Lâm Dật Hiên không chút suy nghĩ, trực tiếp đi đến trong sơn động, kỳ thật Lâm Dật Hiên hoặc nhiều hoặc ít còn có một chút kích động, trong sơn động này có bí tịch Bắc Minh Thần Công cùng Lăng Ba Vi Bộ, trong thông đạo đen kịt đi trong chốc lát, trong lúc đó hai mắt tỏa sáng, liền đưa thân vào trong một thạch thất, mà Lâm Dật Hiên liếc nhìn Đoàn Dự trong thạch thất, đang quỳ gối trên một bồ đoàn, càng không ngừng dập đầu, trong miệng còn đếm:
- Ba trăm bảy mươi tám, ba trăm bảy mươi chín.
Ngọc Tượng kia ngược lại là trông rất sống động, Lâm Dật Hiên quả nhiên là bội phục kỹ thuật người điêu khắc, điêu ra Ngọc Tượng rất giống như chân thân, quả nhiên là Quỷ Phủ thần công.
Mà Ngọc Tượng kia quả nhiên là xinh đẹp, không hổ để Đoàn Dự hô thần tiên tỷ tỷ, bất quá ngọc tượng này tuy đẹp, nhưng so với Thượng Quan Tuyết Yên vẫn là chênh lệch rất nhiều, cho nên Lâm Dật Hiên cũng không có quá nhiều chú ý cái Ngọc Tượng kia, mà hướng về Đoàn Dự đi qua.
Mà Đoàn Dự vẫn đang dập đầu, không có phát hiện Lâm Dật Hiên đến, Lâm Dật Hiên đi tới trước thân thể của hắn, hắn vẫn chuyên tâm dập đầu.
- Đoàn huynh, phiền toái ngươi dừng một chút.
Lâm Dật Hiên nhìn Đoàn Dự tựa hồ không có ý định dừng lại, liền mở miệng nói.
- Lâm công tử?
Đoàn Dự nghe được Lâm Dật Hiên nói, không khỏi khẽ giật mình, sau đó vẻ mặt kinh hỉ mà nhìn về phía Lâm Dật Hiên, lớn tiếng nói:
- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
- Ta tự nhiên là tới tìm ngươi, chứng kiến ngươi không có việc gì, ta cũng yên lòng.
Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng, trực tiếp cầm cái bồ đoàn trước người Đoàn Dự kia, sau đó lại từ bên cạnh cầm một cái khác đi qua, cười nhạt nói:
- Ngươi tiếp tục a. (DG: Móa, học chiêu này ở đâu vậy trời.)
Vẻ mặt Đoàn Dự khó hiểu nhìn Lâm Dật Hiên một cái, không rõ tại sao Lâm Dật Hiên lại đem cái bồ đoàn kia đi, bất quá nhớ tới thần tiên tỷ tỷ nói dập đầu 1000 cái, hiện tại mới bất quá hơn ba trăm cái, hắn liền bắt đầu dập đầu xuống đất.
Nhìn thần sắc Đoàn Dự như là gặp ma, trong nội tâm Lâm Dật Hiên một hồi bất đắc dĩ, hiện tại Đoàn Dự này đã bị Ngọc Tượng của Lý Thu Thủy, hoặc là nói thần tiên tỷ tỷ mà hắn phán đoán mê hoặc, hơn nữa đã đến cảnh giới mê muội.
Không hề quản tới Đoàn Dự, Lâm Dật Hiên trực tiếp đem ngón tay phóng tới trên bồ đoàn trước người, chân khí vận chuyển, sau đó ở trên bồ đoàn nhẹ nhàng vẽ một cái. Lập tức bồ đoàn kia tựa như bị lợi kiếm xẹt qua, trực tiếp cắt ra một lỗ hổng, một cuốn tơ lụa hiện ra.
Lâm Dật Hiên liền tranh thủ lấy cuốn tơ lụa ra, mở cuốn tơ lụa, bốn chữ Bắc Minh Thần Công ánh vào trước mắt Lâm Dật Hiên, thấy được cái này, Lâm Dật Hiên không khỏi mừng rỡ, quả nhiên có Bắc Minh Thần Công, Lâm Dật Hiên nhanh chóng xem Bắc Minh Thần Công một lần, sau khi xem xong, hắn đối với Bắc Minh Thần Công liền không có hứng thú, bởi vì muốn tu luyện Bắc Minh Thần Công này, chính là trong cơ thể không có chân khí, nếu muốn tu luyện, nhất định phải huỷ bỏ tất cả chân khí trong cơ thể mình, tuy lúc trước mơ hồ biết rõ sẽ như thế, nhưng hiện tại tận mắt nhìn thấy, vẫn còn có chút thất vọng, nếu như muốn phế mất chân khí mà nói, Bắc Minh Thần Công kia chỉ có thể bỏ qua rồi, Bắc Minh Thần Công đối với nhanh chóng tăng trưởng thực lực là không tệ, nhưng mà so với Nhất Nguyên Thần Công vẫn là thua kém rất nhiều.
Lâm Dật Hiên trực tiếp hướng về sau nhìn lại, Lăng Ba Vi Bộ, đó mới là công pháp Lâm Dật Hiên quan tâm nhất, Lăng Ba Vi Bộ xem như thân pháp khinh công lợi hại, tuy khả năng ở hậu kỳ không cường đại bằng Phong Thần Thối, nhưng mà tiền kỳ, tuyệt đối là công pháp bảo vệ tánh mạng đệ nhất.
Nhanh chóng nhìn bí tịch công pháp Lăng Ba Vi Bộ một lần, nương theo năng lực trí nhớ lợi hại kia của