Bạch Gia thôn một trong các thế lực lớn của vùng hoang nguyên nhưng lúc này nó triệt để luân hãm.
Sau hơn một giờ chiến đấu, đàn chó hoang biến dị đã công phá bước tường thành bảo hộ quanh thôn, Lý Tứ đệ nhất cường giả dưới trướng Vương Báo trực tiếp bỏ mạng tại chỗ còn làm mồi ngon cho đàn chó hoang, lực lượng vũ trang của Bạch Gia thôn thì triệt để vở trận chạy tán loạn, đến bản thân Vương Báo cũng đã dẫn theo đám thuộc hạ trung tâm chạy mất bỏ lại cái thôn trang này...
Chỉ đáng thương cho những thôn dân vô tội đang cố bỏ chạy nhưng không đi được mấy bước thì đã bị đàn chó hoang quật ngã, dù có cố gắng cách mấy họ cũng không thể chạy nhanh hơn những con chó hoang biến dị, những bá chủ thật sự rong ruổi trên đồng cỏ hoang nguyên rộng lớn này...
Tuy nhiên họ cũng không thể đứng đó chịu chết, sự bất lực và tuyệt vọng làm con người ta phát điên.
Bằng...!Bằng...!Bằng...
Bất chợt từng tiếng súng vang lên, đám thôn dân Phúc Điền thôn dùng chiếc xe buýt còn sót lại của mình làm công sự phòng thủ chắn trước các ngôi nhà của Bạch Gia thôn không ngừng nổ súng chốn trả...
Thật tế không phải những người của Phúc Điền thôn tốt lành gì cả mà lại họ chỉ có một chiếc xe buýt không thể chạy được chỉ có thể cố gắng phòng thủ chờ người về cứu, dĩ nhiên người đó không chỉ là đám người Lê Dũng mà còn là chủ lực Trần Lâm.
Tuy nhiên khi chứng kiến cảnh Bạch Gia thôn loạn thành một đám, thôn dân chỉ biết cấm đầu bỏ chạy rồi bị đàn chó hoang xâu xé, Phúc Bá không nhịn được hét lên:
- Chạy cái rấm...
- Các ngươi có thế chạy nhanh hơn chó hoang sao?
- Muốn sống thì cầm vũ khí lên chiến đấu, rất nhanh đám người Lê Dũng sẽ về cứu chúng ra...
Mặc dù Phúc bá đã hét lên in ổi nhưng đám thôn dân vẫn chạy tán loạn không hề có ý tham gia cùng đoàn người Phúc Điền thôn.
Tuy nhiên không phải ai cũng là kẻ ngốc có không ít người nhận thấy bỏ chạy là vô ích cũng bắt đầu cầm vũ khí lên chiến đấu, tuy đa phần đều là nông cụ nhưng phố hợp với đám người Phúc Điền thôn cũng giúp họ cầm cự được một thời gian...
Dần dần số người “khôn” ra cũng nhiều hơn lũ lực tập trung lại đám người Phúc Điền thôn, chỉ là người đến đó lẫn trốn thì nhiều người dám cầm vũ khí chiến đấu thì không được bao nhiêu...
Tuy nhiên cũng chính vì thế mà dẫn sự chú ý của đàn chó hoang, chúng chầm chậm bao vậy đoàn người vào trong, thấy thế ai nấy cũng đều lo sợ không thôi, tường thành cao 3m còn bị đám chó hoang này công phá huống chi là công sự phòng thủ tạm bợ này...
Nghĩ đến đây ai nấy đều tuyệt vọng khóc thút thít nhưng người thân không nhịn được ôm lấy nhau chờ đợi cái chết đang từ từ đến...
- Bằng...!Bằng...!Bằng...
Bất chợt tường tiếng súng không ngừng vang lên...
Trên các toàn nhà những tên phần tử vũ trang bị bỏ lại bất ngờ nổ súng yếm trợ cho đám người Phúc Điền thôn, họ chính là những người bị Vương Báo bỏ lại biết không thể chạy trốn nên họ quyết định hợp tác cùng đám thôn dân chống trả đàn chó hoàng, biết đâu lại tìm được một tia hy vọng sống đỡ hơn là chịu chết...
Cứ thế đám thôn dân Phúc Điền thôn và một số thôn dân Bạch Gia thôn cùng đám phần tử vũ trang bị bỏ rơi cùng nhau chung sức chống lại đàn chó hoang bất chấp đại vị khác biệt của mình, có lễ trước nguy cơ tử vong nhân loại mới thật sự là hòa hợp nhất...
Tuy nhiên lực lượng phòng thủ tạm bợ này làm sao có thể phòng thủ trước đàn chó hoang biến dị đến cả Vương Báo cũng chỉ có nước cấm đầu bỏ chạy, rất nhiều thôn dân của Bạch Gia thôn lẫn Phúc Điền thôn đều bị đàn chó hoang cắn chết, chúng đắc ý bao quanh con mồi rồi chầm chậm thưởng thức ánh mắt của chúng...
Trước khung cảnh tuyệt vọng đám thôn dân Phúc Điền thôn đều không nhịn được dõi mắt nhìn về nơi xa...
Bất chợt phía xa nơi đám thôn dân đang nhìn thì không thấy gì nhưng trên thiên không lại có, từ trên bầu trời một ngọn huyết hỏa lao xuống rồi nổ mạnh thiệt chết không ít con chó hoang gần đó, nhưng thế lửa không hề có tí suy giảm mà cháy bùng lên mạnh mẽ hừng hực chiếu sáng cả một khoảng không...
Nhìn thấy ngọn huyết hỏa kia đám thôn dân Phục Điền thôn đều không khỏi vui mừng, bởi vì họ đã từng nhìn thấy ngọn lửa tương tự xuất hiện trên một người...
- Rốt cuộc cũng trở về...
Phúc bá không nhịn được nước mắt lưng trồng thì thầm.
Phía xa hai chiếc xe cấp tốc lao nhanh đến, nhưng bất chấp tốc độ của chiếc xe thì trên mui xe một thanh niên tóc trắng quỷ dị vẫn hiên ngang đứng đó như không hề bị ảnh hưởng...
Bên trong xe Lê Dũng chứng kiến đàn chó hoang đang bao quanh Bạch Gia thôn thì không nhịn được lo lắng, lòng như lửa đốt muốn mau chống lao vào thôn hội ngộ cùng đám người Phúc bá.
Rất may cho Lê Dũng là Trần Lâm đột nhiên vô cùng tích cực, khi chiếc xe vừa đến gần tường thành Trần Lâm đã lao ra tung một quyền vào cửa thôn, với sực mạnh của mình Trần Lâm trực tiếp đánh bay cửa thôn còn đè chết không ít con chó hoang biến dị bên trong...
Thấy thế đám thôn dân cả trong thôn lẫn trên xe đều vui mừng khôn xiết, không một giây chần chờ Tiểu Bát vội vàng đạp mạnh chân ga lao nhanh vào trong thôn trực tiếp cán chết không ít con chó hoang cản đường, bị tập kích bát ngờ đàn chó hoang không kịp phòng bị tử thương vô số...
Tuy nhiên đó chỉ là những con chó hoang phổ thông còn những con chó hoang cao cấp thì không để ăn đến vậy, chúng đều vô cùng nhanh nhẹn né tránh hai chiếc xe điên đang lao đến.
Bước xuống xe, ánh mắt Lê Dũng lo lắng nhìn vào đám thôn dân Phúc Điền thôn, rất may đa phần họ đều không sao, tuy nhiên chỉ là đa phần vì đã có gần mười thanh niên bị cắn chết tại chỗ...
Nhìn gần mười người của Phúc Điền thôn lẫn vô số xác chết có đám thôn dân Bạch Gia thôn và phần tử vũ trang, Lê Dũng không nhịn được tức giận nhìn chằm chằm vào đàn chó hoang đang ngạo nghễ đứng phía xa.
Bên kia cẩu vương cũng cảm nhận được sát ý đến từ Lê Dũng, tuy nhiên nó chỉ ung dung gầm nhẹ một tiếng, nghe tiếng gầm của cẩu vương đàn chó hoang như nghe được hiệu lên điên cuồng lao đến, muốn xé xác đám người trước mặt.
Thấy thế Lê Dũng cũng không khác khí suất lĩnh thôn dân dưới trướng mình đáp trả đàn chó hoang biến dị...
Khẽ gầm lên một tiếng xung quanh Lê Dũng hiện lên một vòng hoàng quang bất khả chiến bại, những con chó hoang lao đến bị ngăn cản lại không thể làm thương tổn đến người Lê Dũng còn bị y một đao chém chết...
Bên cạnh Lê Quý như u linh cấp tốc lướt qua đàn chó hoang, với tốc độ của mình lão không hề thuộc kém gì nhưng con chó hoang cao cấp về mặt tốc độ, nên những con chó hoang phổ thông không là gì với lão bị lão một đao chém chết...
Ngoài ra lần trở về này Lê Dũng không đi một mình mà còn mang theo cả đồng minh...
Trương Phi phát động kỹ năng hóa gấu chi thuật của mình biến thành một người gấu to lớn dẫn theo những chiến sĩ Phi Vũ thôn lao