Đã nhiều ngày trôi qua, không ngờ trên trời lại có bảo rương rơi xuống, không ai biết rốt cuộc nó biểu thị cho cái gì.
Nhưng bọn hắn lại biết một điều.
Đó là trong bảo rương có vật liệu mà bọn họ muốn.
Chỉ điều này thôi là đã đủ rồi!- Xem ra không đi không được.
Lâm Hữu lẩm bẩm.
Hắn nhớ lại bảo rương rơi xuống lần trước, đó không phải là nơi hắn đoạt được binh chủng hiếm có sao?Nhờ có binh chủng hiếm có này mà hắn mới có thể đi thuận lợi một đường và dẫn trước nhiều người như vậy.
Hắn nhất định phải đoạt được vật liệu trong bảo rương này!Sau khi quyết định, hắn lập tức vội vàng ăn hết thức ăn rồi đứng dậy chuẩn bị.
Thời gian trôi qua, những người khác cũng dần dần đoán được địa điểm bảo rương rơi xuống.
Rõ ràng là ở bên ngoài quặng mỏ cạnh cánh đồng hoang!- Má ơi! Tại sao nó lại rơi ở đó chứ?- Ở gần quặng mỏ? Có phải quá trùng hợp rồi không!?- Xác thực thật trùng hợp, hơn nữa lại là trùng hợp hết lần này tới lần khác.
- Xong rồi, xong rồi, hiện tại bên phía mỏ có nhiều đại lão cấp 5 như vậy, tới đó không phải là chịu chết sao?- Có anh em nào lập nhóm đi trộm bảo rương không? Trộm được chia đều!! Không thể không nói, lần này địa điểm mà bảo rương rơi xuống thật sự là quá trùng hợp, nó vừa vặn rơi xuống khu vực quặng mỏ cạnh tranh kịch liệt nhất và cũng nguy hiểm nhất.
Điều này khiến người ta không khỏi hoài nghi đây là có phải là sự sắp đặt trước hay không.
Nhưng dù thế nào đi nữa, sức hấp dẫn của bảo rương là thật.
Dù biết phải đối mặt với nguy hiểm nhưng vẫn có rất nhiều người khởi hành chạy tới khu vực quặng mỏ, muốn liều một phen.
Dù sao thì vật liệu trong bảo rương thực sự quá mê người.
Chỉ một cái Lệnh Bài Binh Chủng đã khiến vô số người thèm nhỏ dãi.
Đó là chưa kể tới vật liệu, nếu may mắn đoạt được, vậy có thể gia tăng thực lực của mình lên rất nhiều, tăng xác suất sống sót trong thế giới này.
Lâm Hữu cũng không phải ngoại lệ.
Sau khi chuẩn bị một phen, hắn mang theo hai mươi binh chủng cấp 5 rời khỏi lãnh địa, lưu lại năm binh chủng cấp 5 vừa mới chiêu mộ và dây leo đóng giữ.
Mất hơn nửa tiếng đồng hồ.
Lâm Hữu băng qua rừng rậm, đi vào khu vực cánh đồng hoang.
Lúc này, trên kênh nói chuyện phiếm cánh đồng hoang đã không còn lạnh tanh giống mấy ngày trước, tin nhắn lít nha lít nhít tin nhắn không ngừng thổi qua.
Thậm chí ở xa xa, Lâm Hữu có thể nhìn thấy vài lãnh chúa vừa bước ra khỏi rừng rậm, tất cả đều vội vàng tiến đến quặng mỏ, cảnh này khiến hắn không khỏi nhíu mày.
Lần này chỉ sợ! Sẽ không được thuận lợi giống lần trước.
Lần bảo rương rơi xuống trước, hắn ỷ vào việc ít người cướp đoạt, không có kinh nghiệm cho nên mới đoạt được hai loại vật liệu.
Lần này mọi người đều biết bên trong bảo rương có chứa đồ tốt, tất cả đều có chuẩn bị tâm lý, khẳng định sẽ không dễ dàng để người khác cướp vật liệu, hắn phải nghĩ biện pháp mới được.
Hắn đang lo lắng.
Tin nhắn trò chuyện riêng của Lâm Hữu đột nhiên chớp loé, một tin nhắn xa lạ xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
- Có hứng thú hợp tác không? Đồ vật chia năm năm.
Lâm Hữu xem xét chữ ký, lại là tin tức do Viêm Vũ phát tới.
Chẳng lẽ hắn ta cũng chạy tới, muốn chen vào một