Bên trong thương thành đầy phồn hoa và tấp nập, vô số các sinh vật đủ môi hình dáng đi đi lại lại hối hả mua những vật phẩm mình cần rồi nhanh chống rời đi.
Tuy nhiên trong sự nhộn nhịp lại có một đoàn người khác hẳn chỉ chậm rãy thưởng ngoạn, lặng ngắm sự nhộn nhịp của thương thành, họ không ai khác chính là đoàn người của Trần Lâm.
Huyết tộc càng ngày càng phát triển sự vụ cần quản lý cũng tăng lên không ít, thế nên thời gian của những cao tầng cũng càng ngày càng hạn chế, giây phút rảnh rỗi này rõ ràng là trốn việc.
Dĩ nhiên điều đó không tính đến huyết tổ đại nhân, người không chỉ thích đồ cổ mà còn là người rảnh rỗi nhất huyết tộc.
Lúc này vị huyết tổ đại nhân kia không chỉ rảnh rồi mà còn vô vùng phong lưu khi dẫn theo bốn mỹ nhân chầm chầm tham quan thương thành, mỗi bên ôm lấy một mỹ nhân không khách khí sờ soạng giữa chốn thanh thiên bạch nhật.
Huyết Linh và Hồng Ánh mỗi người một bên ôm lấy cánh tay của Trần Lâm chậm chậm bước đi làm cho bàn tay heo khi “vô tinh” chạm vào những chổ không sờ đến, còn Minh Nguyệt không thân với Trần Lâm đến như vậy và cũng không muốn tham gia trò chơi lộ liễu kia nên chỉ khoanh tay đi một bên.
Tuy nhiên người đặc biệt nhất trong đoàn người chính là Anh Tử lúc này đang trợn mắt há mồm nhìn vào đoàn người huyết tộc, cái gì mà địa vị của Trần Lâm gập vấn đề rõ ràng là sai lầm, nữ nhân Hồng Ánh và nữ nhân mặc cung trang đỏ thẩm không hề được giới thiệu kia đều là nữ nhân của hắn, chuyện nhường lại thị trường buôn bán vũ khí chỉ đơn giản là chuyển giao quyền hành cho người của mình quản lý.
Nếu dựa vào điểm đó để cho rằng địa vị của Trần Lâm thấp thì chính là sai lầm trí mạng mà sai lầm đó Kuma và Swain đều đang mắc phải...
Thậm chỉ Anh Tử còn mạnh dạng suy nghĩ địa vị của Trần Lâm rất có thể còn cao hơn những gì họ tưởng tượng, theo như nàng quan xác Hồng Ánh và Minh Nguyệt là hai mẹ con, đặc biệt hơn Minh Nguyệt còn mang một khí thức thượng vị giả của kẻ nắm quyền nhiều năm rõ nàng nàng giữ địa vị rất cao trong huyết tộc và Trần Lâm lại có quan hệ tình cảm với con gái của nàng ta, từ có thể suy đoán Trần Lâm rất có thể là thiếu gia của huyết tộc là con cháu của vị huyết tộc kia còn không thì cũng gần như vậy...
Nghĩ đến đây một suy nghĩ bất chợt lóe lên trong đầu Anh Tử “tại sao Trần Lâm lại để cho nàng thấy được sai lầm của Kuma, rõ ràng tất cả đều là chủ đích của Trần Lâm, vậy hắn muốn gì?”
Thật tế không phải Trần Lâm muốn gì mà là cậu muốn xem Anh Tử sẽ làm gì, đây là phép thử của Trần Lâm với nàng, nếu nàng nói chuyện này cho Kuma biết sẽ chứng tỏa nàng một lòng trong thành với gia tộc Taira, còn nếu nàng lựa chọn im lặng chứng tỏ nàng có dị tâm như thế Trần Lâm sẽ có thể lợi dụng nàng để đào góc của Nhật Quốc...
Một phép thử đem đến một cơ hội, dù sao Kuma có biết được địa vị của Trần Lâm hay không thì huyết tộc cũng chả bị ảnh hưởng gì, nếu có trách thì chỉ có thể trách Nhật Quốc có quá nhiều núi lửa...
Mỉm cười nhìn bốn mỹ nữ mỗi người một vẻ Trần Lâm hào sảng nói:
- Nào các người đẹp thích gì thì cứ mua...
- Hôm nay bổn đại gia bao các ngươi...
Nghe câu nói của Trần Lâm, Minh Nguyệt không nhịn được hừ lạnh, tên không ra gì này lại bắt đầu giở trò, còn Hồng Ánh thì khẽ nhíu mày không biết Trần Lâm lại đào đâu ra thần tệ.
Tuy nhiên Hồng Ánh cũng không muốn phá hỏng bầu không khí vốn có nên cũng không hỏi gì thêm chỉ mỉm cười nhìn Trần Lâm nói:
- Nếu ngài đã nói như vậy thì ta cũng không khách khí...
Nói xong Hồng Ánh vô cùng tự nhiên phát huy tối đa bản chất phái nữ chạy đi mua sắm, dù sao có đại gia bao nuôi không bào hết của tên kia thì hắn cũng phá hết, chỉ có Minh Nguyệt, Huyết Linh và Anh Tử là không tham gia.
Minh Nguyệt thì không thân với Trần Lâm đến mức kia nên không hề tham gia chỉ khoanh tay đứng một bên, nhưng không được bao lây đã bị Hồng Ánh kéo đi...
Còn Huyết Linh thì vốn dĩ bản thể của nàng là một gốc cây nên không hề có khái niêm về chuyện mua sắm, ngoài ra nàng cũng muốn bên cạnh Trần Lâm lâu hơn nên chỉ gắt gào ôm lấy Trần Lâm...
Chỉ có Anh Tử là ngượng ngùng nhất, dù sao nàng cũng là người ngoài nên không thể thoải mái như Hồng Ánh được.
Thấy biểu hiện của đám nữ nhân Trần Lâm vỗ nhẹ lên cặp mông to tròn của Huyết Linh mỉm cười nói:
- Sao nàng không theo Hồng Ánh đi?
- Yên tâm thích gì thì cứ mua, ta trắng tay không có gì ngoài thần tệ đâu...
Nghe Trần Lâm nói thế Huyết Linh lắc đầu nói:
- Ta muốn ở bên cạnh ngài lâu hơn, dù sao ngài cũng sắp phải đi...
Khẽ thở dài một hơi Trần Lâm yêu thương vuốt ve khuông mặt xinh đẹp của Huyết Linh nói:
- Ta cũng rất nhớ các nàng...
- Ta sẽ sớm giải quyết chuyện kia rồi về huyết tộc,
- Sau này ta sẽ hảo hảo làm một thái thượng hoàng luôn “chăm sóc” cho các nữ vương cùng thần dân của mình không đi đâu nữa...
Nghe Trần Lâm hứa hệ Huyết Linh gật đầu nói:
- Ngài hứa đấy nhé, đến lúc đó mà lại bỏ đi nữa thì không xong với ta đâu...
Trần Lâm mỉm cười không nói gì chỉ đặc một nụ hôn lên môi Huyết Linh, cảm nhận được nụ hôn nồng cháy của cậu Huyết Linh cũng nhiệt tình đáp ứng, chiếc lưỡi như linh xa vội vàng tìm đến nhau vời trao cho nhau những chất mật dịch, hai cơ thể cũng vô thức ôm chặc lấy nhau bất chấp đây là giữa khu đông người và có một khán giả đang đứng bên cạnh.
Rất lâu sau hai người mới tách nhau ra, trao cho nàng một ánh mắt tình tứ Trấn Lâm mỉm cười nắm tay Huyết Linh nói:
- Đi chúng ta dạo một vòng...
Cứ thế cặp tình nhân chậm trải dạo chơi Thánh Thành cùng với hai mẹ cho Hồng Ánh đang say sưa mua sắm, chỉ có Anh Tử là chỉ biết cười khổ lẻo đẽo đi theo đoàn người...
Đứng trước một cửa hàng ánh mắt Trần Lâm không khỏi sáng lên rồi dẫn mọi người vào trong, đây là một cửa hàng chuyên bán những trang bị thuộc dạng phụ trợ, tuy nhiên các trang bị thuộc dạng phụ trợ này đa phần đều thuộc dạng nhẫn, dây chuyền hay vòng tay, cho nên nói đây là cửa hàng bán đồ trang sức cũng không sai...
Khẽ nhìn các trang bị đang được trương bài Trần Lâm nhìn qua một lược rồi chỉ vào một trang bị nói:
- Lão bản lấy cái cái này cho ta thử xem...
Bên kia thấy có đại gia nghé qua, ông chủ cửa hàng vui như lễ hội vội vàng lấy vậy mà Trần Lâm chọn.
Đó là một sợ dây chuyền vàng được trang trí vô cùng cầu kỳ với vô số các viên hồng ngọc được đính lên đó tôn lên vẻ sang trọng và quý phái.
Tuy nhiên không chỉ có vẻ đẹp bề ngoài nó còn là một trạng bị phẩm chất tím, tuy không phải là tím độc nhất nhưng cũng thuộc loại cực kỳ quý giá với một số người thậm chỉ là thế lực lớn...
Khẽ cầm sợ dây chuyền trên tay Trần Lâm gật đầu hài lòng nhanh chống thanh toán rồi đeo lên cổ Huyết Linh.
Nhìn sợi dây chuyền nổi bật trên nước da trắng sữa của nàng Trần Lâm mỉm cười nói:
- Đây là bí mật nhỏ của chúng ta, không được đem nó ra khoe với Thanh Vân...
Huyết Linh và Thanh Vân hai đại nữ vương của huyết tộc luôn ngầm đấu đá nhau, nếu để Thanh Vân biết được Huyết Linh trốn đi chơi với Trần Lâm nhất định huyết tộc sẽ dậy sống, bình thường có Trần Lâm tại vị có thể trấn áp hai đại nữ vương kia, lộn xộn là lôi vào huyết điện thi thành gia pháp, nhưng hiện tại Trần Lâm không ở huyết tộc cậu không muốn vì chút việc nhỏ mà lại ảnh hưởng đến huyết tộc...
- Được rồi ta sẽ nói là do mình tự mua, nhưng ngài phải có gì bịt miệng ta lại chứ...
Vừa nó Huyết Linh mỉm cười yêu mị tiến tới xoa nhẹ lên khối thịt u lên dưới hạ thân của Trần Lâm.
Bị Huyết Linh kích thích Trần Lâm không khách khí vòng tay ôm lấy nàng thì thầm:
- Được vậy ta sẽ dung nó