“Niệm Niệm, chuyện gì xảy ra?” Bạch Tuyết hiếu kỳ hỏi.
“Mẹ Bạch Tuyết, vị đại sư kia nói không muốn sống! Bọn con đều khuyênông ấy phải sống mới tốt!”
“Bọn con nói ông ta biết, cho dù ông không muốn sống, cũng phải nghĩ tới
người thân của mình? Nào ngờ ông ta nói: Ông ta không có người thân,
thật sự là đáng thương! Cho nên khóc chạy, đoán chừng muốn đi tự sát!”
Thiên Tầm tỏ vẻ bất đắc dĩ mà buông tay nhỏ nói.
Bà xã Bạch Hàn nhìn trợn tròn mắt! Đại sư đều không đối phó được mấy tên tiểu quỷ, vậy phải làm sao bây giờ?
Bà ta run rẩy trở ở trong phòng ngủ của mình, tiếp tục suy nghĩ biện pháp, xem ra phải mời đại sư lợi hại hơn đến rồi!
“Bọn con hôm nay chơi thế nào? Hài lòng không?” Bạch Tuyết biết hôm nay Lãnh Dạ mang bọn nhỏ đi dạo chơi ngoại thành.
“Hôm nay rất vui vẻ, mụ mụ, chúng con và cha còn mang về một cây thần kỳ, mẹ có muốn nhìn một chút hay không?” Niệm Niệm thử hỏi một chút, chuyện
này, về sau có cơ hội đều phải nói cho mẹ, hiện tại để cho cô biết chúng nuôi thụ mẹ trước.
“Không được, mẹ uống chút rượu, rất đau đầu,
muốn ngủ một chút, khi mẹ tỉnh dậy sẽ xem cây của các con có được hay
không?” Bạch Tuyết quả thật có chút buồn ngủ.
Chủ yếu hôm nay gặp được mẹ, không nghĩ tới mẹ sống tốt như vậy, rất thương tâm! Tâm tình
không tốt, lại uống rượu, cho nên mới xuống tinh thần!
“Được rồi, mẹ đi nghỉ trước đi.” Niệm Niệm cười, hôn một cái ở bên trên mặt Bạch Tuyết.
Hai đứa bé khác đã lôi kéo Lang Vương đi vào phòng ngủ của chúng, đương nhiên là đi xem Thụ mẹ rồi.
Bạch Tuyết trở lại phòng ngủ của mình, sau đó mặt ủ mày chau nằm xuống, chỉ chốc lát sau liền ngủ thiếp đi.
***
Đêm ——
Lại là đêm đen như mực!
Nhờ ánh trăng nhìn lại, rất quen thuộc, nơi này đều rất quen thuộc, lại là
thiết kế đầu sói, tất cả vật phẩm trang sức đều dùng hình dáng đầu sói,
chẳng lẽ? Cô lại tới Yêu Giới?
Lang Tộc?
Bạch Tuyết khẽ bấu tay mình một cái! Đau quá!
Biết đau, như vậy thì không phải nằm mơ!
Thế nhưng, làm sao cô lại tới được đây?
Sờ sờ đến chỗ đặt nến, cô nhớ kỹ lần trước nơi này có một ngọn nến đỏ
thẫm, cô không thích đêm tối, cái gì cũng không thấy rõ lắm, cho nên đầu tiên là thắp sáng nơi này đã.
Nơi này nếu là Yêu Giới, vì sao
lạc hậu như vậy, không phát mình ra đèn điện chứ? Chẳng lẽ nơi này đều
dùng dùng ma pháp biến thành?
Đúng vậy, yêu quái trên TV, chỉ cần cái gì liền biến cái đó.
Có lẽ, bọn họ yêu quái vạn năng, không cần phát minh điện!
Thế nhưng, sinh hoạt ở nơi này thật vô cùng nhàm chán, không có điện thoại, không có ti vi, càng không có máy tính!
Trời ạ —— không có máy tính sống thế nào?
Không buồn bực chết mới là lạ!
Trong lòng rất bực bội đi đốt nến.
Lần này may mắn chính là, quần áo ở trên người mình, còn mang theo đồng hồ
tới, tối thiểu còn biết hiện tại mấy giờ, tuy nhiên điện thoại di động ở trong túi sách, không có mang theo trên người, nhưng mà, có đồng hồ đeo tay cũng là hạnh phúc.
Mượn ánh sáng nhìn xem, đã là mười một
giờ tối, cô nhớ kỹ cô và Lãnh Dạ về đến nhà, cùng bọn nhỏ nói vài câu
liền trở về phòng, sau đó ngủ mất, hiện tại chính là ở đây, chẳng lẽ
thời gian ở Yêu Giới cùng nhân gian còn có chênh lệch!
Đã mười một giờ, tại sao Lang Vương không có trở lại?
Cô nhớ rõ lần trước, cô là Lang Hậu ở đây, bọn họ vừa thành thân, chẳng lẽ bây giờ cô đã bị đày vào lãnh cung sao? Bên người đến tiểu nha hoàn
cũng không có, lần trước cô nhớ rõ có một cô bé trên đầu cài hoa táo.
Nản chí ngồi ở trên giường, lần trước cô không biết làm sao trở về, lần này cô phải làm sao trở lại thế giới của cô đây?
Lang Vương nơi này, nhất định là có rất nhiều người Lang yêu làm phụ nữ,
trên TV thấy nữ yêu tinh đều đẹp mà hung ác, không biết yêu tinh nơi
nàycó ăn người hay không?
Không nghĩ tới, cô xuất hiện ở đây lần nữa, còn đần độn u mê ở chỗ này, lại òn bị cho vắng vẻ!
Đều đã là mười một giờ đêm, cô có một mình ở đây, rõ ràng là bị ném bỏ!
Thì ra đàn ông trên thế giới đều giống nhau, ở trong thế giới của cô, đàn
ông có tiền liền nuôi tiểu tam, nuôi sự đa tình! Nhưng mà, Lang Vương là chủ nơi này, thân phận đặc thù như thế, là tộc trưởng, đoán chừng muốn
bò lên trên giường không kể xiết.
Vì cái gì thương tâm luôn là phụ nữ?
Tuy rằng cô biết cái này có lẽ cũng chỉ là một giấc mộng, thế nhưng gặp gỡ nhân vật bên trong cũng là hiện thực!
Phụ nữ phòng không gối chiếc, đàn ông bên ngoài tiêu dao khoái hoạt!
Nghĩ tới đây, bỗng nhiên cho rằng Dạ của cô cũng không tệ lắm, vẫn rất si tình với cô.
Không được, vì bọn nhỏ, vì Lãnh Dạ, cô nhất định phải mau trở về.
Lần trước dọa ngất trở về, lần này không có người dọa cô làm sao bây giờ?
Không, hẳn là không có sói làm cô hoảng sợ thì sao bây giờ?
Ngủ, ngủ có lẽ có thể trở về, nghĩ tới đây, Bạch Tuyết chuẩn bị cởi giày lên giường.
Bỗng nhiên nghĩ đến, để chứng minh nơi này là không phải là mộng cảnh? Không bằng cầm đồ vật ngủ, nhìn xem sau khi tỉnh lại có những thứ kia hay
không?
Đi dạo trong phòng một vòng, tìm một đồ vật nhỏ, đặt ở bên trong túi áo, lại trở về bên giường.
Thực không biết rõ, đồ mà Bạch Tuyết cầm ở trong tay là vật chi thân của
Lang Vương, là đêm đó Lang Vương thành thân, đưa cho cô, cô một mực
không mang, cho nên liền ném một bên, món đồ kia là một ngọc bội có hình sói, đây là vật truyền Lang Tộc, nghe nói phụ thân Lang Vương lưu lại
cho Lang Vương, Lang Vương chưa từng nhìn thấy phụ thân mình, những
chuyện này đều là mẫu thân anh nói cho anh biết.
Bởi vì mẫu thân
phản bội Lang Vương, trong lòng Lang Vương khó chịu, mỗi lần nhìn thấy
khối ngọc bội này liền càng khó chịu hơn, thế là lần trước trở về triệu
hồi Bạch Hồ, anh liền để khối ngọc bội này ở lại Yêu Giới, không tiếp
tục mang theo!
Nhưng mà, lúc này Bạch Tuyết cầm ngọc bội cũng là
ngọc bội lần trước Lang Vương để lại. Đồng thời, căn phòng này là phòng
riêng của Lang Vương, bao gồm phi tử anh không được vào.
Bạch
Tuyết trở về bên giường lần nữa, đang chuẩn bị đi ngủ, bỗng nhiên phát
hiện một thứ trắng trắng di chuyển, mà lại càng đến càng gần.
Bạch Tuyết thấy không rõ lắm bên ngoài, thế là, cầm lấy ngọn nến đi ra gần
cửa, đi được hai bước mới phát hiện không phải thứ gì, là một Bạch Lang
toàn thân lông trắng, cô cuống quít đi về, cầm ngọn nến trốn lên bên
giường.
Không tệ, tiến đến cũng là Lang Vương, anh ta biến thân rồi.
Lang Vương cho rằng Bạch Tuyết đã biết anh là Lang Vương, đương nhiên phải
thích ứng chân thân của anh, bời vì về sau ra ngoài, Bạch Tuyết sẽ gặp
được một số sói khác, nếu như bây giờ cô còn sợ hãi anh, đến lúc đó nhìn thấy những con dân đó, chẳng phải là sợ hơn sao!
Cho nên, Lang Vương chỉ muốn để Bạch Tuyết tiếp nhận chân thân của anh, chỉ thế thôi!
Lang Vương càng đến gần càng gần, Bạch Tuyết kinh hoảng tránh qua chân
giường, Lang Vương đau lòng nhìn vào Bạch Tuyết, anh chỉ là muốn để cho
cô mau mau quen với chân thân của anh, cô vẫn là sợ hãi như thế!
“Không được qua đây, tôi biết anh là Lang Vương, anh muốn ăn tôi sao?” Bạch Tuyết khiếp đảm nói.
“Thân ái, bổn vương làm sao lại ăn em được, em là Lang Hậu của bổn vương, làm sao có thể làm vậy?” Lang Vương nghi hoặc nhìn cô, cô thế mà dùng giọng điệu này nói chuyện với anh, giống như là không nhận ra vậy!
Chăm chú nhìn cô, ánh mắt kia nói cho anh biết, cô đều không nhớ rõ! Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ từ sau lần đó, cô đối tốt với anh, đều là giả? Mỗi ngày cô đều cười với anh, cũng là giả vờ sao? Không phải vậy, thì
tại sao hiện tại lại có loại phản ứng này?
“A, anh đến cùng muốn
làm gì? Tôi đã nói rồi, tôi không phải Lang Hậu của anh, tôi không phải
người nơi này, tôi là bị các người bắt tới, thả tôi trở về, tôi đã có
con, cũng có người đàn ông.” Bạch Tuyết gầm thét, hoảng sợ nhìn Lang
Vương đứng ở bên giường.
“Không cho phép nói bậy, sao em lại
không phải là Lang Hậu, em có biết là bao nhiêu người muốn vị trí này
hay không, ta biết em không quan tâm danh phận, nhưng mà, chỉ có có em
là Lang Hậu, các nàng mới không dám làm khó em.” Lang Vương xoắn xuýt
nói ra, cô gái nhỏ giống như là bị kích thích rất lớn, nếu không làm sao nói chuyện bừa bãi như vậy!
Anh đã về trễ rồi, anh đã nói với
cô, bọn nhỏ muốn đi bắt đom đóm, mới vừa rồi là anh cùng bọn nhỏ bắt đom đóm, cho nên chơi đến bây giờ mới trở về,
chuyện này cô hẳng phải biết.
Lúc đó bọn nhỏ còn kêu cô cùng đi qua, cô nói sợ hãi đêm tối, cho nên không có cùng theo cùng, làm sao trở về, cô giống như là biến thành người
khác?
Lang Vương nghi hoặc nhìn cô, rất là không hiểu!
Bạch Tuyết cực lực để mình bảo trì trấn định, có lẽ trấn định, anh sẽ không
công kích cô. Thế nhưng, cô làm sao trấn định, mặc cho ai bị một con sói để mắt tới còn có thể trấn định hay sao !
Sợ hãi co lại giường,
hy vọng có thể cách Lang Vương xa một chút, sự an toàn cũng nhiều thêm
một phần, tận lực bất động, cô bất động, chỉ cần cô không công kích Lang Vương, Lang Vương hẳn sẽ không tổn thương cô? Tuyệt đối không nên làm
anh phát bực, nếu không anh sẽ nhào tới, còn xé xác cô ra ăn!
Lang Vương nhìn thấy toàn thân Bạch Tuyết phát run, rất không đành lòng!
Bọn họ vừa thành thân không lâu, cô còn có rất nhiều chuyện phải thích ứng, thế nhưng hiện tại nếu như cô không tiếp thụ được chân thân của anh, cô liền không có tư cách làm Lang Hậu, đây là quy định tổ tông, người phụ
nữ của Lang Vương phải tôn trọng Lang Vương đầu tiên, nếu như phụ nữ bên ngoài Lang Tộc mà không sợ sói thì mới có thể được làm Lang Hậu Lang
Hậu, cho nên Lang Vương mới gấp gáp biến trở về chân thân như vậy.
“Anh, anh ,anh, anh thật sự là Lang Vương, biết nói chuyện!” Bạch Tuyết trực
tiếp trợn mắt, ngất xỉu, ngọn nến trong tay rơi mất, thân thể ngã qua
một bên, cô biết như vậy có thể trở lại sinh hoạt hiện thực. Nhưng mà cô té xỉu cũng không phải làm bộ, cô là bị Lang Vương dọa ngất!
Ai chịu nổi một con soid đầy lông toàn thân là người đàn ông của mình!
Không bị dọa ngất mới là lạ!
Lang Vương nhìn thấy Bạch Tuyết bị anh dọa ngất, cau mày, cô vẫn là sợ hãi
chân thân của anh! Là anh quá gấp để cho cô tiếp nhận anh là sói sao?
Nếu cô là Mẫu Đơn tiên tử, vì sao nguyên thần của cô vẫn chưa trở lại?
Có lẽ đến ngày đó, cô sẽ không sợ hãi chân thân của anh!
Ngày thành thân đó cô cũng bị anh dọa ngất, về sau một mực rất tốt, vì sao hôm nay lại khác thường như hôm đó?
Lang Vương bất đắc dĩ biến trở về, ôm Bạch Tuyết vào trong ngực, trực tiếp ấn huyệt nhân trung!
Bạch Tuyết mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, nhìn thấy Lang Vương yêu nghiệt,
không, rất giống Lãnh Dạ yêu nghiệt, Lang Vương và Lãnh Dạ giống nhau,
đến ánh mắt kia đều rất giống, chỉ là ánh mắt của bọn họ màu sắc không
giống!
Lang Vương tuy đã tu luyện một ngàn năm, nhưng ánh mắt của anh thủy chung không giống ánh mắt nhân loại, cho nên Bạch Tuyết nhìn
thấy anh mắt Lang Vương lúc này mới mà màu mắt thực sự.
“A! Anh thả tôi ra!”
Bạch Tuyết cuống quít tránh thoát ôm ấp của Lang Vươn, trừng đôi mắt to.
“Anh là cố ý đúng không? Lần trước tôi tới, anh cũng biến thành sói, anh
biết rõ tôi sợ hãi, lần này còn biến thành sói, anh muốn biến khiến tôi
chết sao,Nếu không anh chính là đồ ngốc bị thần kinh! Biết rõ tôi sợ
hãi, còn biến thân!” Bạch Tuyết gầm nhẹ, cái Lang Vương này đúng là vô
cùng quá phận, tại sao có thể như vậy, đã có thể làm người, làm gì không có việc gì phải dùng bốn chân bước đi! Thành tâm, nhất định là thành
tâm!
“Lần trước em té xỉu là em yêu cầu tôi biến thân cho em xem
một chút, lần này, là tôi không tốt!” Lang Vương nhíu lông mày, lạnh
giọng nói ra.
“Cái gì mà anh không tốt? Tôi thấy anh chính là
thành tâm, thành tâm muốn hù chết tôi, như vậy tôi liền trở về không
được đúng không? Anh là yêu quái, khó trách trong Tây Du Ký, yêu quái
đều thích phụ nữ nhân gian, thì ra thật là như vậy. Tôi trước còn tưởng
cái kia đều là tác giả Thừa Ân nói bừa, thì ra thật là như thế!” Bạch
Tuyết chợp lông mi thật dài ủy khuất nói.
Côy khuất, hiện ở thời đại này không có Đường Tăng đi lấy kinh, càng không có Tôn Ngộ Không, như vậy người nào tới cứu cô đây!
Cô hiếu kỳ, lần này té xỉu tại sao không có trở về, lần trước té xỉu cô liền trở về nhân gian, lần này làm sao còn ở nơi này?
Lang Vương nhìn thấy Bạch Tuyết nói không mạch lạc, biết tiểu cô bị hù không nhẹ! Vô cùng đau lòng, là anh sơ suất, không có suy nghĩ kỹ càng liền
biến thân, lại con đêm hôm khuya khoắt, khó trách cô sợ như thế!
Cho nên, về sau vẫn là cẩn thận một chút, lúc nào cô có thể tiếp nhận thời
đanh mới biến thân vẫn là không muộn, những trưởng lão phía ngoài kia dù sao vẫn là muốn cho anh chút mặt mũi!
Lang Vương tuy biết mình là yêu quái, nhưng bị người phụ nữ mình yêu mến nói đến như vậy trong lòng vẫn không thoải mái!
“Em rất chú ý tôi là yêu quái?” Lang Vương đau lòng hỏi.
Bạch Tuyết bỗng nhiên cảm giác anh rất thương tâm, anh rõ ràng cũng là yêu quái, chẳng lẽ còn không cho người ta nói sao?
Cô cũng không thể nói anh là người!
“Cái kia, cũng không có chú ý nhiều, chỉ là tôi vẫn là muốn phiền Lang Vương đại nhân một việc, ngài là Lang Vương vĩ đại đúng không, xin hỏi có thể hay đưa tôi về nhà không?” Bạch Tuyết cố gắng bình tĩnh nói.
“Nhà? Nơi này về sau chính là nhà em, chẳng lẽ em không biết tạm thời em
không thể trở về thế giới nhân loại sao? Thủ hạ Ma vương đã chờ em ở nơi đó! Chẳng lẽ em thà rằng chết cũng không nguyện ý ở cùng với ta?” Lang
Vương đau lòng hỏi.
“Anh nói tôi không hiểu nhiều lắm?” Bạch Tuyết không biết Lang Vương nói nhiều như vậy là có ý gì?
“Ta nói là, em không muốn chết thì phải ở lại nơi này, chỉ đơn giản như vậy.” Lang Vương lạnh lùng nói.
Bỗng nhiên, Lang Vương ôm chặt lấy Bạch Tuyết, ấn đầu của cô vào người, sau đó còn nói nhỏ bên tai cô .
“Không nên nói, có người nghe lén, bọn họ đều là thuộc hạ Trưởng lão, đến để
giám thị em có được với bản vương hay không? Nhìn xem em có ngoan hay
không?” Lang Vương nói thật nhỏ.
Bạch Tuyết vùi mặt trong ngực
Lang Vương, ánh mắt nhìn lướt qua bốn phía, quả nhiên có phía trên mặt
đất có bóng dáng, quả nhiên có người nghe lén, thì ra chỗ nào đều có
người xấu, chỗ nào đều có tiểu nhân!
Anh là Lang Vương, tốt hơn hoàng thượng nhân gian, xem ra hậu cung cũng rất hắc ám!
Bạch Tuyết biểu hiện rất ngoan, ở chỗ này cô ngoại trừ nhận biết Lang Vương
còn có một cô bé táo, những người khác cũng không thể tin tưởng, cho nên phối hợp với anh một chút đi! Miễn cho anh bị người đẩy ngã khỏi địa
vị, đến lúc đó cô cũng gặp nạn theo!
Bạch Tuyết không biết bên ngoài là yêu xấu, hay là yêu tốt? Nhưng cô cảm giác được Lang Vương tạm thời có thể tin được.