Cảm thấy vai rát rát!
Trần Lâm không nhịn được ngỡ ngàng, ngơ ngác, nhìn xuống một bên vai đang không ngừng chảy máu của mình rồi nhìn lại cô bé thây ma, nhất là cánh tay biến dạng như lợi trảo vô cùng quỷ dị kia.
Không thể nào ngờ được, một con thây ma cấp 2 cùi bắp đến độ không thể cùi bắp hơn lại có thể làm bị thương một cường giả hơn cấp 20, mà đến súng ống thông thường đều không làm được.
Rõ ràng không như Trần Lâm nghĩ!
Sự biến hóa khi phục dụng viên tinh thể màu tím kia không phải để chơi hay chỉ để đè đầu cưởi cổ đám thây ma phổ thông, thể hiện mình là một thây ma quý sờ tộc cao cấp, mà còn đem đến chiến lực nhất định!
Bên kia cô bé thây ma sao khi thành công cào một đường dài trên vai Trần Lâm thì không biết thức thời là gì tiếp tục lao đến vung lên lợi trảo tiếp tục cào vào người Trần Lâm!
Tuy nhiên, một quyền đột nhiên đánh tới đã đánh bay cô bé thây ma ra xa, xương cốt gần như vỡ nát nằm dưới đất gầm gừ như con thú hoang bị thương.
Thây ma quý sờ tộc thì thây ma quý sờ tộc, lợi trảo kia đúng là rất lợi hại, nhưng chênh lệch giữa đôi bên vẫn là rất lớn.
Lúc nãy Trần Lâm chỉ là quá khinh thường cô bé thây ma kia để nàng cào vào người, nhưng một con thây ma phổ thông vẫn chưa có tuổi với Trần Lâm.
Thật ra chuyện giống như đám người Phương Tuyết lợi dụng trang bị cam để đánh nhau vượt cấp với thây ma, đúng là vũ khí trong tay các nàng có thể làm kẻ thù bị thương nhưng nếu bị đánh trúng vẫn chết như thường, không thể như Trần Lâm hay Ngô Bình không chút kiêng kỵ solo tay đối với những con thây ma cấp cao, về chất các nàng vẫn chưa đạt nên mới phải lợi dụng vũ khí.
Đáng tiếc cô bé thây ma kia lại không biết lợi dụng lợi trảo vô cùng sắc bén của mình du đấu mà lại lao lên đánh trực diện với Trần Lâm.
Tuy nhiên, nói gì thì nói lợi trảo rõ ràng là có nguồn gốc từ viên tinh thế màu tím kia rất mạnh không thua kém gì trang bị cam, xương sống của Huyết tộc.
Nhờ thế Trần Lâm có một nhận thức đúng đắn hơn về các chủng tộc trong trò chơi này.
- Xem ra mỗi chủng tộc đều có các hack game của riêng mình.
Nhận thấy độ bá đạo mà viên tinh thể màu tím kia có thể mang lại cho thây ma, Trần Lâm không nhịn được nhếch mép cười nói.
Quả thật ngay từ đầu, lão tác đã cài cấm những đặc điểm ưu việt cho mỗi chủng tộc, chỉ là Trần Lâm quá mức xem trọng trang bị cam nên không để ý mà thôi.
Đối với các loại hung thú chính là dị thực vật, thứ đem đến sức mạnh hoặc một năng lực kỳ dị nào đó, nhưng chỉ có riêng hung thú mới sử dụng được!
Còn với thây ma chính là viên tinh thể màu tím huyền bí kia.
Ác hơn là với nhân loại chính là trang bị cam, chỉ đáng tiếc đã bị Huyết tộc hớt tay trên.
Dĩ nhiên, còn với Huyết tộc chính là khả năng “ăn tạp”!
Chỉ đáng tiếc khác với dị thực vật và trang bị cam.
Trần Lâm chỉ biết viên tinh thể kia bên trong người thây ma và đem đến năng lực tương ứng cho thây ma phổ thông khác.
Còn đặc tính cũng như nguồn gốc của nó từ đâu mà có thì Trần Lâm hoàn toàn không có đầu mói!
Tuy nhiên Trần Lâm có thể chắc chắn, nhờ có viên tinh thể kia mà thây ma lại một lần nữa trở lại danh sách “trích huyết” của huyết tổ đại nhân, dĩ nhiên là giữ vai trò đánh nhau!
Nghĩ đến đây, Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười liếc nhìn cô bé thây ma đang gầm gừ như con thú hoang bò dưới đất.
Ánh mắt hiện lên một tia thèm khát không khác gì một thằng béo gặp một bé loli đang khỏa thân, nước miếng không nhịn được chảy xuống khóe miệng!
!
Trên một ngọn đồi cao cách nơi đóng quân của đại quân Vũng Hải khá xa!
Bốn người Yến Nhi, Phương Tuyết, Phương Ngân và cả mỹ phụ mủm mỉm Trương Tố Nga đang phân ra bốn phía, cảnh giới cho cái huyết kén vô cùng quỷ dị như một quả tim đang đập thình thịch trên đỉnh ngọn đồi và cả tên thương bệnh binh đanh ngồi ngay bên cạnh.
Chỉ là trước mặt tên thương bệnh binh kia lại là hai thi thể của hai con thây ma, bị chính hắn giải phẫu khiến cho máu thịt bầy nhầy trông vô cùng đáng sợ.
May thay hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương đã sớm được đưa về thành phố Thanh Thủy, nếu không sẽ bị không cảnh tượng huyết tinh kia dọa sợ.
Chỉ là trước khung cảnh đó, thương bệnh binh Trần Lâm lại nhíu mày đâm chiêu.
Hai thi thể thây ma trước mặt hiển nhiên là của con thây ma tí hon và con thây ma liêm đao bị đám người Yến Nhi chặn đánh may mắn thay vẫn còn được giữ lại.
Khi hội hợp với đám người Yến Nhi, Trần Lâm đã lập tức “trích huyết” với cô bé thây ma kia rồi nhanh chóng nghiên cứu thi thể hai con thây ma mà mình có được.
Dĩ nhiên mục đích chính vẫn là tìm kiếm viên tinh thể màu tím kia.
Chỉ là sau khi phá tan cơ thể hai con thây ma, Trần Lâm lại không hề phát hiện viên tim thể màu tím nào cả.
- Xem ra không phải con thây ma nào cũng sở hữu viên tinh thể màu tím kia.
Không tìm thấy thứ mình cần, Trần Lâm chỉ có thể bất lực thở dài nhìn về phía cái huyết kén ngay bên cạnh.
Hiển nhiên đều này là hoàn toàn hợp lý!
Tuy không rõ nguồn gốc nhưng không thể có chuyện con thây ma nào cũng sở hữu một viên tinh thể tím được, nếu không với sức mạnh không thua kém gì trong bị cam có thể mang đến, thây ma đã sớm trở thành bá chủ rồi!
Tuy nhiên, người tham lam muốn ăn hết cả thiên hạ như Trần Lâm vẫn không khỏi tiếc nuối thở dài.
Bên dưới sườn đồi.
Bốn người Yến Nhi đang cảnh giới nghe thấy tiếng than ngắn thở dài của Trần Lâm không nhịn được đưa mắt nhìn nhau.
Hôm nay huyết tổ đại nhân rất lạ, tự nhiên lại hứng chí đuổi theo thi triều bỏ mặc đại quân lẫn nhóm người họ.
Khi trở về không chỉ bị thương còn ôm theo một con nữ thây ma, tuy đúng là có loli thật nhưng bộ dạng lại vô cùng gớm ghiếc.
Không ngờ “gu” của huyết tổ đại nhân lại đột nhiên trở nên mặn mòi đến vậy, đến cả thây ma cũng không tha khiến bốn người đang chờ ngạc nhiên không thôi.
Đang nói hơn là sau khi “trích huyết” với con thây ma lolita kia.
Trần