Hôm sau....
Một cơn mưa rào trúc xuống huyết lâm, đây không phải là do tự nhiên mà là do tác dụng của Thủy Linh Long món đồ an ủi mà hệ thống đền bù cho huyết tộc, cứ mỗi tháng nói lại tập hợp thiên địa linh khí xung quanh rồi tạo một cơn mưa cung cấp năng lượng cho huyết thu cũng như làm tộc nhân huyết tộc tăng cấp...
Lúc này Trần Lâm đang nhàn nhã nhìn những tộc nhân tắm mưa tập thể, không quên liếc nhìn những bộ ngực no tròn cùng bờ mông cao vút của các nàng ấn hiện sau lớp quần áo đã ướt đẫm nước mưa, một thủ vui tao nhã mỗi tháng một lần.
Với cấp độ hiện tại của Trần Lâm việc tắm mưa này không đem lại hiểu quả nhiều cho lắm, hiện tại cậu đã cấp 16 chỉ cần tăng lên 4 cấp nửa có thể vào “thánh thành” của hệ thống xem sao.
.
Đang miên man suy nghĩ về “thánh thành” thì những tiếng đập búa tinh...!tinh...!không ngừng vang lên thu hút sự chú ý của Trần Lâm.
Khẽ nhíu mày cậu đứng dậy đi vào khu quân sự xem sao.
Bên trong xưởng chế tạo, một nữ nhân xinh đẹp mặt trên người một bộ quân phục màu đen tỏa lên vẻ đẹp anh thư động lòng người.
Mái tốc ngắn đen tuyền khẽ đung đưa khi nàng đi lại hứng dẫn các ải nhân của huyết tộc chế tạo binh khí.
Nàng không ai khác chính là Hồng Ánh, sau khi trở thành huyết tộc, thay vì đi “thỉnh an” Trần Lâm, cô nàng bá đạo này lại mặt kệ cậu mà chạy đi tham quan khắp huyết tộc, đến khi vào xướng chế tạo trong khu quân sự thì nàng trực tiếp quên luôn Trần Lâm rồi đốn đô ở đây.
Nhìn thấy Hồng Ánh còn bá đạo hơn cả tiểu Hắc, con lợn rừng chết tiệt luôn ngầm chống đối mình, Trần Lâm quả thật không biết nói gì, mái nhà huyết tộc có lẽ sắp bay nóc.
Tuy nhiên khi nhìn thấy những thanh đao sáng bóng đang được hình thành Trần Lâm quên luôn chuyện nóc nhà đi, không ngờ Hồng Ánh lại biết chế tạo vũ khí còn ưu tú như vậy, nghĩ lại củng phải nàng có thể dùng máu của mình tạo ra vũ khí, thậm chí là súng cho nên rất có thể nàng là người trong nghề rồi.
.
Thấy Trần Lâm đang từ từ đi đến Hồng Ánh mỉm cười tinh nghịch.
- Tham kiến đại nhân, à chủ nhân...
Nghe Hồng Ánh nói Trần Lâm biết chắc là học từ Huỳnh Dao, như cậu củng không phản đối các xưng hô này lắm.
- Được rồi...
- Không ngờ nàng lại biết chế tạo cả vũ khí.
Cầm trên tay một thanh đao đã thành hình, Trần Lâm không khỏi cảm thánh, xem ra quyết định thu phục nàng là hoàn toàn chính xác.
- Ông nội ta từng làm thợ rèn nên ta củng biết chút ít.
Hồng Ánh từ tốn đáp, ánh mắt hiện lên tia hồi ức...
- Thế có thể làm ra súng không.
Trần Lâm nhớ đến nàng có thể dùng máu làm ra súng khẽ hỏi.
Nghe thế Hồng Ánh lắc đầu.
- Không thể, công nghệ hiện tại của huyết tộc không đủ khả năng làm ra súng.
- Ngoài ra huyết tộc củng không cần súng để làm gì, huyết thụ sẽ không ngừng tăng cấp nên cũng và tên của huyết tộc sẽ có phẩm chất càng ngày càng cao.
- Có thể nói trừ khả năng bắng nhanh không thể bì được với súng ra thì lực xuyên phá sẽ mạnh hơn nhiều.
Nghe nàng nói thế Trần Lâm củng khẽ gật đầu, đúng là tương lai nhờ có sự thăng cấp của huyết thụ những vũ khí của huyết tộc sẽ càng ngày càng ưu tú không cần súng để làm gì.
Chỉ tiết là chưa có một kim loại nào ưu tú để đi kèm với huyết thụ, những vũ khí hiện tại của huyết tộc chỉ làm từ sắt thường kết hợp với huyết thụ nên chưa tối ưu lắm.
.
Đang suy nghĩ xem có các nào tìm các dị kim loại hay không thì Hồng Ánh chợt tiến đến, ánh mặt chờ mong nhìn cậu.
Thấy thế Trần Lâm khẽ ho khan nói.
- Khư, ở đây hơi đông người hay mình vào huyết điện đi...
Nghe thấy lời nói của cậu, Hồng Ánh khẽ đỏ mặt lý nhí nói.
- Cái đó..
thì để tối..
tối đi..
- Ý ta muốn hỏi mượn ngài thanh hắc đạo cùng ngọn huyết hỏa kia...
Nghe nàng nói thế, Trần Lâm mặt mo thoáng đỏ lên, thì ra người ta chỉ muốn mượn đồ, vậy mà cứ nghĩ....
Thoáng lúng túng, Trần Lâm rút thanh hắc đao bên hông, trên tay củng hiện lên ngọn huyết hỏa đưa cho nàng, rồi khẽ nói.
- Ngọn lửa này là “Bĩ ngạn huyết hỏa” phẩm chất đỏ, có thế xem như trấn tộc chi bảo của huyết tộc ta.
- Còn thanh hắc đao này là đao gia truyền của nhà ta..
Nghe Trần Lâm giải thích Hồng Ánh trực tiếp bỏ ngọn huyết hỏa qua một bên, chỉ nhìn vào thanh hắc đao từ từ nói.
- Có lẽ ngài không biết máu của ta vô cùng cứng rắn, ta đã thử với cả trang bị lục củng không hề hấn gì.
- Việc bị ngọn huyết hỏa thiêu hủy củng không có gì đáng nói, dù sao nó cũng là phẩm chất đỏ, chỉ có thanh hắc đao này nhìn như thế nào cũng là đồ phẩm đen làm sao phá hủy được vũ khí từ máu của ta.
- Thật là vô lý.....
Nghe thấy nàng nói thế Trần Lâm củng khẽ gật đầu nói.
- Phải