Sáng hôm sau, Diệp Tư Hạ đi làm với tinh thần mệt mỏi vì mất ngủ. Lúc sáng vừa nhìn khuôn mặt mình trước gương, cô đã hốt hoảng vì quầng thâm mắt như gấu trúc của mình, thật may vì có kem che khuyết điểm chứ nếu không cô chẳng dám bước ra khỏi nhà nữa.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Ciel trong tiếng Pháp nghĩa là bầu trời, tập đoàn Ciel chính là bầu trời của Diệp gia. Tập đoàn của Diệp gia ngoại trừ kinh doanh khách sạn còn lớn mạnh trong lĩnh vực bất động sản, các trung tâm thương mại, nhà hàng…. Với khối tài sản đó, Diệp Tư Hạ là phó tổng giám đốc của tập đoàn được giao nhiệm vụ quản lí bên phía kinh doanh của khách sạn nên thường ngày cô hay đến khách sạn theo dõi và quản lí sát sao công việc này. Chỉ trừ khi nào có những việc quá quan trọng phải báo cáo hoặc có cuộc họp cổ đông cô mới trở về công ty tổng bộ.
Thực chất, Diệp Tư Hạ không nhất thiết phải cắm rễ ở khách sạn làm việc mà có thể về tổng bộ điều hành nhưng cô đưa ra lí do vì chưa có nhiều kinh nghiệm nên cần xả thân thực tế để kiểm soát tình hình khách sạn. Từ lúc cô làm chủ quản khách sạn Ciel, dù lúc đầu có chút rắc rối vì chuyển giao quản lí cấp cao khiến việc kinh doanh khách sạn khủng hoảng nhưng càng về sau lấy lại được ưu thế, khách sạn phát triển rất tốt.
Dù tinh thần mệt mỏi nhưng phía khách sạn đang có những cuộc họp hàng tháng, Diệp Tư Hạ không thể không có mặt. Nhân viên liên tục báo cáo số liệu, đưa ra các phương án lăng\-xê khách sạn tốt nhất.
\-Diệp tổng, theo như cách làm cũ của cô, dùng scandal với minh tinh để quảng bá quả thật đạt hiệu suất rất tốt. Nhưng có một vấn đề phát sinh trong lần này.
Cô vẫn đưa mắt nhìn người đang báo cáo:
\-Vần đề gì?
\-Bộ ảnh quảng bá khách sạn với ảnh đế Tử Đằng được tung ra vẫn như thường. Chắc vấn đề sẽ không lớn nếu anh ta không share lại bài quảng cáo này. Scandal càng lan rộng tôi sợ vượt qua giới hạn kiểm soát của chúng ta.
\-Gì chứ? Điều này không phải tốt sao? Bao nhiêu con mắt nhìn vào một người nổi tiếng như vậy, việc quảng bá càng có hiệu quả hơn. Các vị nói xem, không đúng sao?
Ánh mắt Diệp Tư Hạ đảo một lượt quanh phòng sau khi nói xong. Dù giọng nói có chút đùa đấy nhưng chẳng ai dám nghe ra ý đùa vui vì chỉ cần nhắc đến việc quảng bá khách sạn lại trở thành vấn đề nan giải:
\-Các vị nói xem, mọi người từ lúc tôi vào khách sạn làm việc tới giờ là tầm được 2 năm rồi. Trong hai năm này, không ai đưa ra cho tôi một chủ ý sáng tạo và đột phá nào để lăng\-xê về khách sạn chúng ta. Cách của tôi là dùng scandal giữa tôi và các minh tinh thì được 1,2 năm còn hot, vậy ai dám chắc rằng 4,5 năm nữa còn có tác dụng.
Nói rồi, cô ngắt lại một lúc, đứng dậy đi về phía máy chiếu với những số liệu kinh doanh đau đầu:
\-Khách sạn chúng ta có uy tín, có chất lượng tốt nên mới được liệt vào hàng khách sạn hoàng kim. Nhưng không vì thế mà ngừng quảng cáo. Ngay ngày mai đây, biết đâu một khách sạn khác mọc lên dưới những chiêu trò quảng cáo thu hút khách thì sao? Tôi nói rất nhiều lần rồi, cái chúng ta cần đạt đến được là nắm bắt tốt tâm lí khách hàng, mà muốn nắm bắt được chính là đi tìm hiểu hoặc đặt mình vào vị trí người khách để suy nghĩ. Thêm nữa, cơ sở vật chất kiểm soát chặt chẽ, luôn sử dụng những thứ tốt nhất. Sợ scandal vượt qua khỏi tầm kiểm soát thì hãy làm tốt việc của mọi người đi, tôi sau này sẽ không áp dụng cách này nữa. Tôi muốn, trong tháng tới, doanh thu phải tăng lên được 8% so với tháng này, hiện nay tháng này chỉ tăng được 4% so với tháng trước, con số tạm ổn nhưng tôi vẫn chưa hài lòng.
Cuộc họp căng thẳng kết thúc với mục tiêu nghiêm khắc của “nữ ma đầu” Diệp tổng đưa ra. Ai nấy đều bồn chồn lo lắng, vắt óc suy nghĩ phương hướng quảng bá khách sạn một cách tốt nhất.
Khi Diệp Tư Hạ bước ra khỏi phòng, các ban quản lí rì rầm bàn tán trong bầu không khí não nề. Có một vị quản lí chợt nói:
\-Trợ lý Brian, anh thử đi khuyên Diệp tổng xem, tiêu chí của cô ấy quá hà khắc rồi. Những tháng gần đây doanh thu của