Thanh niên nghe được Lâm Dật Hiên khích lệ, trên mặt không khỏi lộ ra một tia tự đắc.
Diệp Lâm Phong? Cùng Diệp Vũ Huyên giống nhau họ Diệp, chẳng lẽ giữa bọn họ còn có quan hệ thân thích gì, nghĩ đến tình cảnh lúc hai người vừa gặp mặt, Lâm Dật Hiên liền biết rõ quan hệ hai người này không giống bình thường.
- Tốt rồi, chớ tự khen, kiếm này vượt qua kiểm tra rồi, còn có bi thép đâu?
Diệp Vũ Huyên đối với bộ dáng tự đắc của Diệp Lâm Phong tựa hồ rất là xem không vừa mắt, trợn mắt nhìn Diệp Lâm Phong một cái hỏi.
- Bi thép? Vật kia còn phải tìm ta sao? Ở đâu gây chuyện không tốt.
Tuy Diệp Lâm Phong ục ục thì thầm lấy, nhưng mà vẫn mang theo hai người tới một tàng thất khác, sau đó chỉ vào một cái rương đen lớn nói ra:
- Bi thép không có, chỉ có tinh thiết châu kia, tự ngươi nhìn xem có thích hợp hay không.
Lâm Dật Hiên trực tiếp mở cái rương lớn kia ra, chỉ thấy bên trong bày đầy thiết châu màu đen chừng đầu ngón tay, Lâm Dật Hiên cầm lấy một cái, thật đúng là nặng, một cái thiết châu này ít nhất có sức nặng một cân, đây rốt cuộc là thiết gì a, chẳng qua là một chút lại nặng như vậy, Lâm Dật Hiên dùng sức ngắt thoáng một phát, ở dưới lực lượng khổng lồ của Lâm Dật Hiên, thiết châu kia hoàn toàn không có chút biến hóa nào, độ cứng cực mạnh, kỳ thật sở dĩ Lâm Dật Hiên muốn bi thép, cũng là bởi vì năng lực thừa nhận của cục đá quá kém, căn bản là chịu không được hắn toàn lực bắn ra, cho nên hắn mới cần bi thép, dễ làm ám khí.
- Rất phù hợp.
Lâm Dật Hiên gật gật đầu, hạt châu này có một cân nặng, nếu như bắn ra mà nói, tuyệt đối có uy lực vượt quá tưởng tượng, bất quá muốn bắn ra loại hạt châu này, cậy mạnh là không làm được, còn phải phối hợp chân khí cùng thủ pháp ám khí mới được.
- Tốt rồi, đồ vật các ngươi đều đã tìm được, hiện tại cầm lấy đi nhanh đi.
Diệp Lâm Phong hạ lệnh trục khách, hiển nhiên hắn có chút không thể chờ đợi được mà muốn hai người cất bước.
- Những vật này ta đều muốn, cần bao nhiêu tiền?
Lâm Dật Hiên trực tiếp nhìn về phía Diệp Lâm Phong, chuôi hắc kiếm này hết sức lợi hại, có lẽ cần không ít tiền a.
- Không cần tiền rồi, ngươi cầm lấy đi mau là được, thuận đường cũng mang bà cô kia đi ra ngoài.
Diệp Lâm Phong rất dứt khoát nói, cứ như vậy Lâm Dật Hiên ôm một cái rương hòm hơn năm trăm cân cùng một thanh kiếm hơn 100 cân, đi ra phòng Diệp Lâm Phong, vừa ra cửa, Lâm Dật Hiên liền nghe được phía sau cửa mạnh mà đóng lại.
- Cô đến cùng đối với hắn làm cái gì? Hắn như thế nào sợ cô như vậy?
Lâm Dật Hiên thật sự nhịn không được hiếu kỳ trong nội tâm, hướng Diệp Vũ Huyên hỏi.
- Không có gì, tiểu tử kia thiếu quản giáo, không cần để ý đến hắn, bất quá ngược lại là cậu, cần nhiều thiết châu như vậy làm cái gì?
Đối với Lâm Dật Hiên muốn kiếm, cô ta cũng không khó lý giải, nhưng mà muốn nhiều bi thép như vậy thật làm cho người ta khó hiểu.
- Tự nhiên là làm ám khí rồi.
Lâm Dật Hiên trực tiếp lấy ra một thiết châu, sau đó dụng lực bắn ra, lập tức thiết châu kia biến mất không thấy, sau đó liền chứng kiến mặt đất nơi xa đột nhiên nổ tung, vô số bùn đất trực tiếp kích xạ lên, mà chỗ đó trực tiếp xuất hiện một cái hố to bằng chậu rửa mặt.
- Ám khí? Cậu xác định vừa rồi dùng không phải đạn pháo?
Diệp Vũ Huyên giật mình mà nhìn vũng hố kia, sau đó lại dùng biểu lộ xem quái vật nhìn về phía Lâm Dật Hiên, tuy cô ta đã sớm biết Lâm Dật Hiên là một quái vật, nhưng mà vẫn là khó có thể tiếp nhận biểu hiện của Lâm Dật Hiên.
- Nếu như là đạn pháo mà nói, trước sẽ chấn nổ tay ta.
Lâm Dật Hiên vừa cười vừa nói, kỳ thật hắn cũng không nghĩ tới dùng thiết châu này bắn ra, uy lực sẽ lớn như vậy,