Liếc nhìn lão già Valiber đã lao lên trước, nhưng người còn lại không nhịn được rơi vào trầm ngâm...
Valiber nói không sai, nhân loại lúc này đang đứng trên bờ vực của sự hủy diệt, nước da màu gì liệu có còn quan trọng nữa không.
Có thể nói cách để đoàn kết tốt nhất là có chung một kẻ thù và lúc này nhân loại không phải đang có chung kẻ thù hay sao...
Huống chỉ để có thể sinh tồn trong thời đại loạn lạc này, cách tốt nhất với nhân loại không phải là kết minh lại với nhau tạo ra một liên minh của nhân loại, điều mà bọn cầm thú đã làm trước đó hay sao.
Tuy nhiên, Sư tộc vẫn là một đại tộc hùng mạnh...
Cái liên minh gì đó chưa thấy làm được trò trống gì đã vướng vào mâu thuẫn với một kẻ thù mạnh thì tính kiểu gì vẫn thấy lỗ.
- Swain lão nghĩ thế nào?
Thoáng trầm ngâm một lúc, trung niên nhân có phần mập mạp liến nhìn Swain của Beclin vương triều hỏi ý.
Nghe thấy thế lão già Swain cũng chỉ biết lắc đầu cười khổ nói.
- Lão gấu lớn nói không sai, tuy nhiên mâu thuẫn với Sư tộc mà không đem đến lợi ích gì cũng là điều không hay...
- Ta nghĩ đến lão gấu kia ra đánh là được, chúng ta không nên nhúng tay vào.
- Đúng...!ta cũng nghĩ như thể...
Trung niên nhân to lớn mập mạp cũng gật đầu đáp.
Hiển nhiên với đám người này ưu tiên hàng đầu vẫn là lợi ích, chuyện không có lợi cho bản thân họ sẽ không làm.
Tuy nhiên ngồi một bên, nữ nhân duy nhất trong đoàn người không nhịn được nhíu màu trầm ngân rồi cười nói.
- Thêm lão gấu lớn kia vào thì vẫn còn thiếu một người nhĩ.
- Ta cũng muốn vận động một chút.
- Các gì cô cũng muốn đánh?
- Không được...!tuyệt đối không được...
Nghe nữ nhân kia nói thế, trung niên nhân mập mạp lẫn Swain đều không nhịn được hét lên.
Thấy thế nữ nhân tóc vàng kia chỉ cười nhạt nói.
- Vũng đất mà chúng ta quản lý đến một con chó còn không thấy nói gì đến sư tử.
- Rõ ràng Sư tộc kia và cả Liên Minh Cầm Thú đều ở rất xa chúng ra...
- Khả năng bị Sư tộc kia trả thù là rất thấp, các ngươi không cần phải lo lắng.
- Huống chi lão gấu lớn đã ra tay, chúng ta cũng không thể đứng mình, thế nên trận này để lão gẫu và ta ra tay là tốt nhất.
Nói xong nữ nhân tóc vàng kia cũng đứng lên khẽ vươn vai, lộ ra cơ thể thành thục mê người ẩn hiện sau lớp áo, mái tóc vàng rũ xuống che đi tấm lưng trần, ánh mắt xanh dần dần hiện lên tia sát ý nhàn nhạt.
Thực tế bản thân nàng cũng đã ngứa mắt với đám Sư tộc kia từ lâu, chỉ là nàng không cứng như lão già Valiber mặc kệ tất cả đánh trước tính sau kia, mà phải nói nhảm với Swain và lão già mập gọi là Gal kia vài câu trấn an bọn họ mới được.
Dĩ nhiên quan trọng nhất vẫn là lời nói của nàng không hề sai, Liên Minh Cầm Thú kia không hề ở gần Tây Âu đại lục, trận này dù có đánh thế nào cũng sẽ không sợ bị bọn cầm thú kia trả thù.
Huống chi gần như toàn bộ nhân loại có chiến lực nhất định đều đang âm thầm quan sát chận chiến này chỉ là bị khí thế của Sư tộc trấn áp không dám ho, nếu trận chiến này có thể đánh thắng được đám trẻ trâu Sư tộc kia không phải sẽ trở thành ngọn cờ đầu trong phong trào giải phóng của nhân loại hay sao...
Tiếng thơm cũng như quy tính trong nhân loại chắc chắn sẽ tăng lên đáng kể, ít nhất rất nhiều nhân loại đều sẽ biết mặt...
Làm một chuyện vừa không sợ bị trả thù lại tạo được tiếng thơm trong nhân loại tội gì mà không làm, tính ra lão già Valiber nhìn có vẻ thô kệch bốc đồng kia mới là âm hiểm nhất.
...
Bên kia kim sắc hộ tráo rạn nứt không khác gì một chiếc gương vỡ nát...
Lê Dũng mặt xanh như tàu lá sắp không trụ được nữa chỉ thầm cầu mong Huyết tộc đến nhanh một chút.
Hiển nhiên, đám người Lê Dũng biết rõ bản thân không có khả năng chơi lại đám thanh thiếu niên Sư tộc kia, mục đích của họ chỉ là muốn kéo dài thời gian chờ đợi Huyết tộc đến cứu...
Tuy nhiên đám thanh niên Sư tộc và nhất là con sư tử lông đen trước mặt lại không để kể hoạch kia dễ dàng thực hiện như vậy.
Ngược lại thấy kim sắc hộ tráo sắp vỡ đến nơi...
Hắc Mao Sư khẽ cười dậm mạnh xuống đất tung người nhảy lên không trung mượn thế chém xuống.
Trước thế công hung bao của Hắc Mao Sư...
Lê Dũng không dám để kim sắc hộ tráo đã nát đến độ không thể nát hơn ra đón đỡ nữa mà vung lên hồng sắc kim thương đánh trả, nhưng cũng chỉ là cầu mong có thể kiềm chân Hắc Mao Sư để vòng phong hộ của mình có thời gian hồi phục.
Tuy nhiên sức mạng của Hắc Mao Sư quá lớn, chiếc rìu chiến lấy thế không gì cản nỗi chém vào thanh hồng sắc kim thương khiến nó run lên bần bật, lực đạo khủng khiếp truyền xuống cũng khiến cánh tay Lê Dũng kêu lên răng rắc...
Trước sức mạnh khủng bố truyền đến, thanh chiến thương trong tay Lê Dũng cũng bị đánh tuột khỏi tay bay ra xa cắm trên mặt đất.
Tuy nhiên lưỡi chiến phủ đen tuyền sau khi đánh văng hồng sắc kim thương vẫn không dừng lại tiếp tục phá không chém xuống nện vào kim sắc hộ trảo bảo vệ quanh người Lê Dũng.
Rắc một tiếng...
Kim sắc hộ tráo rốt cuộc cũng không thể chịu được một kích cực mạnh kia trực tiếp vững nát...
Chiến phủ đen tuyền ánh lên tia sánh kim loại phá nát kim sắt hộ tráo tựa như mặt gương bị vỡ nát rồi tiếp tục chém xuống đầu Lê Dũng.
May thay Lê Dũng đã có chuẩn bị nhanh chân lui ra ra né tránh, tuy nhiên lưỡi rìu sắc bén vần thành công chém một đừng trên ngực Lê Dũng để lại một vết thương dài không ngừng rĩ máu.
Bất chấp lưỡi rìu sắc lẹm lướt qua để lại một vết thương dài trên ngực mình.
Lê Dũng vẫn nhanh chân lui ra sau sẵn tiện lấy lại thanh hồng sắc kim thương bị đánh bay kia, tuy nhiên ánh mắt vẫn không giấu được sự trầm trọng liếc nhìn Hắc Mao Sư rồi mới nhìn lại vết thương dài trên ngực mình.
Rõ ràng Lê Dũng không có khả năng đánh lại con Hắc Mao Sư thái tử thứ hai của Sư tộc, giờ kim sắc hộ tráo đã bị vỡ nát tạm thời không thể sử dụng được nữa Lê Dũng càng không có khả năng chơi với đối thủ cực mạnh này.
Liếc nhìn Lê Dũng đang cảnh giác nhìn mình...
Hắc Mao Sư ngược lại chỉ mỉm cười đắc ý vuốt ve thanh hắc phủ trong tay cười lạnh nói.
- Sâu bọ mãi mãi là sâu bọ...!đám nhân loại các ngươi chỉ nên ngoan ngoãn làm thức ăn cho các chủng tộc khác thì hơn...
- Đừng mơ mộng hảo huyền, càng không nên động đế Sư tộc ta...
Nói xong Hắc Mao Sư khẽ cười lạnh rồi chầm chậm tiến đến chiến phủ đưa lên tựa như ma thần gián thế chém xuống.
Bất chợt một tia sáng đỏ rực như đạn pháo laze phá không lao đến nhắm vào người Hắc Mao Sư.
Cảm nhận được sức mạnh hủy diệt đang lao đến, Hắc Mao Sư thoáng giật mình vội vằn đưa chiến phủ lên đón đỡ...
Đùng....
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên...
Tia sáng đỏ rực như hồ quang đánh vào thanh chiến phủ ánh lên muôn vàng tia lửa, sức mạnh khủng bố không ngờ đánh bay Hắc Mao Sư khiến hắn liên tục lui ra sau, ánh mắt có phần kinh dị nhìn kẻ đã đánh lèn mình kia.
Lê Dũng cũng vui mừng khôn xiết nhìn lại.
Tuy nhiên kẻ đã xuất thủ cứu Lê Dũng không phải thành viên của Huyết tộc như hắn nghĩ, mà là một trung niên nhân tóc vàng thân hình cao lớn lực lưỡng, khuông mặt cương nghĩ tựa như một khối cương thiết trầm trọng vô vùng.
Đặc biết phía sau lưng của trung niên nhân tóc vàng kia là một con gấu trắng xám to lớn trông vô cùng kỳ dị.
Bởi lẽ con gấu kia không phải là một sinh vật sống, mà là do những tinh thể nhỏ màu trắng vừa giống như cát lại vừa giống như tuyết cấu thành.
Hiển nhiên trung niên tóc vàng kia không ai khác chính là Valiber và con gấu sau lưng lão là năng lực của lão gọi là Sa Hùng, một năng lực khá đặc biệt có thể xem như gọi đệ chi thuật, tính ra khá giống năng lực gọi chim của Yến Nhi....
Tuy nhiên, đều khiến Lê Dũng ngạc nhiên nhất không phải con gấu mà là vị trung niên nhân kia, không ngờ lại là một nhân loại và còn là một nhân loại tóc vàng không quen biết.
Liếc nhìn Lê Dũng đang ngây người nhìn mình, trung niên nhân tóc vàng thích chơi gấu Valiber chỉ khẽ mỉm cười nói.
- Ngươi đi hỗ trợ cho đồng bạn của mình đi, con sư tử lông đen này để cho ta.
- Ngài cũng cẩn thận...!hắn ta không dễ chơi...
Liếc nhìn trung niên nhân đột nhiên nhảy ra hỗ trợ, Lê Dũng quả thật không có khả năng chơi với Hắc Mao Sư nữa nên cũng không khách khí nói.
Nghe thấy thế Valiber chỉ mỉm cười liếc nhìn con Hắc Mao Sư, con gấu lớn cũng cảm nhận được nội tâm của chủ nhân gầm lớn một tiếng trợ uy.
Tuy nhiên trước khí thế của hai con gấu đúng nghĩa kia....
Hắc Mao Sư chỉ cười lạnh khinh miệt không chút sợ hãi lao đến, cơ thể đột nhiên lóe sáng rồi biến thân thành một con sư tử đen to lớn, thậm chí còn lớn gấp đôi