Không kéo ra nổi, đành từ từ mở ra.
Góc chăn được nhân viên cứu hỏa kéo ra, từng chút từng chút một, bên trong lộ ra hai đứa trẻ sơ sinh đỏ hỏn, nhăn nheo, hai đứa bé nằm áp chặt vào ngực người đàn ông.
Nguyên nhân người đàn ông này ôm chặt lấy chiếc chăn bỗng dưng rõ ràng.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh này, tất cả đều sững sờ, một nhân viên cứu hỏa phản ứng nhanh nhạy, liền nhẹ nhàng đậy chiếc chăn lại, đồng thời quay đầu gọi bác sỹ, xe cứu thương cũng đã đến nơi, nhân viên y tế lập tức chạy tới.
Họ thử bế hai đứa trẻ ra khỏi vòng tay của Mạnh Trường Lăng, nhưng người đàn ông đang hôn mê ấy không chịu buông tay, không còn cách nào khác, họ đành phải nâng cả người đàn ông cùng hai đứa trẻ lên cáng.
Lúc nhìn chiếc cáng được đẩy lên xe cứu thương, Chương Tố Cẩm đột nhiên nhận ra, kinh hãi hét lên: "ở đâu ra hai đứa trẻ này? Trong biệt thự sao lại có trẻ con?"Hơn nữa lại là trẻ sơ sinh.
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu.
Hai đứa bé này, không lẽ là con của con tiện nhân A Nhuyễn?Không thể thế được?Cô ta đáng lẽ phải bị lửa thiêu chết từ lâu, sao có thể sinh con được?Đột nhiên cảm thấy căng thẳng kỳ lạ, nhưng chớp mắt nghĩ lại, hai đứa trẻ sơ sinh yếu ớt, lại sinh ra trong khói lửa mịt mù, đoán chừng cũng không sống được.
Trong lòng, bất giác thở phào.
Thời gian trôi đi, ngọn lửa bao trùm tòa biệt thự dần dần bị dập tắt, cả tòa nhà bị thiêu rụi, hoang tàn tiêu điều, đợi đến khi lửa tắt hoàn toàn, họ bê ra thi thể một người phụ nữ bị thiêu cháy đen bên trong đám tro tàn.
"A Nhuyễn, cô chết thật thảm.
" Chương Tố Cẩm bước lên phía trước, ả muốn xác nhận có thật là A Nhuyễn đã chết hay không, nhưng thi thể bị ngọn lửa tàn phá, chỉ trơ xương, hoàn toàn không thể nhận ra được.
Nhưng cô ta hét như thế, làm mọi người cũng tưởng cái xác đó chính là A Nhuyễn.
Sau đó, lính cứu hỏa cứu được một vệ sĩ bị bỏng nặng, cũng may là không ảnh hưởng đến tính mạng.
Ở một nơi khác, trong bệnh viện.
Mạnh