Sắc mặt Quý Lâm khẽ biến đổi.
Đương nhiên anh biết đây là mùi hương gì, chỉ suy nghĩ một chút liền đoán được đã xảy ra chuyện gì.
"Em có gì muốn nói với anh không?"
Hai má Du Duyệt Duyệt càng đỏ hơn.
Tuy là da mặt cô dày thật nhưng những lúc rơi vào tình huống xấu hổ như vậy lại không thể thốt thành lời.
"Cơ thể thật sự không khỏe?" Quý Lâm hỏi.
Cô ngại ngùng nắm chặt chăn bông, cuối cùng vẫn thành thật đối diện với dục vọng của bản thân, "Em muốn làm tình với anh."
Quý Lâm cúi người xuống, ngón tay mơn trớn lên gương mặt đỏ hồng của Du Duyệt Duyệt, "Vậy tại sao em lại gạt anh, nói mình bị bệnh rồi lén lút tự an ủi?"
Cô rũ mắt, không dám nhìn thẳng vào anh
"Bởi vì lần nào làm với anh cũng lâu hết, quá mệt mỏi.
Nhưng không làm em lại không nhịn nổi....!Mọi chuyện là như vậy"
Một lúc lâu sau, Quý Lâm thở dài một hơi, "Là anh sai, do anh kìm chế bản thân quá lâu nên dễ mất kiểm soát."
Nghe xong, Du Duyệt Duyệt liền quên mất ngượng ngùng, dùng ngón tay chọc chọc vào cơ ngực của Quý Lâm, "Kìm chế quá lâu là bao lâu? Đừng nói là từ hồi cao trung anh đã muốn làm tình với em nha?...!Mà không đúng, lúc đó chính anh đã đẩy em ra mà."
Quý Lâm bắt lấy bàn tay đang tác loạn của cô, "Phải."
"Hả?" Du Duyệt Duyệt lập tức sững sờ, cô không ngờ rằng anh sẽ thừa nhận điều này.
Tuy nhiên cô cũng không có quá nhiều tâm tư, thời gian để suy nghĩ về nó, bởi vì ngay giây sau, anh đã trực tiếp leo lên giường.
Quý Lâm chống tay ở hai bên sườn của Du Duyệt Duyệt rồi cúi đầu hôn lên môi cô.
Du Duyệt Duyệt không hề kháng cự, ban nãy thủ dâm còn chưa thỏa mãn cơ thể cô, hiện tại là lúc cô vô cùng khát vọng tình dục.
Môi lưỡi hai người quấn quýt lấy nhau, phát ra tiếng nước ái muội, nụ hôn này có vẻ vô cùng triền miên và sắc tình.
Trong khi hôn, tay Quý Lâm vẫn không dừng lại mà chậm rãi di chuyển từ ngực Du Duyệt Duyệt đến vị trí giữa hai chân.
Vốn dĩ cô còn đang hưởng thụ nụ hôn nồng cháy này, nhưng khi tay anh vừa đụng tới tiểu huyệt, cả người cô liền cứng lại.
Du Duyệt Duyệt muốn ngăn cản động