Thấy được tương lai tạo phản của cuồng ma nữ Lôi Uyển Nhi kia, Trần Lâm lập tức liệt nàng vào danh sách đen cần trọng điểm nghiên cứu hằng đêm, rồi không chút khách khí đá xéo Lôi Uyển Nhi muốn đuổi nàng ta đi...
Tuy nhiên Lôi Uyển Nhi lại gác liên sĩ qua một bên vẫn mặt dày đứng đó xem mình có phần hay không.
Hiển nhiên mặt dày sống ngàn năm, Trần Lâm đang muốn chia bảo bối, Lôi Uyển Nhi không ngu đến độ giận dỗi bỏ đi, mặc kệ ai nói gì vẫn đứng đó nhìn trời...
Thấy thế, Trần Lâm không nhịn được bĩu môi khinh bỉ rồi vung tay lên lấy 13 trang bị cam còn lại đặc lên bàn.
Lôi Uyển Nhi đã lấy thanh rìu chiến tạm gọi là Rìu Sát Thần của Beclin vương triều từ trước.
Hiện tại Trần Lâm chỉ còn lại 13 trang bị cam tính luôn cả những trang bị có phần vô dụng dùng để trưng bày, trước kia đi Trần Lâm muốn trang bị cho những tiểu đệ chưa có vũ khí của mình.
Liếc nhìn Hàn Thiên Lam, Phó Mỵ Nương, Trương Tố Nga, Long Ngữ Yên, Yêu Cơ, Kỳ Kỳ, Huyết Thiên và cả Lâm Mỹ Anh.
Trần Lâm có chút hổ thẹn cười nói.
- Tạm thời ta chỉ có bao nhiêu trang bị cam đây mà thôi...
- Các nàng thích thứ gì thì cứ lấy...!nếu chưa tìm được thứ mình ưng ý thì sao này ta sẽ từ từ tìm cho cách nàng...
- Dù sao thiên hạ mênh mông nhưng bảo vật đều là của Huyết tộc ta mà...!ha...!ha...
Nghe thấy Trần Lâm nói phét không biết ngượng, đám người Hàn Thiên Lam đều không nhịn được bĩu môi, nhưng trong lòng vẫn thầm cả kích vị huyết tổ đại nhân này, cẩn thận lựa chọn vũ khí mà mình thích.
Mặc dù là quan văn nhưng huyết tổ đại nhân đã cho các nàng hiển nhiên cũng không ngại lấy, đây có thể xem như truyền thống tốt đẹp của Huyết tộc...
Chỉ có Kỳ Kỳ, Huyết Thiên và Yêu Cơ chỉ khẽ nhìn một cái rồi không mấy để ý.
Với Kỳ Kỳ mặc dù bản thân nàng hoàn toàn có thể biến hóa thành nhân hình.
Nhưng khác với đám người Tiểu Hắc, sức mạnh của Kỳ Kỳ chỉ có thể phát huy tối đa ở dạng thú, thế nên nàng cũng không cần đến vũ khí làm gì.
Huyết Thiên cũng tương tự, về cơ bản Huyết Thiên có thể xem như một “trang bị cam hình người”, chỉ cần tận dụng đúng sức mạnh mà cánh tay biến dị mang đến, nàng đã không thua gì một trang bị cam nên không cần đến vũ khí làm gì...
Còn Yêu Cơ thì không khác mấy Huyết Linh, nàng là mộc linh của đóa hoa hồng sắc nên chỉ cần phun sương tạo khói là được rồi, không cần phải đánh đấm làm gì, vũ khí gì đó với nàng hoàn toàn là không cần thiết.
Tuy nhiên khi liếc nhìn Yêu Cơ, Trần Lâm lại không nhịn được nhíu mày trầm ngâm.
Mặc dù chiến lực của Kỳ Kỳ vô cùng mạnh có thể nói là thành phần gánh team của thành phố Thanh Thủy này.
Nhưng thứ khiến Trần Lâm bất chấp tất cả thu lấy thành phố này không phải Kỳ Kỳ mà chính là Yêu Cơ, hay nói đúng hơn là năng lực phun sương cực kỳ bá đạo của nàng...
Thế nên sương mù của Yêu Cơ mới chính là thứ đáng giá nhất ở thành phố này và bản thân nàng cũng là người quan trọng nhất.
Hiện tại Trần Lâm phải bỏ đi, quả thật có chút không an tâm.
Nghĩ đến đây Trần Lâm khẽ vung tay lấy mà một mặt gương có phần nứt vỡ đưa cho Yếu Cơ.
Mặt gương kia hiển nhiên không phải vật tầm thường, nó không gì khác chính là Gương Phản Chấn, một trang bị tím độc nhất sở hữu phòng thú khá mạnh, có khả năng phản lại mọi đòn công kích...
Trần Lâm đã thắng được nó và cả Găng Tay Cự Nhân hiện đang do Thu Thảo giữ từ chổ con thây ma ngu lúc trước.
Hiện tại chuyển lại cho Yêu Cơ giữ xem như vật phòng thân.
Ngoài ra Gương Phản Chấn là một trong ba bộ gồm mặt gương, khung gương và tâm gương.
Mặt gương hiện tại Trần Lâm đang sở hữu, còn khung gương thì đang trong nhà cô bạn nhậu Bạch Sa...
Có được hai trên ba bộ, Gương Phản Chấn này hiển nhiên là vô cùng có giá trị...
Tiếp nhận lấy mặt gương có phần vỡ nát, Yêu Cơ lập tức nhận ra giá trị của nó không nhịn được muốn nói gì đó.
Tuy nhiên, Trần Lâm đã lắc đầu cười nói.
- Nói thích hợp với hàng hơn là ta...
- Huống hồ nó cũng không được lành lặn, nàng không chê thì cứ giữ lấy...
Nghe thấy Trần Lâm đã nói, thế Yêu Cơ dĩ nhiên là không chê ôm lấy mặt gương nứt vỡ kia như ôm bảo vật gật gật đầu.
Bên kia đám người Hàn Thiên Lam cũng đã chọn được vũ khí của mình.
Tuy nhiên, Long Ngữ Yên sau một lúc lựa chọn lại lắc đầu nói.
- Ta nghĩ mình không thích hợp dùng đến vũ khí...
- Nếu được ngài tìm cho ta một bộ quyền sáo là được rồi...
Nghe thấy thế Trần Lâm liếc nhìn nữ nhân sáo tay Long Ngữ Yên trông vô cùng kỳ dị kia khẽ gật gật đầu.
Huyết giáp của Long Ngữ Yên là bốn cánh tay sao lưng, tuy nó giúp tăng cao rất nhiều chiến lực cho nàng nhưng đồng nghĩa với đó cũng khiến Long Ngữ Yên khá khó chọn vũ khí, thứ thích hợp với nàng chắc chỉ có quyền sáo.
Tuy nhiên, quyền sáo lại thuộc về chiến giáp rất khó để tìm kiếm, giải pháp khả dĩ nhất chính là giống như Găng Tay Cự Nhân của Thu Thảo, lui một bức tìm cho Long Ngữ Yên một bộ quyền sáo phẩm chất tím...
May thay đội ngũ quan văn lại không như thế, rất nhanh đã chọn được vũ khi cho mình, dù sao các nàng chỉ cầm chơi nhìn thích mắt là được...
Chỉ là Hàn Thiên Lam, Hàn đại tổng tài người lớn nên thích chơi đồ lớn.
Trước ánh mắt kinh ngạc của toàn trường...
Hàn Thiên Lam không ngờ lại chọn một chiếc khiên lớn, có thể xem như trang bị cam thuần phòng ngự duy nhất tính đến thời điểm hiện tại của Huyết tộc...
Chiếc khiên có hình bầu dục thuần một màu cổ đồng, mặt sau có tay cầm mặt trước khắc hình đầu của một con mãnh thú bộ dạng nhe nanh múa vuốt, nhưng không rõ là con gì chắc là con cổ thú gì đó của Việt Long quốc...
Trần Lâm không phải là thú gia nên không rõ lắm.
Chỉ là nhìn thấy Hàn Thiên Lam ôm lấy chiếc khiên lớn chen đi gần nửa thân người của mình, Trần Lâm không nhịn được lắc đầu cười khổ.
Rõ ràng Hàn Thiên Lam là một người chơi hệ thực dụng.
Mặc dù bản thân là quan văn khó lòng tham gia chiến đấu, nhưng Hàn đại tổ tài không chọn chơi mà vẫn tỷ mỉ lựa chọn vũ khí thích hợp với tình hình của mình nhất.
Năng lực mạnh nhất của Hàn Thiên Lam là Phong Tiễn.
Tuy nhiên Phong Tiễn lại cần có thời gian vận sức hơi bị lâu, thế nêu yêu cầu cấp thiết nhất của Hàn Thiên Lam là phòng thủ chứ không phải lao lên đánh nhau và chiếc khiên kia lại vừa hay thích hợp với nàng...
Tuy nhiên, đồng đội thân cận của Hàn Thiên Lam không ngờ lại hoàn toàn trái ngược với nàng.
Sau một lúc chọn tới chọn lui...
Phó Mỵ Nương không ngờ không thèm chọn món vũ khí nào mà lại nhắm đến những trang bị cam từ ngọc thạch vô cùng bắt mắt để một bên...
Rõ ràng khác với Hàn Thiên Lam, Phó Mỵ Nương là người chơi hệ đẹp mắt đúng nghĩa, có thực dụng hay không không quan trọng, quan trọng là phải đẹp và những trang bị bằng ngọc thạch kia rõ ràng là rất đẹp...
Tay cầm thước ngọc, cổ đeo chuỗi ngọc, eo lại đeo ngọc bội, Phó Mỵ Nương rõ ràng toát lên vẽ giàu sang còn sáng chói cười híp mắt nhìn Trần Lâm nũng nịu nói.
- Đại nhân...!cho ta hết nhé...
Nghe thấy thế Trần Lâm chỉ bật cười gật đầu nói.
- Nàng thích thì cứ lấy hết...
- Dù sao chúng cũng chỉ để trưng bày...
Quả thật trừ thước ngọc còn có chút sát thương thì nhưng thứ