Một thương đâm xuyên lồng ngực khiến tên trung niên hán tử kia kêu lên một tiếng thảm thiết rồi tức khí bỏ mình.
Lâm Mỹ Anh có thể nói là thành công ngoài mong đợi khi diệt gọn hai đối thủ, khuôn mặt sau lớp trang điểm rốt cuộc cũng nở một nụ cười tươi tắn.
Đáng tiếc không để Lâm Mỹ Anh có cơ hội vui lẽ được lâu thì hai tiếng xé gió đã vang lên bên tai.
Năm tên trung niên hán tử này đều không phải hạn tầm thường...
Khi thấy Lâm Mỹ Anh thành công giết chết hai đồng bạn của mình, ba người còn lại biết ngay bản thân đã rơi vào bẩy của hai người Trần Lâm.
Ngặt nỗi team năm người nhưng đã chết mất hai, trong đó còn có một người đạt cấp độ 20 mang chiến lực cực mạnh.
Ba trung niên hán tử còn lại biết bản thân tới số rồi khó lòng thoát phen này lập tức đưa ra một quyết định vô cùng chính xác đồng loạt lao lên nhắm vào Lâm Mỹ Anh người yếu hơn cả muốn bắt nàng làm con tin.
Ngược lại biết bản thân đã vì quá đắc ý mà lơ là, Lâm Mỹ Anh có phần tự trách rồi cấp tốc rút ra ngân thương của mình nghiên người né tránh...
Tuy nhiên một trong hai tên trung niên hán tử đang lao đến Lâm Mỹ Anh lại sở hữu năng lực tốc độ, dù Lâm Mỹ Anh có phản ứng không hề chậm nhưng trước một người chơi sở hữu năng lực tốc độ nàng vẫn chậm một nhịp bị đối phương chém trúng.
Ngay lập tức một vết chém dài trên tấm lưng ong quyến rũ chầm chậm rĩ ra một đường máu nổi bật trên làn da trắng ngần khiến Lâm Mỹ Anh khẽ nhăn mặt đau đớn.
Rất may cho Lâm Mỹ Anh chỉ có một tên sở hữu năng lực tốc độ, bản thân nàng phản ứng cũng không tệ nên chỉ bị chém bị thương không phải trí mạng và vẫn có thể chiến đấu.
Ăn phải quả đắng...
Lâm Mỹ Anh lập tức dẹp bỏ chút đắc ý trước đó, cũng như cơn đau đớn do vết thương trên lưng mang đến, một lần nữa múa thương lao đến trước.
Trần Lâm đã có nói điểm mạnh lớn nhất của nàng chính là tấn công chứ không phải phòng thủ hay né tránh, dù sao năng lực của Lâm Mỹ Anh chính là cường hóa sức mạnh không phải thể chất hay tốc độ, thế nên trong bất kỳ trường hợp nào tấn công mới chính là phương pháp phòng thủ tốt nhất với nàng...
Bất chấp cơn đau rát từ vết thương trên lưng...
Lâm Mỹ Anh một lần nữa múa thương chủ động tất công đối thủ, ánh huyết quang quanh thân lóe sáng cường hóa sức mạnh cho nàng một thương như hoành tảo thiên quân quét tới.
Trông thấy nữ nhân ngoài thân hình ma mị đầy tính gợi dục ra thì không có gì nổi bật không ngờ lại không chút sợ hãi sau khi ăn một chém của mình còn chủ động tấn công...
Tên trung niên hán tử đã thành công chém bị thương Lâm Mỹ Anh kia không khỏi bất ngờ vội vàng phát động năng lực gia tốc của bản thân cấp tốc lui ra sau né tránh.
Hắn sở hữu năng lực tốc độ có thể xem như sát thủ hệ không lý do gì lại đối cứng với một tên đấu sĩ hệ thiên sinh lực điền cả.
Ngược lại đồng bạn của hắn lại không phải người chơi hệ tốc độ...
Trước một thương quét tới của Lâm Mỹ Anh, trung niên hán tử có phần mập lùn kia chọn cách đối cứng lập tức phát động năng lực của bản thân, cánh tay trái đột nhiên ánh lên những đạo hắc quanh rồi dần dần hóa thành cương thiết không chút sợ hãi đón đỡ một thương đang đánh tới kia.
Keng...!một tiếng nứt vỡ...
Thanh thương bạc dưới tác dụng của Huyết Sắc Quang Hoàng năng lực của Lâm Mỹ Anh gần như bị nhuộm đỏ trông cực kỳ yêu dị thành công đánh mạnh vào cánh tay cương thiết đen sì của trung niên hán tử kia.
Ngay lập tức đồng tử của trung niên hán tử kia run lên nhè nhẹ...
Lực đạo khủng khiếp của Lâm Mỹ Anh kết hợp với một trang bị cam hàng thật giá thật đánh xuống không ngờ lại khiến cánh tay cường thiết kia bị mạnh mẽ đánh lõm xuống...
Trung niên hán tử kia không nhịn được kêu lên một tiếng đau đớn, cơ thể có phần mập mạp to lớn không ngừng lui về phía sau.
Một phen giao phong nhẹ hắn không ngờ lại ăn phải quả đắng trước nữ nhân nhìn rất chi là thơm ngọn mọng nước kia.
Ngược lại thành công đánh lui đối thủ...
Lâm Mỹ Anh thoáng cười lạnh không cho đối thủ cơ hội lập tức vung lên ngân thương đâm tới.
Sau một thời gian bị Trần Lâm hành cho lên bờ xuống ruộng, Lâm Mỹ Anh cũng đã mò lên được cấp 18 rồi, có thể nói là không chút kém cạnh so với hai tên trung niên hán tử này, huống chi năng lực của Lâm Mỹ Anh lại thiên về sức mạnh còn có hàng nóng như cha như mẹ người ta trong tay.
Thế nên xét về tổng thể đánh nhau một một Lâm Mỹ Anh ngược lại có phần nhỉnh hơn một chút.
Đáng tiếc đây không phải game một đánh một...
Thành công đánh lui tên trung niên “tay sắt hệ” kia, Lâm Mỹ Anh muốn đánh nhanh thắng nhanh cấp tốc xông đến muốn giết chết đối thủ, một thương đâm ra như ánh sao băng hòa cùng huyết quang lao đến.
Tuy nhiên một ánh đao bàng bạc đã lao đến thành công chặn lấy một thương của Lâm Mỹ Anh khiến nàng không nhịn được nhíu mày khó chịu, huyết quang theo đó điên cuồng tỏa ra.
Ngược lại trước sức mạnh không hề nhỏ của một thương kia...
Tên trung niên hán tử “tốc độ hệ” kia rất nhanh đã hiểu được chân lý, sát thủ mà đi đánh nhau trực diện với đấu sĩ chỉ có ăn, nhưng là ăn shit...
Cơ thể tính ra còn cao lớn đồ sộ hơn Lâm Mỹ Anh một chút lập tức cảm nhận như bị một chiếc xe tông trúng bị đánh lui ra xa.
- Nữ nhân kia không dễ chơi...!thậm chí rất có thể không phải nhân loại...
- Nghĩ nhiều với ả ta chỉ có chết hết...
- Ngươi mau mở đầu cầm chân ả ta, còn ta tìm cơ hội đánh lén giết chết ả...
Ăn phải quả đắng, trung niên tốc độ hệ biết bản thân không chơi được Lâm Mỹ Anh tức giận nói.
Tầm này thì chả còn thương hương tiếc ngọc gì được nữa.
Nghe thấy thế, trung niên hán tử có cánh tay bằng sắt kia cũng không chút dị nghị tức làm theo kế hoạch chủ động lao lên trước lợi dựng sức mạnh phòng thủ của Sắc Thép Cường Hoá cầm chân Lâm Mỹ Anh , còn trung niên nhân sở hữu năng lực tốc độ kia thì đứng sau âm thầm tìm cơ hội đánh lén.
Ngược lại bị đội hình một tanker và một sát thủ hợp công, Lâm Mỹ Anh đã máu lên rồi làm gì biết sợ hãi là gì, chỉ thoáng cười lạnh không chút yếu thế vung thương đáp trả.
Bên kia thấy nữ nhân kia không ngờ lại có thể một chấp 2, tuy không ăn nhưng cũng không thua...
Tên trung niên râu rậm, người đã bắt chuyện với Trần Lâm từ trước, người sở hữu chiến lực mạnh nhất của team và cũng là đại ca rất muốn xông đến hỗ trợ.
Tuy nhiên một bàn tay tràn ngập vảy giáp màu đỏ thẩm đã vỗ xuống vai hắn đúng như cái cách hắn vừa làm lúc này khiến trung niên này lập tức méo mặt.
Chỉ nghe rắc một cái, bả vai của trung niên râu rậm lập tức vị một vỗ kia vỗ trẹo, cơn đau khủng bố khiến mặt hắn biết sắc trắng bệch, trên trán lắm tắm những giọt mồ hôi lạnh, cơ thể to lớn chỉ quỳ dưới đất không dám nhúc nhích.
- Ngoan ngoãn ngồi đây nhìn được rồi...!rồi chút nữa sẽ đến lượt ngươi.
Nhìn tên trung niên râu rậm ngoan như cúm con quỳ dưới đất, Trần Lâm thoáng cười lạnh nói.
Tuy nhiên, đúng như cái cách mà trung niên râu rậm này vừa nói ngoài cửa khe nói, câu nói kia không phải hỏi ý mà là một mệnh lệnh.
...
Bên kia tuy một cấp hai nhưng Lâm Mỹ Anh lại càng chiến càng hăng, huyết quang theo đó càng lúc càng nồng đậm, những đường thương ảnh không ngừng phá không lao