Nhóm người Trương Tuấn thấy Trần Lâm lao vào khu trú ẩn đều hoảng sợ muốn xông vào xem tình hình thế nào thì rất nhanh Trần Lâm đã phá vờ một bước tường khác nhảy ra, đứng trước mặt mọi người như trên tay cậu còn xách theo một người khác.
Người đó không ai khác chính là lão mập Chu Cát đang thẩn thờ chưa kịp hoàn hồn.
Qua một lúc lâu lão mới tỉnh lại ánh mắt hoảng sợ nhìn Trần Lâm:
- Là.
.
là cậu, mọi chuyện không! không hề liên quan đến tôi, tôi chỉ là bất đắc dĩ.
- Ồ vậy tôi củng bất đắc dĩ lở làm gảy cổ ông thì sau.
Nghe lão ta biện minh Trần Lâm mỉm cười nói với ông ta.
- Cậu.
.
cậu! cứu cứu tôi, cậu ta không phải con người là thây ma chính mắt tôi thấy cậu ta bị thây ma bao vây cứu cứu tôi.
Biết không thể sinh sự khoan hồng của Trần Lâm lão la hét xin mọi người giúp đỡ.
Tuy nhiên không ai ngu mà đứng ra giúp lão khi không tính gần 100 con quái vật hình người đang bao vây lấy khu trú ấn thì một quyền đấm vở bức tường của Trần Lâm lúc nảy củng đã chấn hiếp không ít người, dù sau thì chuyện của các ngươi nhưng mạnh là của ta có ngu mới lo chuyện bao đồng rồi mất mạng.
Nhưng trên đời không thiếu những thằng ngu thích làm anh hùng, đó không ai khá là kẽ sĩ Thiên Phúc đã ghim Trần Lâm từ rất lâu chỉ chờ cơ hội thể hiện.
- Ngươi tên quái vật mau thả ông ta xuống.
Từ trong nhóm Thiên Phúc nhảy ra rút kiếm chĩa về phía Trần Lâm làm cho Trương Tuấn không khỏi hoảng sợ trước thằng con trai trẻ trâu này.
- Được thôi.
Tưởng như sẽ có đánh nhau nhưng không Trần Lâm mỉm cười thả Chu Cát ra làm lão ngã bịch bò trên mặt đất.
Thấy thế Thiên Phúc không khỏi cười khinh miệt, đang định trào phúng Trần Lâm thì dị biến xảy ra.
- A! A!
Một tiếng kêu đau đớn vang lên không phải của ai khác chính là của Chu Cát, cơ thể lão không hiểu tại sau tự dưng bốc cháy từ tay chân rồi lang đến mình rồi đến đầu, dần dần cả người lão biến thành ngon đuốc sống nhưng lão không chết hẳn mà phải chịu đựng cảm giác bị thiêu sống, lão điên cuồng cào thét lăn lộn như không cách nào dặp tắc ngọn huyết hỏa quỷ dị, tiếng la đau đớn vang khắp khu trú ẩn làm mọi người run sợ.
- Khốn, khốn kiếp là người làm.
Thấy tình trạng của Chu Cát biết bị Trần Lâm chơi xỏ Thiên Phúc phát điên chém một kiếm về phía Trần Lâm.
Thấy thanh kiếm đang chém tới Trần Lâm đơn giản rút thanh đao bên hông ra chém về phía thanh kiếm.
Keng! Ư!
Một tiếng kêu vang lên thanh kiếm bạc của Thiên Phúc không chịu nổi trước lực đạo to lớn mà thanh đao kia mang đến tuột khỏi tay hắn rồi văng ra xa, không chỉ thế thanh đao uống một đừng công chém vào ngực hắn làm hắn ta đau đớn ngã quỵ xuống đất rên rỉ.
- Hư không chịu nổi một kích.
Nhìn Thiên Phúc bò dưới đất Trần Lâm cười kinh miệt.
Chợt từ xa nữ cảnh sát Hồng Ánh lôi ra một con dao râm như thay vì lao đến Trần Lâm nàng lại đam vào tay mình, một dòng máu đỏ chảy ra nhưng quỷ dị thay máu không hề chảy xuống đất mà là lơ lưỡng trên không trung rồi kết hợp thành một cây súng.
Cầm lấy cây súng Hồng Ánh bóp cò bắng về phía Trần Lâm, từng viên huyết đạn từ nòng súng bay ra hướng về phía cậu.
- Năng lược thật kỳ lạ.
Vừa né tránh các viên đạn Trần Lâm không nhịn được thích thú trước năng lực của Hồng Ánh.
Khẽ mỉm cười Trần Lâm lách người lao đến bằng tốc độ của mình những viên đạn không thể bắng trúng được cậu.
Thấy đối phương đang lao đến cây huyết súng trên tay Hồng Ánh vặn vẹo rồi biến đổi thành một thanh huyết kiếm, nàng khẽ vung tay chém về phái Trần Lâm.
Thấy thế Trần Lâm củng vung đao phát hết lực chém về phía thanh huyết kiếm, lực đạo to lớn làm thành huyết kiếm vờ vụng nhưng thay vì rơi xuống đất những mảng huyết kiếm vặn vẹo rồi biến đổi thành những cây phi đao bay về phái cậu.
Nhìn những thanh phi đao bay đến Trần Lâm thoáng bất ngờ nhưng rất nhanh trên tay cậu hiện lên một ngọn huyết hỏa, ngọn lửa bay ra trực tiếp thiêu rụi những thanh phi đao kia.
Thấy phi đao của mình bị thiêu rụi không còn lại gì Hồng Ánh không khỏi hoảng sợ, từ khi sở