Lắng Nghe Em Nói!

Chương 14: Kết oán


trước sau

Tần Úc dùng ánh mắt lạnh lùng đánh giá người thanh niên trước mặt, trong mắt anh hiện lên một tia sáng quang không dễ phát hiện. Còn Trịnh Thư Uyển, ả trợn to mắt không dám tin mà nhìn Hi Nguyệt. Nhưng ả chỉ bị động trong giây lát, ả là một người thông minh, hiện tại mà không phát hiện ra chuyện bất thường thì ả đã không phải là Trịnh Thư Uyển.

Trong lòng ả hiện lên hai giả định không chắc chắn: một là kẻ trước mắt không phải "Uông Hi Nguyệt", là thế thân hoặc có thể cô ta thật sự bị mất dần trí nhớ, hay...kẻ trước mặt này cũng giống như ả, người xuyên việt!

Điều thứ hai là điều mà ả một mực muốn phủ định, nếu thật sự là người xuyên việt, vậy những lợi thế trước kia của ả thật sự bị phá vỡ. 

Trịnh Thư Uyển chôn mặt vào lòng Tần Úc, vẻ mặt lộ ra nét tàn nhẫn. Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, "Uông Hi Nguyệt" không thể tiếp tục tồn tại được nữa.

Hai người nhanh chóng khôi phục vẻ thiếu đánh như hàng ngày, Trịnh Thư Uyển suy yếu, khuôn mặt trắng bệt nép vào ngực Tần Úc, Tần Úc thu hồi ánh mắt đánh giá Lý Lạc, khuôn mặt trưng vẻ lạnh lùng như không có chuyện gì xảy ra. Không đợi Lý Lạc lên tiếng, anh liền dùng khẩu khí bá đạo của tổng tài, mục đích là để trấn trụ hai người trước mặt: "Cô nên đồng ý nếu cô còn có nhân tính"

"........" Trong lòng Hi Nguyệt không khỏi chửi má nó, chuyện này có quan hệ moẹ gì tới nhân tính?

Lý Lạc nhíu mày, y không thích khẩu khí của người đàn ông trước mặt. Y dùng vẻ mặt ôn nhu, ánh mặt chứa tiếu ý, giọng nói nhỏ nhẹ: "Hai vị, bên trái khu chung cư có một phòng khám rất tốt, nếu vị tiểu thư này đã bệnh như vậy, sao không đưa cô ấy đến đó, trong nhà chúng tôi thật sự không có điều kiện nha..."

Lý Lạc vừa dứt lời, khuôn mặt cô không khỏi co quắt lại, nếu cô nhớ không lầm, phòng khám phía bên trái đó là phòng khám thú y mà.....

Ép dục vọng muốn cười lớn xuống, Hi Nguyệt lo lắng nhìn Trịnh Thư Uyển, nói "Tôi nghĩ cô nên đến đó, nhìn cô như sắp không xong rồi"

Trịnh Thư Uyển buồn bực trong lòng, đối với kẻ dầu muối không ăn này, ả hận không thể bay lại xé xác con khốn đó, nhưng ả vẫn khôn ngoan ngước mặt lên nhìn Tần Úc, dùng giọng mũi: "Từ nhỏ em đã sợ đi khám, em không muốn khám, có được không? bây giờ em chỉ muốn nằm ngủ một chút"

"Đỡ hơn chưa?" Tần Úc nở nụ cười ôn nhu với ả, ôm ả chặt hơn, Trịnh Thư Uyển nhẹ nhàng gật đầu với anh, ánh mắt làm nũng.

Sau khi dỗ người trong lòng xong, anh liền nhìn về phía Hi Nguyệt rồi chuyển sang nhìn Lý Lạc, cười như không cười hỏi "Vị này là..."

Hi Nguyệt hạnh phúc nhìn Lý Lạc, sau đó mới trả lời anh "Bạn trai tôi, Lạc Lạc"

Tần Úc không nói gì, anh nhanh chóng ôm Trịnh Thư Uyển lên, gật đầu chào rồi
sau đó đi ra ngoài, không để ý tới khuôn mặt nhăn nhó vì tức giận của Trịnh Thư Uyển.

Đợi khi hai con người khó ưa đó đi thật xa, lúc này Hi Nguyệt mới dám buông cánh tay Lý Lạc ra, cảm kích nói "Cảm ơn anh rất nhiều"

Lý Lạc ôn nhu xoa đầu cô, trả lời "Không có gì, họ là ai?", nhưng sau đó y liền nói "Xin lỗi, tôi chỉ tò mò"

Hi Nguyệt xua tay tỏ ý không sao "Người đàn ông là chồng cũ của tôi, còn cô kia là bạn gái hiện tại của anh ta"

Thấy Lý Lạc kinh ngạc, Hi Nguyệt chỉ cười trừ, sau đó cô cúi đầu chào y, lên nhà. Cô hiện tại không có tâm tình ra ngoài nữa rồi, bây giờ cô chỉ muốn ngủ một giấc.

Lý Lạc nhìn theo bóng lưng của cô, ánh mắt nghiền ngẫm.

Trong góc khuất khó phát hiện, một chiếc camara ghi lại toàn bộ câu chuyện. Mà trong căn phòng hắc ám, một thanh niên có khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt chứa đầy sự tàn nhẫn thị huyết nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, nơi có hình ảnh một chàng trai đang ôn nhu xoa đầu một cô gái.

Trịnh Thư Uyển nằm trên giường khách sạn, ánh mặt tức giận trừng trần nhà. Trong đầu ả đang hiện lên hình ảnh ả dùng 1001 cách khác nhau giết "Uông Hi Nguyệt". Nhưng tưởng tượng cũng chỉ là tưởng tượng, hiện tại ả vẫn chưa đủ khả năng tiêu diệt cô ta. Chưa nắm hoàn toàn Tần Úc trong tay, xã hội này vẫn là xã hội pháp trị, giết người không dễ. Muốn khiến "Uông Hi Nguyệt hoàn toàn biến mất, thì chắc phải chờ tới lúc tận thế đến, xã hội hỗn loạn, nhân tính dần biến mất, mạng người không đáng một đồng. Ả có đủ kiên nhẫn chờ tới đó, khi đó, ả nhất định phải dày vò cô ta đến muốn chết cũng chết không được.

Gần 3 năm tiếp theo tận thế mới đến, trong khoảng thời gian này có lẽ ả sẽ dùng để thu phục Tần Úc, đừng nhìn những cử chỉ bên ngoài của anh ta đối với ả mà lầm tưởng ả đã thật sự có được anh ta. Tân Úc là một kẻ khó chơi, anh ta tàn nhẫn, quyết đoán, ngoài bản thân ra thì anh ta không tin bất kì kẻ nào, anh ta chỉ coi ả là một con búp bê của mình, tuy rằng tình cảm anh ta đối ả đặc biệt không giống những người khác, nhưng ả tin, hiện tại anh ta có thể vứt bỏ ả bất kì lúc nào mà không cần do dự.

----------------------------------------------

Hi: Tuyển editor - beta làm chung bộ "Mang theo không gian xông mạt thế" và tuyển thêm một bạn có kinh nghiệm viết truyện cùng viết chung bộ này với ta. Vì ta hiện tại rất bận, sợ là không có thời gian viết ToT.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện