Bạch quang lóe lên hai người Hồng Ánh và Huỳnh Dao rời khỏi Thánh Thành trở về thế giới hiện thực, thần điện của Khắc Văn Thần vừa hàng lâm sẽ có rất nhiều việc cần phải làm.
Tuy nhiên hai người không hề biết rằng có người không hề theo họ thoát ra ngoài theo họ.
Trần Lâm khẽ liếc nhìn hai nơi mà Hồng Ánh và Huỳnh Dao đã biến mất không nhịn được mỉm cười đắc ý, cậu vẫn còn việc phải làm ở đây.
Chắp tay sau đít bước đi trên đường phố, Trần Lâm không nhanh không chậm hỏi Anna đang đi phía sau mình:
- Anh Tử đã liên hệ với nàng chưa...
Nghe Trần Lâm hỏi Anna vội lắc đầu nói:
- Vẫn chưa, nàng ta vẫn chưa liên hệ với ngài...
Nghe nàng nói thế Trần Lâm nhíu mày suy nghĩ, được một lúc cậu mới lắc lắc đầu nói:
- Mặc kệ nàng ta chúng ta đến thương thành trước đi...
- Hôm nay là ngày lành tháng tốt, ta phải đại sát tứ phương...
Cứ thế bên trong trung tâm thương mại thuộc thương thành, Trần Lâm mặt mày đỏ bừng nhìn Anna bên cạnh hỏi:
- Nàng nghĩ ta có nên đổi mới lần nữa không...
Nghe Trần Lâm hỏi Anna mỉm cười đáp:
- Ngài đã hỏi câu này ba lần rồi, dù ta nói gì ngài đều sẽ làm theo ý mình mà thôi...
Nghe thấy thế Trần Lâm tức giận vỗ vào mông nàng.
Hôm nay cứ nghĩ là ngày tốt ai ngờ đã đổi mới vật phẩm ba lần rồi mà vẫn không ra đồ gì ngon làm Trần Lâm sôi máu.
Trần Lâm vẫn còn hai vế chọn vật phẩm, một vẽ còn lại từ trước một vé là phần thưởng của Thanh Vân khi nàng là top 1 đấu trường bảng, vì thế Trần Lâm muốn dùng luôn hai tấm vé này.
Tuy nhiên một người tham lam như Trần Lâm muốn dùng nó cho vật phẩm thật mắc, thế nên mới đốt tiền để đổi mới như vậy...
Tức giận thở phì phò Trần Lâm gầm lên như để lấy khí thế:
- Con bà nó lần này mà không ra thì ta nghĩ...
Nói xong Trần Lâm không đắn đo chọn đối mới.
Cứ thế mười vật phẩm trước mặt biến mất tha, vào đó là mười vật phẩm khác, nhưng không biết là do sợ hãi trước khí thế của Trần Lâm hay là đã ăn đủ, một ánh tím hiện lên rốt cuộc trong số mười vật phẩm thì một trang bị phẩm chất tím cũng đã hiện ra trước mắt Trần Lâm...
Nhìn thấy nó Trần Lâm không nhịn được mừng đến phát điên, bởi lẽ nó không chỉ là một trang bị tím mà còn là một trang bị tím độc nhất.
Tên: Thanh hỏa.
Loại: trang bị phụ trợ.
Phẩm chất: tím
Tính năng: tạo ra nhiệt lượng khủng khiếp có thể thiêu đốt vạn vật.
Chú ý: Thanh hỏa là một trong ba ngọn chân hỏa, tập hợp đủ cả ba có thể kết hợp thành Tam Sắc Chân Hỏa.
Nhìn vào bảng thông tin của trang bị tím kia Trần Lâm không nhịn được mỉm cười, đây là trang bị thuộc dạng “bộ” thứ ba mà cậu gập, đầu tiên nhất chính là cập quỷ nhãn trên mắt trái của cậu, thứ hai chính là Thạch Bia và bây giờ chính là ngọn Thanh hỏa này.
Mặc dù Trần Lâm đã có Bĩ Ngạn Huyết Hỏa một trang bị phẩm chất đỏ, nhưng có thêm một ngọn lửa nữa cũng không sao biết đâu lại có thể tập hợp được cả ba còn không thì năng cảnh kẻ khác cũng được, nhưng quan trọng nhất vẫn là Trần Lâm đâu có mua...
Rất nhanh một ngọn lửa màu xanh lam đã xuất hiện trên tay Trần Lâm, cùng với đó cậu mất đi một vé chọn vật phẩm từ thương thành.
Nhìn ngọn Thanh Hoả trong tay Trần Lâm quyết định ban nó cho các Ải Nhân, với phẩm chất càng ngày càng cao của địa nham kim tinh việc nung chảy nó cũng sẽ khó khăn không kém, ngọn Thanh Hoả này sẽ giúp các thợ rèn của huyết tộc giải quyết vần đề đó.
Khẽ vươn mình một cái Trần Lâm ưng ý không tiếp tục chơi trò đổi vật phẩm nữa, dù sao tuổi cũng đã già không nên để lên máu.
Cứ thế Trần Lâm sải bước bỏ qua khu trung tâm mua sắm tiến vào toà nhà bóc shit, tuy nhiên đã có một người đứng ở đó từ trước...
Thấy người kia Trần Lâm lắc lắc đầu bước đến, đứng bên cạnh nàng ta rồi nói:
- Ngươi không ăn được đâu chỉ đốt tiền cho hệ thống...
Nghe thấy có người bất chợt lên tiếng cô gái giật mình nhìn lại, nhưng khi thấy Trần Lâm nàng chỉ hừ lạnh một tiếng rồi nhìn lại 100 rương may mắn đặc trên quản trường.
Thấy thế Trần Lâm chỉ biết lắc đầu, đúng là con đại gia rảnh quá đốt tiền mua vui.
Nữ đại gia kia không ai khác chính là mỹ nữ tóc xoăn mặc đồ nhiều vải hơn bikini một chút mà Trần Lâm đã gặp lần đầu tiên khi đến đây, hiển nhiên cô nàng này có máu cờ bạc khá nặng có lẽ đã đốt không ít tiền cho trò bóc shit này...
Người từng trải đã nếm không biết bao nhiêu đao khổ trong trò này như Trần Lâm vô cùng đồng cảm với nàng, thấy con cừu non đang xa vào miệng sói cậu không nhịn được ra tay giúp nàng đối chút...
- Nàng thử mua năm rương ở gần những rương mà nàng mua trước đó xem sau...
Nghe Trần Lâm nói thế cô gái kia khẽ suy nghĩ một lúc rồi không nhịn được làm theo.
Rất nhanh năm chiếc rương đã xuất hiện trước mặt nàng và cả Trần Lâm, khẽ run run cánh tay do kích thích quá độ, cô gái như ăn phải thuốc kích thích hương phấn mở ra chiếc rương đầu tiên, tuy nhiên vật phẩm bên trong chỉ là một trang bị phẩm chất trắng làm nàng không nhịn được thất vọng như bong bóng xì hơi.
Cứ thế cô gái tức giận mở liên tiếp hai chiếc rương nhưng vật phẩm bên trong vẫn là hai trang bị trắng.
Nhìn hai chiếc rương còn lại, Trần Lâm không nhịn được toát mồ hôi nghĩ:
“Có khi nào mở ra toàn shit nàng tức giận tìm mình tính sổ hay không...”
“Moá...!chơi ngu rồi...”
Bên kia cô gái tức giận thở phì phò mở ra cái rương thứ tư, nhưng lần này trước khi Trần Lâm định bỏ chạy thì một ánh sáng tím đã hiện lên làm không chỉ có mình cô gái mà đến cả Trần Lâm cũng mừng như điên.
Dần dần ánh sáng tím cũng thối lui để lộ ra vật phẩm bên trong, đó là một cây giáo màu xanh lam trong suốt như pha lê ánh lên những tia sáng xanh lạnh giá...
Nhìn thấy cây giáo phẩm chất tím kia cô gái vui mừng nhảy cẩn lên, rất có thể đây là lần đầu tiên nàng bóc ra được vàng, còn Trần Lâm cũng ngạc nhiên không kém bởi đây không chỉ là vàng mà còn là vàng xịn, thông quan kỹ năng phân tích cậu nhận thấy cây giáo kia không chỉ là đồ tím mà còn là đồ tím độc nhất.
Tên: Băng Giáo
Loại: trang bị vũ khí.
Phẩm chất: tím
Tính năng: được làm từ hàn băng vạn năng, cứng rắn và sắc bén vô vùng...
Chú ý: Băng giáo là một trong bộ ba vũ khí, tập hợp đủ cả ba có thể kết hợp thành Băng Nha Tam Xoa Kích.
Cầm lấy ngọn giáo trong bay cô gái vui mừng vuốt ve ngọn giáo rồi nhìn lại Trần Lâm, vỗ lên bộ ngực sữa cô gái hào sảng nói:
- Tốt lắm nể tình ngọn giáo, lão nương tha cho ngươi lỗi lầm trước đây...
- Sau này ngươi đi theo lão nương lăng lộn, ai ước hiệp ngươi có nói với ta...
Nghe nàng đang muốn bao nuôi mình Trần Lâm khóe miệng co giật cười nói:
- Thôi không cần, dù sau ta cũng không biết nàng là ai, nói gì đến chuyện đi theo nàng...
Nghe Trần Lâm nói thế cô gái không hề giận khẽ gật gật đầu nói:
- À quên...!ta là Bạch Sa...
- Mà ngươi nói cũng hợp lý, nhìn ngươi cũng không giống sinh vật dưới nước...
- Nhưng không sao lão cha...
Bất chợt khi cô gái định nói gì đó thì Anna đã tiến đế khẽ thì thầm vào tai Trần Lâm:
- Anh Tử đã đến muốn gập ngài, địa điểm tạ nhà cô ấy...
Nghe thấy thế Trần Lâm khẽ gật đầu rồi mỉm cười xấu hổ hình cô gái nói:
- Thật ngại quá ta có việc rồi...
- Hôm khác sẽ gặp nàng tạ lỗi...
- À...!ta gọi là Trần Lâm đừng có quên đó...
Nghe thấy thế Bạch Sa gật đầu không mấy quan tâm nói:
- Tốt lần sao gập lại...
- Nhớ lời ngươi nói đó, phải có quà cho ta không thì biết tay...
- Nhất định...
Nói xong Trần Lâm mỉm cười với nàng rồi bỏ đi, thấy thế cô gái khẽ bĩu môi không quan tâm đến Trần Lâm nữa, ánh mắt đầy hương phấn mở chiếc rương cuối cùng.
.
Bên kia Trần Lâm không nhanh không chậm bước đi trên đường phố từ từ tiến đến nhà của Anh Tử.
Lúc này trước nhà của Anh Tử ngoài trừ nàng ra đã có hai người khác đang đứng chờ, thấy Trần Lâm đã đến Anh Tử mỉm cười cúi đầu chào cậu:
- Trần Lâm tiên sinh, thật có lỗi đã để ngài phải chờ đợi...
Nghe thấy thế Trần Lâm lắc đầu nói:
- Không vẫn đề gì...!ta cũng đang rảnh...
- Hai vị kia là...
Nghe Trần Lâm hỏi, Anh Tử lui ra một bên giới thiệu:
- Đây là Kuma Taira tiên sinh, người lãnh đạo tối cao của gia tộc Taira...
- Kế bên là Raiden tiên