Mạt thế hàng lâm không chỉ đem đến sự biến đổi cho các loài sinh vật sống mà cả thiên nhiên hay địa chất cũng biến đổi không kém và Cát Tường thôn cũng không ngoại lệ, từ xa có thể thấy được khắp nơi trong thôn là vô số những ngôi nhà đổ sập, đường sá trở nên vô cũng gồ ghề như vừa trải qua một trận động đất...
Không còn cách nào khác đoàn người Lê Dũng chỉ có thể dừng xe trước cửa thôn một đoạn rồi chằm chậm đi bộ vào trong thôn...
Lê Dũng phát động hoàng quang bao bộc lấy cơ thể như một chiến thần xông lên đi trước, Lê Quý cũng rút ra trường đao cùng các thôn dân Phúc Điền thôn được trang bị súng săn cảnh giác đi sau, chỉ có Trần Lâm và Thanh Thanh là khá nhành nhã tay không tất sắc đi phía sau.
Bất chợt khi đoàn người vừa mới bước vào cửa thôn thì trong một góc khuất, một con thây ma tốc độ hình bất ngờ xông ra lao đến một thôn dân trẻ tuổi...
Thấy thế Lê Dũng giật mình hét lên:
- Coi chừng!
Tuy nhiên khi Lê Dũng còn chưa nói hết câu một thanh chủy thủ đã bay đến nhắm vào cho thây ma kia...
Cảm nhận được nguy hiểm con thây ma hoảng sợ bỏ qua con mồi kia vội vàng lách người muốn né tránh, tuy nhiên tốc độ của thanh chủy thủ kia quá nhanh dù con thây ma đã cố né tránh nhưng vẫn bị đâm trúng bả vai làm con thây ma đau đớn gầm lên...
Lúc này mọi người mới giật mình nhìn lại, thanh chủy thủ kia không ngời còn nối liền với một sợi dây như một cái móc sắc ghim chặc vào người con thây ma mặc cho nó vùng vẫy nhưng không thoát ra được, còn đầu dây bên kia không ai khác chính là Trần Lâm đang nhàn nhã nắm chặc sợi dây bộ dạng không khác gì dẫn chó đi dạo...
Bên kia con thây ma tốc độ hình đã có trí tuệ nhất định, sau một phen vùng vẫy nó nhận ra không cách nào thoát được ra khỏi Phi Thiên của Trần Lâm nên nó đã đưa ra một quyết đình vô cùng sai lầm, đó là quay lại nhầm vào người đang cầm dây.
- Gào...
Rống lên một tiếng như muốn lấy lại khí thế, con thây ma tốc độ hình lướt nhanh về phía Trần Lâm đang đứng để lại vô số tàng ảnh...
- Đại Ca...!cẩn thận...
Thấy thế Lê Dũng lo lắng hét lên muốn xông đến.
Tuy nhiên một lần nữa cảnh tượng làm một người kinh ngạc lại hiện lên, trước vô số tàng ảnh đang lao đến Trần Lâm chỉ nhẹ nhàn đưa chân lên rồi đá một cái.
- Rắt...
Một thanh âm thanh thúy vang lên, trước cú đá tưởng chứng như vô cùng nhẹ nhàng và không có chú đích kia, con thây ma tốc độ hình không ngờ lại bị đá trúng, không chỉ thế lực đạo khủng bố từ cú đá trực tiếp làm gảy toàn bộ xương sừng của con thây ma tội nghiệp khiến nó bay ra xa, nhưng Phi Thiên đang ghim vào người lại giữ nó lại giữa không trong rồi rơi xuống đất không rõ sống chết...
Lúc này mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn một màng trước mắt, ngoài trừ Đại Ngưu thì tất cả các thôn dân đều biết vị Đại Ca này rất mạnh nhưng họ chỉ chứng kiến năng lực phun lửa cả y nên nghĩ Trần Lâm thuộc diện pháp sư, không ngờ năng lực cận chiến của vị Đại Ca này lại khủng khiến đến vậy...
Bên kia Trần Lâm không quá quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của đám người xung quanh, chấp tay đi đến bên cạnh con thây ma rồi đặc một chân lên người nó, lực đạo đèn con thây ma đang thôi thóp xuống đất nhưng không hề giết chết nó.
Thấy thế mọi người đều khó hiểu không biết Trần Lâm muốn làm gì thì Thanh Thanh đã vui vẻ chạy đến trên tay không biết từ lúc nào đã cầm một cây đao lớn, thậm chí trông nó còn lớn hơn cả nàng.
Không một giây chần chờ Thanh Thanh đặc thanh hắc đao lên đầu còn thây ma đã bị đè bẹp dưới đất rồi cắm xuống, nàng không dùng quá nhiều lực vì hắc đao vô cùng sắc bén nhẹ nhàng cắm vào đầu con thây ma trước tiếp giết chết nó.
Cứ thế Thanh Thanh vô cùng nhẹ nhàng giết chết con thây ma tốc độ hình vô cùng xui xẻo kia trước ánh mắt chết lặng của mọi người, đây là kéo cấp, trắng trợ kéo cấp...
Bên kia thanh niên vừa bị tập kích lúc này không nhịn được nói nhỏ với Lê Quý:
- Chú Quý, ta...!ta muốn đi Thái không biết bên đó còn hoạt động không...
Nghe thấy thế Lê Quý trợ mắt tức giận mắng:
- Ngươi thân là nam nhân sao lại có thế...!ngu đến vậy...
- Đây là tận thế bên kia làm gì còn hoạt động...
Nghe thấy thế thanh niên kia khẽ thở dài ánh mắt tiết nuối nhìn Trần Lâm...
Còn vị Trần Lâm chuyên gia kéo cấp kia hồn nhiên không biết đã có một nam nhân anh tuấn nhắm vào mình, nhìn qua Lê Dũng nói:
- Được rồi các ngươi có thể vào thôn, bên trong chỉ còn hai con thây ma cao cấp nữa mà thôi.
Nghe thấy thế Lê Dũng không biết tại sao mà Trần Lâm lại biết nhưng cũng không dám hỏi, dần theo thôn dân đi vào càn quét những con thây ma cấp thấp trong thôn.
Cứ thế Lê Dũng suất lĩnh các thôn dân giải quyết những con thây ma phổ thông, thôn dân Phúc Điền thôn đều không phải gà mờ, dù sao họ cũng đã từng tiêu diệt hết thây ma trong Phúc Điền thôn nên kinh nghiệm đối đầu với thây ma là có thừa, chỉ cần không đụng phải thây ma cấp cao họ đều có thể giải quyết hết...
Còn Trần Lâm làm đúng trách nhiệm kéo cấp của mình, bắt gọn hai con thây ma cao cấp còn lại cho Thanh Thanh chém giết trước ánh mắt thèm khát của đám người Lê Dũng, phải biết ba con thây ma cao cấp kia đem đến một lượng điểm kinh nghiệm vô cùng lớn, cô bé loli ngực bự kia chỉ nhờ có cái mà đám thanh niên kia không có mà nhẹ nhàng tiến cấp thậm chỉ còn vượt qua cả họ, thử hỏi sao không trách đời bất công cho được...
.
Bên kia sau khi giúp đám người Lê Dũng diệt gọn ba con thây ma cao cấp mối nguy hiểm lớn nhất của cả thôn, Trần Lâm vô cùng nhàng nhã nằm trên một cái ghế dựa không biết kiếm từ đâu.
Thấy thế đám người Lê Dũng cũng không nói gì tiếp tục công việc tiêu diệt thây ma cùng tìm kiếm vật tư của mình, ngược lại cô bé Thanh Thanh lại khá biết điều, tuy không còn được Trần Lâm kéo cấp nữa nhưng nàng vẫn tham gia vào đám người Lê Dũng tìm kiếm vật tư, với cấp độ hiện tại cả