Sắc mặt nữ tử trầm xuống, hiện lên một tia thần sắc xấu hổ.
- Không sai, ngươi thật sự quá sơ ý, cho rằng trốn đến nơi đây liền không sao sao? Bất quá ta thật sự rất bội phục tánh mạng của ngươi, vậy mà cũng chưa chết.
Đúng lúc này, một thanh âm bất âm bất dương từ ngoài cửa sổ truyền tới.
Nữ tử nghe thanh âm kia về sau, sắc mặt đại biến, thần sắc có chút lo lắng đối với Lâm Dật Hiên quát khẽ:
- Chạy mau!
Lâm Dật Hiên chứng kiến sắc mặt nữ tử đại biến, trong nội tâm cũng nổi lên một hồi ngưng trọng, đồng thời nhanh chóng đem Trọng Lực Hoàn điều tiết trở về không có trọng lực gia trì, dù sao đến là cường giả không biết chi tiết, hắn còn không có tự đại đến mức cho là mình mang theo Trọng Lực Hoàn cũng có thể nhẹ nhõm ứng đối.
Lâm Dật Hiên vừa triệu hồi trọng lực đi, liền chứng kiến một thân ảnh đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh cửa sổ, chứng kiến người nọ, Lâm Dật Hiên có chút giật mình, bởi vì vóc người kia hết sức yêu dị, nếu như chợt nhìn mà nói, là một nữ tử dáng người không tệ, lại mang theo vài phần mị hoặc, nhưng mà khi Lâm Dật Hiên chứng kiến cổ họng hắn có yết hầu nhô lên, nhìn lại trước ngực hắn vậy mà có hung khí đủ để cho rất nhiều nữ nhân xấu hổ, liên tưởng lấy thanh âm bất âm bất dương vừa rồi kia, trong nội tâm Lâm Dật Hiên không khỏi một hồi buồn nôn.
- Trốn? Trốn nơi nào, người có thể từ trong tay Độc Hậu ta đào thoát còn không có xuất hiện đâu.
Người nọ tiến đến tay phải véo nhẹ Lan Hoa Chỉ, nửa đậy trước miệng, làm ra một bộ thiếu nữ nhõng nhẽo cười, chẳng qua là phối hợp với thanh âm quái dị bất âm bất dương kia, toàn thân Lâm Dật Hiên lập tức nổi lên da gà.
- Đi.
Đúng lúc này, Lâm Dật Hiên đột nhiên cảm thấy một đôi tay trực tiếp bắt được bả vai Lâm Dật Hiên, sau đó cả người trực tiếp bị một cổ lực lượng khổng lồ mang theo, trực tiếp hướng về nhân yêu Độc Hậu kia vọt tới, Lâm Dật Hiên hiên đầu vừa nhìn, dĩ nhiên là nàng kia cầm lấy bờ vai của hắn, chém ra một chưởng trực tiếp công tới Độc Hậu.
Uy lực một chưởng kia của nữ tử hết sức kinh người, khí kình mênh mông mang theo một cổ lực hủy diệt cường đại, Độc Hậu kia chứng kiến nữ tử ra tay cũng cả kinh, lập tức hướng bên cạnh lóe lên, nhường ra vị trí cửa sổ, mà chưởng kình một chưởng kia trực tiếp đánh vào trên tường cửa sổ, lập tức cả mặt tường xuất hiện vô số vết rách, trung tâm chưởng kình trực tiếp đánh xuyên tường.
Mà lúc này nữ tử trực tiếp mang theo Lâm Dật Hiên nhảy ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy thân thể nữ tử ở trên không trung hư không một điểm, sau đó lập tức bay ra ngoài, trực tiếp đến trên lầu một tòa nhà khác phía trước, vừa đến mái nhà đó, thân thể nữ tử trực tiếp yếu đuối xuống, cả người ngã xuống trong ngực Lâm Dật Hiên, ôm thân thể mềm nhẵn của nữ tử kia, Lâm Dật Hiên mới phát hiện trên người nữ tử chỉ mặc một kiện áo ngực cùng đồ lót, được rồi, mới vừa rồi là Lâm Dật Hiên đem y phục trên người cô ta cởi đấy.
Lâm Dật Hiên liền tranh thủ choàng áo khoác trên người nữ tử, thò tay nhẹ nhàng nắm cổ tay nữ tử thoáng một phát, phát hiện nữ tử dưới tình huống thân thể cực kém vừa rồi, vọng động chân khí, mà chân khí của nàng lại là thuộc về cái loại tính chất phá hư, cho nên trực tiếp làm cho thân thể suy yếu của nàng tổn thương càng thêm tổn thương.
- Chạy mau, không cần lo cho ta.
Nữ tử thấy Lâm Dật Hiên không nhanh không chậm bắt mạch cho nàng, không khỏi gấp giọng quát.
- Cô nói mặc kệ liền mặc kệ sao? Phải biết rõ cô bây giờ còn là bệnh nhân của ta, nếu hiện tại ngươi chết rồi, đối với thanh danh tương lai của ta có chỗ xấu rất lớn.
Lâm Dật Hiên nhàn nhạt nhìn nữ tử một cái,