Ôm lấy thương thế quay đầu lại nhìn về khu lô cốt giờ chỉ còn là một đống phế tích trước sức mạnh trâu bò của đàn thiết giáp ngưu phía xa xa, Lão Ngô Bình không nhịn được thờ dài một tiếng.
Có đánh chết Ngô Bình lão không không ngờ được mình có thể sống sót khỏi tay Tiểu Hắc và càng không thể nào ngờ được cái nguyên nhân của nó chỉ là vì bản thân từng có chút quan hệ nhẹ với Trần Lâm.
Dĩ nhiên đó chỉ là do Lôi Uyển Nhi nói thế, thực tế nếu xét về quan hệ Ngô Bình thân với Nguyệt Dạ nữ Vương Lý Minh Nguyệt và bộ trưởng bộ thông tin tình báo Liễu Mộng Điệp nhiều hơn, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng nếu không có cái danh Trần Lâm thì lão Ngô Bình dù có quen biết với thái thượng lão quân đi nữa cũng sống phen này...
Đi cạnh Ngô Bình, kẻ vô tình bị vướng vào cuộc chiến phi nghĩa này Gia Bảo đại nhân cũng không nhịn được thở dài nói:
- Ngô đại nhân cũng không nên nghĩ nhiều...!chúng ta đã cố hết sức rồi...
Một cuộc thương thảo mong sẽ có thể đi đến bên bờ hạnh phúc nhưng không ai ngờ lại là một trận chiến còn chết nhiều người như thế.
Lúc này Gia Bảo rất chi là nhớ đến phong thái anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong của vị Huyết tổ đại nhân mà bản thân từng may mắn gặp được kia, nếu có vị đại nhân yêu hòa bình ghét chiến tranh kia ở đây chắc chắn sẽ không đánh nhau lớn đến thế.
Dĩ nhiên có được tất có mất, một trận chiến qua đi tuy khu lô cốt bị đánh sập, hơn 2 phần 3 quân chân bỏ mạng chỉ có 1 phần đại quân may mắn chạy thoát, nhưng đại quân Viễn Đông cũng hiểu được sâu hơn về sức mạnh quân sự của Huyết tộc, nhất là đội không quân cực kỳ khó chơi kia.
Sớm muộn gì thì một trận chiến cũng sẽ xảy ra trong tương lai gần, Vũng Hải nhất định phải có chuẩn bị cách để đối phó với phi đội không quân kia của Huyết tộc nếu không muốn bị đánh cho tan tác.
Đáng tiếc lúc đó Huyết tộc chỉ sợ đã có thêm những binh chủng mới thú vị hơn rồi.
Dĩ nhiên đó là chuyện của tương lại còn hiện tại đại quân chỉ có thể nặng nề lê bước trở về Vũng Hải, bỏ lại khu lô cốt cùng thi thể của những quân nhân bất hạnh bỏ mạng lại sau lưng.
Rất may Huyết tộc cũng sợ dịch bệnh và ôn nhiễm môi trường nên đã cũng rảnh tay đào một cái hố lớn chôn xác những quân nhân này tránh để phân hủy bốc mùi hôi thối cũng như thu hút những hung thú ăn thịt tìm đến.
- Hư...!sao lại tha bọn chúng đi một cách dễ dàng như vậy...
- Không phải bọn chúng là kẻ thù của chúng ta sao?
Đứng trên đống phế tích của khu lô cốt, Tiểu Hắc vẫn còn cay cú chuyện tha cho Ngô Bình đi không nhịn được hừ lạnh nói.
Trong mắt Tiểu Hắc là kẻ thù thì nên giết sạch mới là vương đạo.
Ngược lại nghe Tiểu Hắc hỏi, giọng nói còn vô cùng hậm hực không vui...
Lôi Uyển Nhi chỉ khẽ lắc đầu nói:
- Ta cũng rất muốn giết sạch bọn chúng nhưng Ngô Bình là nhân vật quan trọng của Huyết tổ đại nhân nhắm đến không thể giết...
- Huống chi không chỉ Huyết tổ đại nhân mà Nguyệt Dạ nữ vương và Liễu Mộng Điệp đều có chút ít quan hệ với lão ta nên càng không thể được giết...
Nghe Lôi Uyển Nhi trả lời, Tiểu Hắc cái hiểu cái không lắc đầu nhíu mày nói:
- Các ngươi đúng là thích bày trò, vừa lắm chuyện vừa phiền phức...
- Lão nương tốt nhất là đi ngủ không tham gia cái trò này nữa...!khi nào có đánh nhau lại gọi ta...
Nói xong Tiểu Hắc cũng không nghĩ nhiều càng không muốn nghĩ nhiều nữa lắc đầu phủi đít bỏ đi.
Thấy thế Lôi Uyển Nhi không nhịn được thoáng cười cười nhìn theo bóng lưng to lớn của Tiểu Hắc ngày một xa dần.
Trận chiến đầu tiên nhưng không phải cuối cùng giữa Huyết tộc và nhân loại theo đó chính thức kết thúc.
…
Ngược lại ở một diễn biến khác, một trận chiến cũng máu lữa không kém đang diễn ra.
Lâm Mỹ Anh từng là một con gà con nhưng giờ đã hóa thành gà chiến, một thương đánh ra mang theo sức mạnh nghiền ép của ma nhân sáu đầu sáu tay khủng bố vô cùng trực tiếp đâm xuyên đầu của con cự lực thây ma trước mặt.
Cự lực thây ma và tốc độ hình thây ma có thể xem như hai hình thức tiến hóa cơ bản nhất của thây ma phổ thông, được xem như tồn tại cao cấp trong giới thây ma chỉ sau những con thây ma vương giả.
Ấy vậy mà trước một thương của Lâm Mỹ Anh con cực lực thây ma này lại không chịu nổi một kích bị đâm xuyên đầu bỏ mạng tại chỗ, từ đó có thể thấy được cái trình của Lâm Mỹ Anh nay đã khác xưa.
Ngay bên cạnh Lâm Mỹ Anh không ai khác chính là đồng bạn cũng rất chi là khác xưa của nàng, Trương Tố Nga.
Với sự tác động của huyết mạch Trương Tố Nga có thể nói là thay đổi rõ rệt nhất, từ một tiểu mỹ phụ chuyên quản gia và nấu ăn lại trở nên vô cùng chiến, hai tay hai đao, một ngắn một dài, một đen một trắng không chút sợ hãi không ngừng chém giết những con thây ma phổ thông đang lao đến.
Trong đó thanh hắc đao to lớn chính là thanh Đại Hắc đao trước đó của Trương Tố Nga.
Ngược lại thanh đao nhỏ hơn màu trắng bạc chính là thanh dao găm lớn nhất trong bộ ba đao găm mà Trần Lâm may mắn loot được trong cửa hàng của lão Bao Chuẩn.
Không chỉ thế Trương Tố Nga còn lấy luôn hai thanh còn lại, bộ ba dao găm không ai dùng đến chính thức có chủ.
Còn Trần Lâm hiển nhiên không có ý khiến gì, tộc nhân muốn gì Huyết tổ đại nhân đều có thể cho hết, huống chỉ Trương Tố Nga lấy bộ ba đao găm kia ngoài dùng để chiến đấu thì chính là để làm bếp càng hợp ý Trần Lâm.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, dù vô cùng chiến nhưng đối đầu cùng hai người Lâm Mỹ Anh và Trương Tố Nga không phải một hai con thây ma mà là cả thi triều cỡ nhỏ gần nghìn con chứ không ít.
Với áp lực chiến đấu như thế hai người Lâm Mỹ Anh và Trương Tố Nga vẫn cảm thấy có chút ăn không tiêu.
Phải nói tất cả đều tại Trần Lâm…
Sau khi Trần Lâm bị con hải âu đầu đàn “gắp” đi, Lâm Mỹ Anh và Trương Tố Nga trốn gần đó lập tức chạy theo xem tên này chết sống thế nào.
Tuy nhiên thi triều Đông Hải đúng là gặp biến cố gì đó, không chỉ nhóm người Trần Lâm mà hai người Lâm Mỹ Anh và Trương Tố Nga cũng chạm trán một nhóm thây ma từ thi đàn gần đó tràn ra.
Chỉ là khác với nhóm người Trần Lâm, đụng phải nhóm thây ma thế này với sức của hai người Lâm Mỹ Anh đúng lắc cơ hơi ăn