Bạch quang lóe lên, Trần Lâm rời khỏi Thánh Thành trở về ngôi nhà đất của mẹ con Thu Thảo.
May mắn là thời gian bên trong Thánh Thành chậm hơn bên ngoài rất nhiều, thế nên dù đã trải qua một trận đại chiến nhưng bên ngoài chỉ vừa đến trưa.
Bên ngoài, mặt trời đã lên cao tỏa ra nhiệt khí khủng bố như muốn thiêu đốt vạn vật!
Bên trong nhà, sau khi biết được dự định dẫn mọi người ra ngoài cày cấp của Trần Lâm, đám người Thu Thảo, Phương Ngân không những không sợ hãi mà còn nhiệt tình hưởng ứng, dù sao có người kéo cấp cho ai mà không thích.
Chỉ là nhìn thấy đám nữ nhân tay ôm túi lớn túi nhỏ không khác gì đi picnic làm Trần Lâm không khỏi lắc đầu, đúng là nữ nhân một lần đi ra ngoài không khác gì dọn nhà.
Tuy nhiên Trần Lâm cũng không còn cách nào khác ngoài giúp họ một tay thu hết vào không gian giới chỉ.
Xong việc Trần Lâm liếc nhìn bốn nữ nhân kể cả Yến Nhi trước mặt.
Lúc này trên tay của họ đều cầm theo vũ khí tự chế như thiết kiếm hay thiết đao, xa xỉ nhất có lẻ là cây thương gỗ đầu được làm từ xương hung thú trong tay Yến Nhi.
Rõ ràng nghe tin Trần Lâm muốn ra ngoài săn hung thú họ cũng tự mình trang bị vũ khí.
Chỉ là nhìn vào những món vũ khí kia Trần Lâm không khỏi bật cười nói.
- Ta đã chuẩn bị vũ khí cho các nàng rồi.
- Đừng quên huyết tộc không có gì khác ngoài điều kiện.
Nói xong Trần Lâm vung tay lên lấy ra 7 trang bị cam và 2 trang bị tím độc nhất của huyết tộc tài trợ.
Cầm lấy hai thanh katana của Nhật quốc, Trần Lâm khẽ vuốt ve chúng rồi đưa cho hai chị em Phương Tuyết.
Năng lực của các nàng là “bức tốc” giúp đột phá tốc độ lao về phái trước, sử dụng vũ khí như katana một kích chém chết đối thủ là rất phù hợp với các nàng.
Tiếp nhận hai thanh katana từ tay Trần Lâm, hai chị em Phương Tuyết không nhịn được yêu thích vuốt ve thanh kiếm của mình.
Dù không phải trang bị của hệ thống nhưng cả hai chị em Phương Tuyết vẫn cảm nhận được vũ khí trong tay cực kỳ nguy hiểm hơn xa thanh thiết kiếm của các nàng.
Khẽ rút thanh kiếm ra, lưỡi kiếm cong đặc trưng ánh lên tia sáng bạc như gương phản chiếu khuôn mặt của hai nàng.
Cực kỳ giống với một ma nữ nào đó đang tọa trấn huyết tộc, Phương Tuyết không khách khí vung lên thanh kiếm trong tay chém về phía thanh thiết kiếm, thanh thiết kiếm xấu số dù được làm từ thép những vẫn không là gì với thanh katana phẩm chất cam trong tay Phương Tuyết nhẹ nhàng bị cắt làm đôi.
Bên kia thấy tỷ tỷ mình thử kiếm, Phương Ngân cũng thích thú học theo, dĩ nhiên thanh kiếm trong tay nàng cũng không kém nhẹ nhàng cắt đôi thanh thiết kiếm thành sắc vụng.
- Đa ta đại nhân.
Nhận thấy sự sắc bén của thanh kiếm trong tay hai chị em Phương Tuyết biết nó là bảo vật vội vàng tiến đến cảm tạ Trần Lâm.
Chỉ là hai chị em Phương Tuyết là người mới, thế nên không hề biết thủ tục cảm tạ Trần Lâm sau khi nhận quà, khiến Trần Lâm mừng hụt chỉ có thể thầm trách mình không giáo dục các nàng cho tốt, sau này sẽ cố gắng.
Khẽ thở dài tiếc nuối vì không ăn nhậu được gì, Trần Lâm liếc nhìn qua Thu Thảo đang chờ đợi rồi mỉm cười nói.
- Nói thật ta muốn nàng làm giáo viên cho huyết tộc hơn!
- Nhưng nếu nàng muốn một vũ khí phòng thân thì 5 vũ khí còn lại trên bàn nàng tuy ý lựa chọn, nếu không có món nào nàng thích thì sau này ta sẽ kiếm về cho nàng.
- Dĩ nhiên ta vẫn có quà dành riêng cho nàng.
Nói xong Trần Lâm đưa một cái giới chỉ cho Thu Thảo.
Giới chỉ kia không gì khác chính là một trong hai trang bị tím độc nhất mà Trần Lâm đã chôm được, nó gọi là “lục sắc giới chỉ” là một bộ gồm 6 giới chỉ mà huyết tộc đã may mắn thu được một chiếc, năng lực quy nhất của nó là tạo ra một màng chắn phòng thủ khá giống hoàng quang của Lê Dũng.
Tuy nhiên màng chắn mà Lục Sắc Giới Chỉ tạo ra chỉ có thể chặn được duy nhất một lần công kích và cần phải mất 7 ngày để tiếp tục sử dụng.
Nghe thì có vẻ “phèn” so với một trang bị tím độc nhất khi chỉ có thể dùng một lần trong 7 ngày.
Tuy nhiên màng chắn kia lại là “phòng thủ tuyết đối” khi gần như không thể phá hủy được nó, đến cả Trần Lâm đích thân dùng đến huyết hỏa một trang bị đỏ vẫn bị chặn lại đủ để thấy một lần phòng thủ duy nhất kia bá đạo đến múc nào.
Vì nên nếu biết sử dụng đúng lúc Lục Sắc Giới Chỉ gần như là một miễn tử kim bài, hiện tại cho Thu Thảo dùng là hợp lý nhất.
Hiểu được độ quý giá của giới chỉ trong tay, Thu Thảo thoáng hoảng sợ muốn trả lại Trần Lâm.
Tuy nhiên Trần Lâm đã từ chối lắc đầu nói.
- Cho nàng thì nàng cứ nhận đi.
- Tuy nhiên nàng đừng có nghĩ nhiều, hiện tại nàng còn gà nên cho nàng mượn dùng mà thôi, sau này phải trả lại.
Lục Sắc Giới Chỉ là một trang bị cực kỳ hữu ý nên trừ Trần Lâm ra đừng hòng ai có thể độc chiếm nó.
Hiện tại Thu Thảo còn gà nên để nàng dùng xem như bùa bảo mạng, sau này khi huyết tộc chinh chiến nhiều hơn nó sẽ trở về tay những thống sói sa trường như Minh Nguyệt hay Hồng Ánh.
Hiểu rõ được việc đó Thu Thảo ngượng ngùng đeo Lục Sắc Giới Chỉ vào tay, một tia tương liên giữa nàng và giới chỉ kia hiện ra trong lòng nàng.
Tuy nhiên cũng giống như Phương Tuyết, Thu Thảo cũng ý thức được vấn đề của Trần Lâm nên vẫn muốn mình tham gia vào đội ngũ chiến đấu.
- Đại nhân ta có thể chọn một vũ khí hay không.
Dù Trần Lâm đã cho phép nhưng Phương Thảo vẫn ngại ngùng hỏi.
Hiểu rõ được băn khoăn trong lòng nàng Trần Lâm chỉ mỉm cười nói.
- Điều đó là dĩ nhiên, là một phần của huyết tộc làm sao không có vũ khí cho riêng mình được.
Nghe thấy thế Thu Thảo khẽ gật đầu tiến đến chọn một món vũ khí.
Tuy nhiên nó không phải là một trong hai thanh katana còn lại như Trần Lâm nghĩ, mà lại là một trong ba trang bị cam của Beclin vương triều, chỉ là vũ khí kia có chút kỳ lạ, thậm chí Trần Lâm chỉ tiện tay cầm theo chứ không hề nghĩ đến ai sẽ