đâu được, đó chính là Linh Lung Tử Trân của bây giờ!1 chiếc hư ảnh đế khí mông lung nhìn không rõ mặt, người mặc Long Bào, xem ra là cái Nữ Đế!1 hư ảnh thì lại nửa người ma khí ngập trời nửa người tiên khí mông lung!Cả 3 chồng chất lên nhau từ từ hợp lại thành 1! Khí tức của Linh Lung Tử Trân cũng không ngừng bốc lên cao!— QUẢNG CÁO —Sau toàn bộ quá trình,