Ba ngày sau trong Huyết điện.
Không còn cảnh giao hoan nửa mà là một cảnh hoành toàn khác hay nói đúng hơn là cả huyết điện đều khác.
Lúc này không gian trong Huyết điện không còn trống trải đơn điệu như trước mà được tạo điểm nhấn bằng các cây cột gỗ hình dáng uống lượng đang xen vào nhau, chính điện được trải một cái thảm đỏ nổi bật trên nền đá đen kéo dài từ cửa chính vào đến ghế ngồi chủ tọa của Trần Lâm sâu trong điện, phần chỗ ngồi này cũng được làm cao hơn hẵng tầng nền tạo cảm giác cao cao tại thượng cho Trần Lâm.
Cái ghế to lớn đủ cho 3 người ngồi có kiểu dáng vô cùng kỳ dị khi phần chân ghế và mặt ghế được làm từ đá đen còn phần lưng dựa và tay vịn là do một cậy huyết thụ nhỏ mộc lên từ nền đá phía sao hình thành tạo cảm giác như gỗ đá cùng hòa huyện, sau cái ghế là một bức tường gổ có in hình một đạo huyết quan kỳ dị.
Hai bên bức tường là hai cầu thang thông lên tầng trên, gồm phòng ăn và phòng ngủ của Trần Lâm.
Về tổng thể huyết điện phải quá hoành tránh như không tệ chút nào dù sau thì mạc thế mà.
Lúc này trong đại điện Trần Lâm ngồi trên chủ vị còn Huyết Linh đang đứng kế bên cậu.
- Huyết Linh không gian huyết lâm đã bao phủ hết trong vòng phồng hộ chưa.
Trần Lâm chợt hỏi.
- Thưa phụ thân không gian huyết lâm đã bao phủ hoàn toàn như tạm thời chưa tiến ra ngoài vòng phòng hộ.
Nghe cậu hỏi Huyết Linh vội trả lời.
Nghe thấy thế Trần Lâm khẽ gật đầu nói:
- Tốt củng nên ra ngoài săn vài con thây ma thử xem năng lực thôn huyết đản sinh là như thế nào.
Nói xong Trần Lâm đứng dậy đi ra ngoài đại điện.
Bên ngoài lúc này củng hoàn toàn khác, không còn cảnh phòng học nửa mà là vô tận huyết thụ mộc đang xen vào nhau như một khu rừng nhỏ, bên dưới những mảnh cỏ xanh tươi tốt nhưng nếu để ý kỷ sẽ thấy những đường huyết vân đang xen như gân lá.
- Ta nghĩ nàng nên thêm vài cây ăn trái.
Nhìn thấy không gian toàn là huyết thụ trước mặt Trần Lâm khẽ nói.
- Được sau này ta sẽ tìm vài cây rồi rồi hấp thụ chúng hiện tại ngài chịu khó ăn vú sữa trước nhé.
Huyết Linh mỉm cười tinh nghịch đáp.
Nghe thấy thế Trần Lâm khóe miệng giật giật, nha đầu này cần phải quản giáo.
.
Trên đường phố Bạc Hà, hai thây ma đang ngơ gác nhìn “quả cầu kính” trước mắt, nó xuất hiện từ 3 ngày trước rồi án ngữ ở đây không cho chúng qua lại.
Rắt!
Chợt một tiếng động vang lên.
Quả cầu khi nứt rạn, những vết nứt lớn dần lớn dần rồi rắt một tiếng quả cầu vở vụng từ từ biến mắt vào hư không.
Quả cầu biến mất dần dần để lộ ra khung cảnh bên trong, không hề có cảnh nhà cửa đổ nát như chúng nghĩ mà là một màu đỏ thẩm, vô số cây cổ thụ lá đỏ mọc chi chít khấp mặt đất hình thành nên một khu rừng lá đỏ, khu rừng giữa thành phố.
Dần từ trong khu rừng đi ra hai bóng người một nam một nữ, đó không ai ngoài Trần Lâm và Huyết Linh.
Thấy có người đi đến hai con thây ma không biết sống chết lao lên.
Thấy thế Trần Lâm khẽ mỉm cười trong tay hiện lên một đạo hỏa diễm nếu để ý kỹ sẽ thấy một bông hoa màu đỏ như máu bên trong, khẽ vung tay lên ngọn hỏa diễm như có linh tính bay đến hai con thây ma, sức nóng khủng kiếp trực tiếp thiêu cháy hai con thây ma thành tro bụi.
Tin..
bạn tiêu diệt 2 thây ma*
Tin..
bạn nhận được kinh nghiệm*
- Quả nhiên là đồ đỏ thật bá đạo.
Thấy hiệu quả của bỉ ngạn huyết hỏa Trần Lâm không nhịn được cười lớn.
Nếu hai con thây ma kia nghe thấy chắc chắn sẽ cực kỳ khinh