Doanh trại Lăng Vân.
Lều vải san sát nhau, đống lửa chập chờn, mùi hương thức ăn tràn ngập trong không khí.
Tốp năm người, ba người tập hợp lại một chỗ, một là vùi đầu ăn như hổ đói, hai là trả giá anh bán tôi mua, không thì cũng trao đổi tin tức hoặc đánh bài với nhau,…
Nhìn cảnh tượng trong doanh trại thay đổi, Vân Lăng chợt thấy hoang mang, suýt chút nữa đã tưởng mình đi nhầm chỗ.
“Về rồi hả?” Nhìn thấy Vân Lăng từ xa, Vệ Khanh sang chào hỏi: “Hôm nay thu hoạch rất tốt, không cần phải phiền đến cô đổi lương thực nữa.”
Trước khi vào trong siêu thị Vân Lăng đã nhìn thấy Vệ Khanh, nghe anh ta nói vậy thì cười cười: “Được.”
Vệ Khanh nhỏ giọng nói: “Nếu có thừa vật liệu bằng gỗ, tơ sợi hay vải bố thì nhanh đến Đại Sảnh Nhiệm Vụ đi.
Sáng nay doanh trại vừa phát nhiệm vụ thu thập, những thứ đó có thể đổi được tiền!”
Người chơi đã bắt đầu làm nhiệm vụ rồi sao?
Trong lòng Vân Lăng khẽ động, cô mỉm cười đồng ý: “Cảm ơn đã nhắc nhở, tôi đi trước.”
**
Đại Sảnh Nhiệm Vụ hiện giờ vắng tanh không có ai.
Nhiệm vụ “Thu mua vải bố” đã hoàn thành 14 lần.
Nhiệm vụ “Thu mua gỗ” đã hoàn thành 19 lần.
Nhiệm vụ “Thu mua tơ sợi” đã hoàn thành 17 lần.
Bảo sao Vệ Khanh thấy cô thì thúc giục như thế.
Chắc là sợ cô đến muộn, nhiệm vụ sẽ bị người ta hoàn thành trước mất.
Nhặt tài nguyên, hoàn thành đủ hai mươi lần tất cả nhiệm vụ được thiết lập, Vân Lăng mở giao diện thông báo ra, xác nhận thuê NPC “George”, sau đó cô đặt tên là “Mộc Tượng Giáp”, cài đặt thông tin NPC ở trạng thái công khai.
Tiếp theo cô mở khóa và xây dựng xưởng mộc.
Mới vừa thao tác xong, 100 đồng liền bị trừ.
Ngay lúc đó người chơi bên ngoài Đại Sảnh Nhiệm Vụ hô lên: “Có chuyện gì xảy ra vậy?!!”
Chỉ mới ba giây xưởng mộc đã được xây dựng xong.
Tất cả người chơi đều ngạc nhiên, nhao nhao lại gần nhìn xưởng mộc.
George, bây giờ tên là Mộc Tượng Giáp, cúi người nói: “Nguyện vì ngài cống hiến sức lực.”
Vân Lăng hạ lệnh: “Từ nay về sau, cậu cứ ở xưởng mộc.
Mỗi ngày chế tạo ba Gậy Gỗ, ba Khiên Gỗ, ba Quyền Trượng Gỗ và một Bó Đuốc, nếu vật liệu không đủ thì vào nhà kho lấy.”
Một mặt, thợ mộc chế tạo trang bị cần vật liệu gỗ.
Mặt khác khi sử dụng kỹ năng sinh hoạt cũng hao phí tinh lực.
Mộc Tượng Giáp cấp 0, thuộc tính là thợ mộc sơ cấp, số lượng trang bị có thể tạo ra mỗi ngày không nhiều.
Vân Lăng tính toán kỹ càng rồi mới đưa ra chỉ tiêu.
“Tuân lệnh.” Mộc Tượng Giáp quay người bước về phía xưởng mộc.
Dáng vẻ như muốn bắt đầu làm việc ngay.
Sau khi ra lệnh xong, Vân Lăng quan sát thông tin thuộc tính của doanh trại.
[ Tên lãnh địa: Lăng Vân ]
[ Cấp bậc: Doanh trại.
(Tổng cộng có 4 cấp, theo thứ tự từ thấp đến cao là doanh trại, thôn làng, trấn nhỏ, thành thị.) ]
[ Thu nhập từ thuế: 5%.
(Lãnh chủ có quyền tự điều chỉnh trong khoảng 0-100%) ]
[ Cư dân có thể cư trú: 200 ]
[ Cư dân hiện có: 47 (cư dân tạm trú: 44) ]
[ Kiến trúc có thể mở khóa: 4 ]
[ Kiến trúc hiện có: 1 ]
[ Chi tiết tình hình kiến trúc hiện có:
Nhà kho (cấp 1): Diện tích 200 mét vuông, có thể lưu trữ các nguồn tài nguyên khác nhau và kéo dài thời gian bảo quản thực phẩm.
(Lưu ý: Lãnh chủ có thể đặt một danh sách truy cập để cho phép các nhóm người cụ thể sử dụng nó.)
Đại Sảnh Nhiệm Vụ (cấp 1): Có thể giao nhiệm vụ, thu hút, chiêu mộ NPC mới.
(Chú ý: ở cấp độ hiện tại, 2 NPC được làm mới mỗi ngày, thời gian làm mới là mười hai tiếng.)
Xưởng mộc (cấp 1): Có thể chế tạo vũ khí đơn giản, cung cấp vật dụng sinh hoạt được chế tác bằng gỗ.
(Chú ý: Sản phẩm có thể chế tạo được phụ thuộc vào năng lực của NPC.) ]
Vân Lăng đã từng tham gia bản thử nghiệm công khai, cho nên chỉ cần đọc lướt qua cô đã nắm được bảng thông tin.
Ví dụ như số người hiện tại là 47, số cư dân tạm trú là 44, đó là vì cô là chủ nhân, cũng tính vào trong đó, NPC được thuê cũng sẽ nằm trong danh sách số người đó.
Ví dụ như “Kiến trúc có thể mở khóa: 4”, có nghĩa là với cấp độ doanh trại, bên trong chỉ có thể xây dựng tối đa bốn loại kiến trúc khác nhau.
Muốn mở khóa nhiều hơn thì phải tăng cấp.
Ví dụ như “Sản phẩm có thể chế tạo được phụ thuộc vào năng lực của NPC”.
Lấy Mộc Tượng Giáp làm ví dụ, cậu ta có kỹ năng nghề mộc sơ cấp, có thể chế tạo Gậy Gỗ, Khiên Gỗ, Quyền Trượng Gỗ và Bó Đuốc.
Còn nếu là con người có được kỹ năng nghề mộc sơ cấp thì có thể chế tác được Cung Gỗ, Giáo Gỗ, Giường Gỗ, Tủ Gỗ.
“Thiếu nguyên vật liệu, thiếu người có kỹ năng sinh hoạt, thiếu kiến trúc cần thiết.” Vân Lăng thở dài, trong đầu hiện lên bốn chữ - “trăm công nghìn việc”.
**
Lúc xưởng mộc được xây dựng tạo ra tiếng động vô cùng lớn, gần như đột ngột mọc lên từ dưới đất, xuất hiện ngay trước mắt mọi người.
Người chơi ùa vào cửa hàng như ong vỡ tổ, ai cũng muốn nhìn xem kiến trúc này rốt cuộc dùng để làm gì, có phải là sẽ mua được một vài vũ khí thuận tay hay không.
Thế nhưng lúc bước vào trong, mọi thứ đều trống rỗng, không có gì cả, mọi người cực kỳ thất vọng.
Ở góc bên trong có một cánh cửa nhỏ.
Có người đến đẩy cửa, lại nhận được sự nhắc nhở của hệ thống: [ Bạn không đủ điều kiện vào trong, không được đi vào.
]
“Tại sao lại phải có tư cách mới được vào?!” Một người phàn nàn.
“Đây là một căn phòng trống, chả có tác dụng gì cả.” Một người khác chán nản nói.
Đúng lúc này, Mộc Tượng Giáp bước vào.
“NPC!!” Có người vô tình lướt mắt nhìn sang Mộc Tượng Giáp, phát hiện có thể nhìn thấy tên của cậu ta thì lập tức hô lên.
“Các vị, cửa hàng vừa mới mở, tạm thời không có hàng tồn.” Mộc Tượng Giáp nhã nhặn nói: “Nếu muốn mua trang bị, mời mọi người đến đây vào ngày mai.”
“Ngày mai? Ngày mai là lúc nào?”
“Bên trong là cái gì? Tại sao lại không được vào?”
“Xưởng mộc có những vật phẩm gì?”
Người chơi lao nhao đặt câu hỏi.
Mộc Tượng Giáp vừa làm vừa trả lời, “Cửa hàng tạm thời bán Gậy Gỗ, Khiên Gỗ, Quyền Trượng Gỗ và Bó Đuốc.”
“Sáng ngày mai sẽ có vật phẩm được bán ra.”
“Bên trong là nơi làm việc, người ngoài không được đi vào.”
“Nếu có trang bị mới, chúng tôi sẽ đặt ở ngoài để bán.”
Nghe thấy vậy, tất cả người chơi đều im lặng.
Một người chơi nữ hỏi nhỏ: “…Ý của anh là, trang bị mà xưởng mộc bán ra đều là trang bị cần phải chế tác thủ công? Nếu như bán hết hàng tồn, mà chưa làm được hàng mới, thì có tiền cũng không mua được trang bị sao?”
“Đúng là như vậy.” Mộc Tượng Giáp gật đầu.
Người chơi nữ lại hỏi: “Vậy nếu như nguyên vật liệu không đủ thì sao?”
Mộc Tượng Giáp mỉm cười trả lời, “Cửa hàng không hoạt động.
Cho đến khi nguyên vật liệu