Nữ tử nhẹ nhàng cười cười, bất quá xem sắc mặt của nàng tựa hồ sắp đạt đến cực hạn.
Lâm Dật Hiên chứng kiến sắc mặt nữ tử ngưng tụ, trực tiếp bế nữ tử lên, sau đó tắt đi Trọng Lực Hoàn, cả người trực tiếp bay vút lên hư không, muốn phong chân khí của nữ tử cũng không phải là đơn giản như vậy, hơn nữa trong lúc này không thể có bất kỳ quấy rầy, cho nên Lâm Dật Hiên quyết định mang nữ tử về nhà.
Lần nữa từ cửa sổ vào trong nhà, Lâm Dật Hiên mới phát hiện nhà hắn đã bị đánh rách tung toé rồi, xem ra ngoại trừ một chưởng của nữ tử ra, Độc Hậu cũng ở đã đến nơi đây mấy lần.
Lâm Dật Hiên không có thời gian quản nhiều như vậy, trực tiếp phóng nữ tử trên giường, sau đó cỡi áo ngoài trên người nàng ra, ngón tay Lâm Dật Hiên nhanh chóng hội tụ chân khí, sau đó trực tiếp hướng bụng nữ tử điểm hạ, sau đó Lâm Dật Hiên đưa tay lại hướng mấy địa phương bên cạnh điểm xuống, Lâm Dật Hiên dùng chính là thủ pháp Nhất Dương Chỉ, trực tiếp khống chế chân khí trong đan điền nữ tử, sau đó liền tán toàn bộ chân khí trong kinh mạch.
Ngón tay Lâm Dật Hiên không ngừng chạy trên người cô gái, đem chân khí trên người nàng từng bước một mà bức về khí hải, thuần dương chỉ lực của Nhất Dương Chỉ, tựa hồ đối với kinh mạch nữ tử cũng có một tia tác dụng ân cần săn sóc, như thế này là một kết quả ngoài ý muốn.
Lâm Dật Hiên phí hết tâm lực rất lớn, mới đưa chân khí trong kinh mạch nữ tử trở về khí hải, sau đó ngón tay Lâm Dật Hiên cực kỳ nhanh ở trên bụng nữ tử điểm di chuyển, hoàn toàn phong kín khí hải, bởi như vậy liền không cần lo lắng chân khí bên trong khí hải phá hư kinh mạch, bất quá thủ pháp này cũng không thể tiếp tục thời gian quá dài, ước chừng ba ngày mà thôi.
Chân khí không tác quái trong người, như vậy chỉ còn lại có vấn đề kinh mạch, hiện tại kinh mạch nữ tử bị hao tổn nghiêm trọng, chữa trị kinh mạch chỉ có thể chậm rãi ân cần săn sóc, một loại là dùng chân khí ân cần săn sóc, dùng chân khí ôn hòa có chứa sinh cơ, khiến cho kinh mạch nhanh hơn khép lại, một loại khác là dùng dược vật ân cần săn sóc, dùng tiêu chuẩn của Lâm Dật Hiên, muốn điều phối thuốc ân cần săn sóc kinh mạch vẫn là dễ như trở bàn tay.
Bất quá Lâm Dật Hiên chuẩn bị hai loại phương pháp đều dùng, bởi vì giai đoạn trước nếu như nữ tử chỉ dùng dược vật để ân cần săn sóc mà nói, hiệu quả sẽ quá chậm, nói như vậy, nàng ít nhất cũng phải nằm trên giường vài ngày, cho nên Lâm Dật Hiên trước dùng chân khí để cho tình huống nữ tử chuyển biến tốt đẹp một ít, ít nhất cũng phải hoạt động như thường nhân không ngại.
Sau đó Lâm Dật Hiên trực tiếp nâng nữ tử dậy, ngồi ở phía sau của nàng, chậm rãi dùng chân khí ân cần săn sóc kinh mạch cho nữ tử.
Thời gian chậm rãi đi qua, kinh mạch trong cơ thể nữ tử rốt cục chuyển biến tốt đẹp đi một tí, ít nhất hiện tại chỉ cần không hề bị chân khí trùng kích, như vậy tánh mạng cơ bản không ngại.
Lâm Dật Hiên chậm rãi đứng dậy, nhìn đồng hồ, đã hơn ba giờ chiều, được rồi, hôm nay hắn muốn tới trường học đúng là đi không được rồi, hắn đã có thể tưởng tượng ra khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng đầy tức giận kia của Tiêu Mộng Tuyết.
Sau đó Lâm Dật Hiên lại nhìn bốn phía một chút, phát hiện vách tường bên cạnh cửa sổ có rất lớn vết rạn, hơn nữa nữ tử đánh ra động lớn vẫn rót gió vào phòng, aii, một cái nhà hảo hảo, cứ như vậy bị phá hư rồi, xem ra nhà này phải tu chỉnh một lần rồi.
- Tiểu thần y, ngươi yên tâm đi, phòng ta sẽ tìm người sửa cho ngươi, hơn nữa ta sẽ bồi thường ngươi một gian phòng ở mới.
Lúc này nữ tử đột nhiên nhẹ nhàng từ phía sau tựa vào trên đầu vai Lâm Dật Hiên, thân thể mềm mại hầu như toàn bộ đều đặt ở trên người