Chỉ là bởi vì nàng đứng quay lưng về phía Lâm Dật Hiên, cho nên Lâm Dật Hiên không có thấy rõ tướng mạo của nàng.
Bất quá thời điểm Lâm Dật Hiên đi tới, nàng kia chậm rãi xoay đầu lại, lúc này Lâm Dật Hiên mới nhìn rõ khuôn mặt của nàng, bất quá sau khi khi nhìn rõ, hắn triệt để ngây dại, đây tuyệt đối không phải là Ngã Lệ Ti, Ngã Lệ Ti làm sao có thể xinh đẹp như vậy? Cô gái trước mắt này tuyệt đối thuộc về cấp bậc tuyệt mỹ, Ngã Lệ Ti trong ấn tượng của hắn ngay cả một phần vạn của cô gái này cũng kém xa.
Cô gái này có một đôi mắt xanh thẳm, con mắt kia giống như thủy tinh óng ánh, vẻ xinh đẹp kia vượt xa bất luận bảo thạch gì của hậu thế, mặc dù nàng là một người phương Tây, nhưng lại có khuôn mặt tinh xảo của người phương Đông, cái kia phảng phất đều là trời cao tỉ mỉ tạo hình, giống như là nữ thần rơi xuống phàm trần.
Nàng kia nhìn thấy Lâm Dật Hiên, chẳng qua là nhàn nhạt nhìn thoáng qua, liền dời ánh mắt đi, mà đúng lúc này trước mắt Lâm Dật Hiên đột nhiên xuất hiện một màn hình trong suốt nho nhỏ, phía trên biểu hiện, xác nhận người kia là Ngã Lệ Ti, nhiệm vụ thí luyện chính thức mở ra.
Chứng kiến hàng chữ nhỏ trong suốt kia, Lâm Dật Hiên cả kinh, chẳng lẽ nàng kia thật sự là Ngã Lệ Ti? Cái chênh lệch này cũng quá lớn a, nguyên bản Ngã Lệ Ti cùng nàng căn bản là không có thể so sánh, được rồi, Tuyết Nhi từng nói qua không gian thí luyện chẳng qua là lấy tưởng tượng làm bản gốc xây dựng, lại không xây dựng giống như đúc, xem ra không gian thí luyện đã tiến hành ưu hóa trên phạm vi lớn.
Cho nên mới xuất hiện Ngã Lệ Ti đẹp tuyệt nhân gian trước mắt Lâm Dật Hiên này, Lâm Dật Hiên cũng không có một mực đưa ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ngã Lệ Ti, tuy Ngã Lệ Ti vô cùng xinh đẹp, nhưng mà so với Thượng Quan Tuyết Yên cùng Lãnh Vân Vũ vẫn là thua kém một chút, hắn cùng các loại người đẹp tuyệt thế sống chung một chỗ thời gian dài, Lâm Dật Hiên cũng có chút sức chống cự, hơn nữa hắn biết rõ nhìn chằm chằm vào nữ tử, rất dễ dàng làm cho người ta phản cảm.
Lâm Dật Hiên đưa ánh mắt dời về phía nam tử kia, chỉ thấy hai tay của hắn bị trói ngược ra sau lưng, trên khuôn mặt hơi có vẻ anh tuấn mang theo vẻ lo lắng, càng không ngừng viên giải thích cùng một đội viên Đặc Khiển, xem ra người này là nhân vật nam chính trong truyện, hình như gọi là Mã Đặc.
- Chuẩn bị tiến vào sở nghiên cứu.
Lúc này đội trưởng kia đi tới, trực tiếp nói với những đội viên Đặc Khiển kia.
- Vâng.
Sau đó liền chứng kiến một đội viên Đặc Khiển tới gần một tấm cửa nhấn vài cái, sau đó một cánh cửa chính như là tấm gương liền được mở ra. Sau đó tất cả đội viên Đặc Khiển lấy súng ra, luân phiên đi vào cửa chính.
Lâm Dật Hiên cũng bị mang theo đi vào, sau khi xuyên qua một thang lầu, bọn hắn tiến nhập một sân ga chất đầy hàng hóa, còn bên cạnh chính là một đường sắt, phía trên có một tiết xe lửa. Đội viên đội Đặc Khiển nhanh chóng điều tra nơi đây một lần, liền mang một cái rương lớn đi vào xe lửa, Lâm Dật Hiên cũng cùng Ngã Lệ Ti tiến nhập xe lửa, ở bên một góc rương ngồi xuống, bởi vì cách Ngã Lệ Ti rất gần, cho nên Lâm Dật Hiên có thể ngửi thấy được mùi thơm nhàn nhạt trên người Ngã Lệ Ti.
- Các ngươi là người nào.
Nhìn đám người đội viên Đặc Khiển đang khởi động xe lửa, Lâm Dật Hiên chậm rãi hỏi.
Những đội viên Đặc Khiển kia cũng không có để ý tới Lâm Dật Hiên, vẫn cứ việc ai người đó làm, lúc này Ngã Lệ Ti một mực trầm mặc mở miệng, thanh âm của nàng rất ngọt, nhưng mang theo một loại từ tính khó nén.
- Các ngươi rốt