Sắp giải đáp được thắc mắc trong lòng.
Trần Lâm mỉm cười như được mùa cầm lấy cập song đao chạy xuống lầu.
Nếu đúng như những gì Trần Lâm dự đoán thì bản thân Huyết tộc cũng đang tích trữ không ít bộ trang bị tím độc nhất.
Gương Phản Chấn trong tay Yêu Cơ, Song đồng quỷ nhãn trên mắt Trần Lâm, còn Găng Tay Cự Nhân của Thu Thảo tất cả đều không phải chỉ thiếu đúng một món nữa sẽ đủ bộ đó sao.
Nếu thật sự có thể tạo ra được trang bị đỏ từ cách lắp ráp này thì đúng thật là đáng mừng.
Bên dưới lầu, Bạch Sa một hơi chơi hết năm bình rượu đã say quắc cần câu nhưng vẫn ôm lấy bình thứ sáu chơi tiếp...
Thấy thế Trần Lâm chỉ đành bó tay lây người Bạch Sa dậy.
- Dậy dậy đi...!Băng Thương của cô đâu rồi cho ta mượn một chút...
Đang ăn nhậu mà bị làm phiền.
Bạch Sa khó chịu ra mặt nhưng vẫn vung tay lấy câu Băng Thương của mình từ không gian giới ra rồi ném cho Trần Lâm.
Nhìn chung Bạch Sa rất thích cây Băng Thương này nên luôn đem theo nó bên mình, dù sao Băng Thương không chỉ khá thuận tay với nàng mà còn mang giá trị kỷ niệm về lần đầu bóc shit đại thắng của nàng.
Cầm lấy Băng Thương trong tay, một bảng thông báo từ hệ thống lập tức hiện lên trước mặt Trần Lâm.
Tin...!Bạn đã tập hợp đủ ba bộ phận để tạo thành Băng Nha Tam Xoa Kích...
Tin...!Bạn có muốn kết hợp chúng...
Nhìn vào bảng thông báo trước mặt, Trần Lâm không nhịn được có phần hồi hợp chọn xác nhận.
Tuy cây kích kia không phải của mình, nhưng với một người có thâm niên chơi game việc kết hợp kiểu này vẫn khiến Trần Lâm phấn khích không thôi.
Ngay khi Trần Lâm vừa chọn xác nhận...
Bạch quang lập tức léo lên nuốt lấy Băng Thương và thanh song đao, viên kết tinh băng giá trong không gian giới của Trần Lâm cũng biến thành một sao bạch quang bay ra ngoài hòa huyện cùng hai vật phẩm kia.
Lấy Băng Thương làm trung tâm, hai thanh song đao bay đến kết hợp với đầu thương trở thành hai gạnh bên của cây kích, viên Kết Tinh Băng Giá cũng bay đến gắng chặt lấy phần kết hợp giữa song đao và đầu thương rồi tỏa ra vô tận hàn khí kết thành tầng băng bao lấy phần đầu kích...
Dần dần một cây kích bạch tỏa ra hàn khí bức người hiện ra trước mặt Trần Lâm.
Thân kích rất lớn tầm khoảng 3m hơi lớn với Trần Lâm nhưng rất hợp với Bạch Sa, là tam xoa kích nên đầu kích hiển nhiên có ba ngạnh sắc nhọn khá giống với đinh ba của thần biển Poseidon trong truyền thuyết.
Tuy nhiên, thay vì có màu vàng kim nó lại có màu trắng xanh ánh bạc, đầu kích còn tỏa ra hàn ký mơ hồ có thể thấy được một lớp băng mỏng.
Bên kia Bạch Sa cũng bị bạch quang chói mắt làm cho tĩnh rượu, ngơ ngác nhìn cây kích bạc vừa lạ lại vừa quen trong tay Trần Lâm.
Ngược lại Trần Lâm cũng không giấu được vẽ kích động nhìn cây chiến kích trong tay mình.
Tên: Băng Nha Tam Xoa Kích
Loại: trang bị vũ khí.
Phẩm chất: đỏ.
Tính năng: Hàn khí bức người kết tinh của băng giá, có thể chọc thủng thương khung đóng băng đại địa.
Băng Nha Tam Xoa Kích, một chiến kích vô cùng bá đạo sắc bén tuyệt luân lại có khả năng đóng băng vô cùng quỷ dị.
Nhưng quan trọng nhất nó là một trang bị đỏ.
Rốt cuộc suy luận của Trần Lâm là đã được kiểm chứng, việc kết hợp những bộ trang bị tím độc nhất lại với nhau sẽ trở thành một trang bị đỏ, đầu mối về trang bị đỏ rốt cuộc cũng đã lộ diện.
Dĩ nhiên chuyện này Trần Lâm có thể là người biết sớm nhất, nhưng chắc chắn không phải người duy nhất ý thức được chuyện này, càng không phải người duy nhận đã thành công kết hợp những trang bị tím để tạo thành một trang bị đỏ.
Sau đại sự kiện này, nhưng đại tộc sẽ sở hữu không ít trang bị tím, chuyện kết hợp này sớm hay muộn gì cũng lộ ra mà thôi tính ra cũng không phải đại bí mật gì, ai ai cũng có thể mơ hồ đoán được.
Tuy nhiên, vẫn có một người gần như không hề biết gì mà ngờ ngác nhìn thanh chiến kích không ngừng tỏa ra hàn khí kia.
Thấy thế Trần Lâm không nhịn được bật cười rối ném trả thành chiến kích về tay Bạch Sa.
Thật tế Trần Lâm cũng thèm thanh chiến kích này lắm, Huyết tộc chỉ bị hệ thống hạn chế trang bị loại hình vũ khí phẩm chất tím trở xuống nhưng đỏ và vàng thì không, thế nên Trần Lâm hoàn toàn có thể dùng được thanh chiến kích kia.
Tuy nhiên, huyết tổ đại nhân lại ngại mặt mũi nên đành phải trả lại chính chủ.
Ngoài ra Hải Sa tộc, chủng tộc hùng mạnh nhất Thiên Lam tinh này cũng không phải chỉ để trưng trên bảng xếp hạng, nếu để lão cha của Bạch Sa biết Trần Lâm loot nhẹ của con gái lão một trang bị đỏ thì kiểu gì cũng kéo lên bờ chơi khô máu với Huyết tộc.
Vì một trang bị đỏ không biết chất lượng ra sao mà gây thù chuốc oán với một đại tộc khác là không mấy khôn ngoan.
Huống chi, cho Bạch Sa cũng không phải một quyết định tệ và sự thật lập tức chứng minh quan điểm đó của Trần Lâm.
Nhanh tay bắt lấy thanh chiến kích Trần Lâm ném đến, Bạch Sa không giấu nỗi vẽ ngạc nhiên vuốt ve thân kích vừa que vừa lạ trong tay rồi nói.
- Đây...!đây là Băng Thương của ta...
- Phải nó từng là Băng Thương của nàng, kết hợp với hai vũ khí "của ta" rốt cuộc cũng trở thành Băng Nha Tam Xoa Kích trong truyền thuyết...
- Lần này ngươi phải cảm ơn ta đó...
Trần Lâm thấy Bạch Sa còn ngu người thì nhanh chóng tiến lên cười nói, trên cơ bản là gôm hết công lao về cho mình không khác gì Trần Lâm bỏ tiền túi ra cho nàng...
Tuy nhiên Bạch Sa lại tin lời tên khốn kiếp kia, không nhịn được cười lớn vuốt ve thân chiến kích từ một trang bị tím Đùng một phát trở thành trang bị đỏ, không nhịn được múa một vòng.
Lưỡi kích sắc bén lướt đi trong không khí khiến không khí gần như bắt đầu kết băng, bốn bình rượu còn lại để gần đó cũng bắt đầu đong đá...
Bản thân Trần Lâm cũng cảm nhận được không khí lạnh giá sau mỗi lần Bạch Sa múa kích không nhịn được thèm nhỏ dãi nhìn thanh Băng Nha Tam Xoa Kích kia.
Ngược lại, bản thân Bạch Sa cũng cảm nhận được độ bá đạo mà một trang bị đỏ là như thế nào không nhịn được mỉm cười hởn hở không text hàng nữa mà chạy đến chỗ Trần Lâm vỗ lên bộ ngực sữa nói.
- Lông trắng lần này phải đa tạ người rồi...
- Không ngờ ngươi lại tốt với ta như vậy...!ngươi yên tâm từ nay về sao lão nương bảo kê cho ngươi...
Nhìn Bạch Sa đang không ngừng cảm tạ mình, mặc dù Trần Lâm lương tâm đề đã bị chó tha đi nhưng trên cơ bản vẫn cảm thấy chột dạ cười nói.
- Là ngươi may mắn thôi, ta chỉ là thuận nước đẩy thuyền...
- Không hề có công lao gì cả...
- Mà ngươi buôn tay ra được không...!ngươi mãnh liệt như vậy...!ta sợ lắm...
Tuy nhiên, Bạch Sa nào có quan tâm những lời Trần Lâm nói, vừa nắm lấy tay Trần Lâm kéo lên lầu vừa nói.
- Sao không phải là công của ngươi được...
- Đi chúng ta lên lầu chơi...!trên kia còn nhiều trang bị tím biết đâu lại