Kênh nói chuyện phiếm cái gì cũng tốt, nhưng lại để lộ tên thật điểm ấy không tốt, cho nên Lâm Hữu cũng không thích gửi tin nhắn lên.
Hắn cũng thử qua nói chuyện riêng với đối phương, nhưng đợi một hồi cũng không có trả lời, đoán chừng là tin nhắn riêng bị nằm trong phần chờ.
Quả nhiên, hắn gửi tin nhắn lên kênh chung không bao lâu, thì nhận được một tin nhắn riêng, là Lạc Lỗi gửi tới.
- Huynh đệ, ngươi thật có lệnh bài binh chủng hệ Vong Linh?- Xin lỗi, cũng không phải là ta hoài nghi ngươi, hiện tại tình huống hệ Thực Vật! Ngươi chắc cũng biết, cho nên muốn xác nhận một chút.
Nhìn ra được, đối phương vẫn vô cùng cẩn thận, cũng không có lập tức tin Lâm Hữu.
Lâm Hữu cũng hiểu được, trực tiếp trả lời:- Ta không cần phải lừa ngươi, như vậy đi, địa điểm giao dịch ngươi quyết định, thành ý này đủ chứ?Đối với thực lực của mình, Lâm Hữu vẫn vô cùng tự tin.
Không nói đối phương có thăng cấp tới 4 hay không, khi thăng lên tới cấp 4, hắn cũng có lòng tin tuyệt đối nắm chắc có thể áp chế đối phương.
Huống chi sào huyệt ma thú mới mở ra chưa đến một ngày, hắn có thể không tin có người đã đạt đến cấp 4 sau đó còn có ma năng chiêu mộ số lượng lớn binh chủng cấp 4, nhiều lắm cũng chỉ hai ba cái mà thôi.
Lạc Lỗi hình như bị thành ý của hắn làm cho cảm động, trả lời lại:- Được, ta tin tưởng lời của ngươi nói, địa điểm giao dịch, thì chọn ở lãnh địa của ta đi, không biết được hay không?Lâm Hữu kinh ngạc một chút, lại đáp lại:- Có thể, gửi vị trí qua cho ta đi.
Cuối cùng, hai người đạt thành giao dịch, Lâm Hữu cũng đã nhận được vị trí lãnh địa của Lạc Lỗi, hẹn nhau sáng mai chạm mặt.
Về phần vì sao đối phương lại lựa chọn lãnh địa của mình làm địa điểm giao dịch, Lâm Hữu rất dễ dàng đoán được.
Đương nhiên là bởi vì vấn đề an toàn.
Dù sao ma thú cấp 4 cũng không phải ăn chay.
Dù đối phương có đồng bạn đi chung, cũng chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt.
Chỉ sợ hiện tại, Lạc Lỗi đã không có thừa bao nhiêu binh chủng, cho nên mới không thể không để lộ ra vị trí lãnh địa của mình, để bảo đảm bản thân hắn ta trong thời gian ngắn được an toàn.
Kết hợp với lời hứa hẹn trước đó, Lâm Hữu càng thêm không cần lo lắng cái gì.
………….
.
Thời gian ước hẹn, rất nhanh đã tới.
Sáng sớm, Lâm Hữu đã mang theo mười lăm binh chủng cấp 4 rời khỏi lãnh địa trừ Hoa Vương Ăn Thịt Người.
Về phần tại sao là mười lăm cái.
Đương nhiên vì qua một đêm Hoa Sen Lửa lại cho sản xuất thêm cho hắn không ít ma năng, để hắn có thể có chiêu mộ nhiều thêm mấy cái.
Cộng thêm năm Hoa Linh cấp 3, tất cả có hai mươi binh chủng, trùng trùng điệp điệp di chuyển ở giữa núi rừng, cơ hồ có thể nói được là dốc toàn bộ lực lượng.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn dám một mình đi đến lãnh địa đối phương.
Hơn hai giờ sau.
Lâm Hữu đã đi đến vị trí mà Lạc Lỗi gửi trong tin nhắn, xuyên qua rừng rậm, đi vào một cánh đồng hoang bát ngát mênh mông.
Mà ở biên giới cánh đồng, một lãnh địa có mộ