Liếc nhìn con chuột đen hình người đang không ngừng vỗ mông ngựa tạo quan hệ.
Trần Lâm không nhịn được bĩu môi khinh bỉ không mấy quan tâm.
Rõ ràng con hung thú họ chuột này cảm nhận được Trần Lâm là một kẻ mạnh, từ đó suy ra đại tộc của hắn cũng mạnh nên muốn kết giao tạo quan hệ.
Dĩ nhiên, đây là chuyện bình thường với một chủng tộc nhỏ yếu như Thử tộc và rất nhiều chủng tộc khác kể cả nhân loại.
Chỉ là con chuột này lại quá xấu, vừa mập vừa đen còn là chuột đực nên huyết tổ đại nhân không mấy hứng thú với tộc chuột đen này mà quyết định quan tâm nhiều hơn đến hai nha đầu nhà mình.
Bên dưới đấu trường, trận chiến đã sớm diễn ra.
Hai nha đầu Tuyết Nhi, Bào Bào và hai anh em nhà gấu đen được không gian chiến đấu do hệ thống tạo ra đưa đến map đồng cỏ, nhìn chung có phần thuận lợi với anh em nhà gấu, may thay không gian chiến đấu do hệ thống khá lớn nên đôi bên chưa chạm trán nhau.
- Hai nha đầu ngu này...!chuyến này tiêu rồi...!ha...!ha...
Thấy địa nhìn đồng cỏ vô cùng thuận lợi với anh em nhà gấu đen, huyết tổ đại nhân lại không nhịn được cười lớn, ánh mắt hiện lên hào quang của kim tiền.
Rất nhanh hai anh em nhà gấu đen đã ngửi được mùi của hai nha đầu Tuyết Nhi và Bào Bào cấp tốc chạy đến làm thịt hai cô bé đánh thương.
Ngược lại hai cô bé đúng chất ngây ngô vô số tội chỉ biết nhìn trời nhìn đất không biết làm gì, khiến quan khán giả không nhịn được cười lớn.
- Ha...!ha...!ta đặc 2.000 thần tệ cho anh em nhà gấu...!phen này thơm rồi.
Trông thấy biểu hiện của hai nha đầu Tuyết Nhi, một con gấu nâu không nhịn được cười lớn đắc ý, rõ ràng hắn đã "xuống sát" với hai anh em đồng tộc của mình.
Ngược lại, một tên thây ma to lớn ra vẻ tiếc hận nhưng lại cười lớn nói.
- Không biết chủng tộc ngu nào để hai ấu thể kia tham gia chiến đấu...
- Khiến cho bổn thâyma vui quá đi...
Hiển nhiên, hầu hết những người đến xem và cả những người không đến xem đều đặt cược vào anh em nhà gấu cao to đen hôi kia, rất có thể cả khu đấu trường này chỉ có mình Hắc Mao Thử đặt cược cho hai nha đầu Tuyết Nhi, còn huyết tổ đại nhân hiển nhiên là cũng đi theo số đông.
Tuy nhiên, không thể trách Trần Lâm hay những kẻ khác, rõ ràng hai anh em nhà gấu không chỉ sức mạnh thể chất mà kinh nghiệm chiến đấu đều hơn xa hai nha đầu Tuyết Nha và Bào Bào, kèo thơm như vậy có ngu mới không chơi.
Rất nhanh trước sự trông mong của mọi người, hai anh em gấu đen cũng đã tìm được hai cô bé Tuyết Nhi và Bào Bào.
Tuy nhiên khi vừa trông thấy hai con gấu lớn cao to đen hôi, hai cô bé đã lập tức hoảng sợ hét lớn...
Bào Bào lập tức quay đầu chạy đi mất bỏ lại đồng đội, Tuyết Nhi thì sợ đến cả người run rẩy ánh mắt rưng rưng như sắp khóc đến nơi.
Chỉ là trông thấy cảnh đó trên màn hình lập thể, nội tâm của Trần Lâm đột nhiên run lên, một điềm báo nguy hiểm đột nhiên hiện lên trong lòng huyết tổ đại nhân...
Không thể nào có chuyện Bào Bào bỏ lại Tuyết Nhi chạy đi mất, mà phải ngược lại Tuyết Nhi bỏ Bào Bào chạy mới hợp lý...
- Chắc...!chắc là ta lo xa thôi, hai anh gấu cố lên đừng làm ta thất vọng...
Mồ hôi vô thức lăng dài trên trán, Trần Lâm không nhịn được nuốt nước bọc cái ực tự an ủi bản thân.
Bên kia hai anh em gấu đen thấy đối thủ chưa gì đã bỏ chạy đi mất, còn để lại đồng đội đang khóc lóc không nhịn được nhìn nhau gãi đầu khó hiểu.
Tình hình kiểu này quả thật là lần đâu tiên anh em gấu đen này gặp phải.
- Bác Gấu ơi...!Bác Gấu...!Tuyết Nhi sợ, Tuyết Nhi muốn đi về...!ta không chơi nữa...
Nhìn thấy hai con gấu đen tơ lớn gấp năm lần mình đang đứng đó, hai cái bóng to lớn che khuất cả người Tuyết Nhi khiến cô bé rốt cuộc cũng không thể nhịn được nữa khóc lớn.
Năm nay hơn 60 tuổi như hai anh em gấu đen chưa gặp trường hợp nào như trường hợp này, bị tiếng khóc nức nở của Tuyết Nhi làm cho lúng túng không biết làm gì cho phải.
Cả hai anh em bọn chúng đều là cự thú bá chủ một cánh rừng rộng lớn hung danh hiển hách, giờ lại ra tay với một tiểu sinh vật chỉ bằng bắp chân mình nhìn kiểu gì cũng khó coi, huống chi nó còn khóc lóc thế này...
- Đmn không biết chủng tộc chó chết nào lại đem hai ấu thể này ra đánh...!bộ không có tên nào trưởng thành hết sao.
Nhìn Tuyết Nhi chỉ đứng đến hông mình, một trong hai con gấu tức giận chửi ầm lên.
Con gấu còn lại thì lắc đầu cúi người xuống nhe ra hàm răng có thể nhẹ nhàng cắn nát đầu Tuyết Nhi cười nói.
- Tiểu sinh vật...!đồng đội của ngươi chạy rồi...!gấu gia gia hảo tâm tha cho ngươi...
- Ngươi mau đầu hàng đi...
Nước mắt nước mũi chảy tèm lem, Tuyết Nhi có phần ngơ ngác ngước nhìn cái đầu gấu to lớn trước mặt nức nở nói.
- Đầu...!đầu hàng...!làm sao mới có thể đầu hàng được...
- Gấu gia gia...!Tuyết Nhi không biết...
Nghe thấy sinh vật trước mặt đến đầu hàng cũng không biết.
Con gấu lớn không nhịn được muốn vỗ một phát đập chết Tuyết Nhi cho rảnh nợ.
Tuy nhiên khi nghe đến câu Gấu gia gia thật là ngọt kia, hai con gấu đen đều không nhịn được vui vẻ trong lòng ngồi xuống chơi với tiếu sinh vật khá thú vị kia, dù sao trận chiến này hai anh em gấu kiểu gì cũng thắng chắc.
Có thể nói một sinh vật khi đã phát triển trí tuệ sẽ khiến sinh vật đó thông minh hơn, từ đó đem đến không ít điều tốt, nhưng song song với đó trí tuệ cũng mang đến không ít điểm xấu, tham lam, đố kỵ, dục vọng và cả sự kiêu ngạo.
Ngược lại, một tiểu sinh vật như Tuyết Nhi khi thấy hai con gấu lớn chỉ xem mình như một món đồ chơi thì khẽ nhếch mép mỉm cười quỷ dị.
Bất chợt khi hai con gấu đen đang mỉm cười muốn chơi đùa cùng Tuyết Nhi.
Từ trong những bụi cỏ cao gần đó, Bào Bào đột nhiên lao ra hai cánh tay nhỏ bé đột nhiên sáng lên những đạo phù văn huyết sắc quỷ dị tựa như những hình xăm màu máu rồi rút ra cây chuỳ răng sói to lớn của mình nên vào đầu con gấu lớn gần nhất.
Bị tấn công bất ngờ, con gấu đen không kịp tránh né hứng trọn một nên cực mạnh của Bào Bào.
Bất ngờ hơn, con gấu đen rõ ràng là thiên sinh phòng ngự, nhưng lại không chịu nỗi một kích của Bào Bào bị đánh lõm đầu trực tiếp bỏ mạng biến thành những đóm sáng bay đi mất.
Hiển nhiên, con gấu kia đã bị Bào Bào kích sát buộc phải rời khỏi không gian chiến trường của hệ thống trong uất ức.
Con gấu còn lại thấy đồng bạn của mình bị đánh lén nào còn bộ dạng bác gấu thiện lành, tức giận gầm lên một tiếng giận dữ rồi vung lên cánh tay khủng bố vỗ xuống đầu Bào Bào trà thù.
Tuy nhiên, phù văn huyết sắc trên tay Bào Bào lại một lần nữa sáng lên, sức mạnh của nàng được tăng lên đáng kể không chút kiêng kỵ đưa lên cây chuỳ răng sói của mình đánh trả.
Hiển nhiên đây chính là sức mạnh của Khắc Văn Thần, vị đại thần được gần như toàn bộ Huyết tộc kính yêu...
Chỉ là trì độ phù văn của Huyết tộc vẫn chưa cao, huyết sắc phù văn giúp gia tăng sức mạnh trên tay Bào Bào chỉ là sơ cấp phù văn, khó lòng mà bù đắp được khoảng cách chênh lệch