Giết sạch những tên lâu la gác cổng dám cản đường mình...
Trần Lâm cứ như thế vô cùng bá đạo mạnh mẽ xông vào tổng bộ Hắc Phong bang, một trong những bang hội lớn nhất tại Viễn Đông.
Rất may cho Hắc Phong bang tiếng súng trước đó của những tên gác cổng đã đánh động cả bang hội, gần 500 anh em Hắc Phong bang theo đó hùng hổ kéo nhau ra vây kín cả cổng vào.
Nhưng khi trông thấy kẻ đến chỉ là một tên thiếu niên 18-19 tuổi nói chung là trẻ trâu...
Những tên hắc bang tay nhuộm máu không ít người này đều không hỏi hừ lạnh một tiếng vừa khinh bỉ vừa tức giận nói:
- Tiểu tử ngươi là ai?
- Dám xông vào Hắc Phong bang ta đúng là không biết sống chết...
- Người đến giết các ngươi...
Ngược lại bị mấy trăm người bao vây Trần Lâm chỉ khẽ nhếch mỉm cười đáp.
Nghe thấy thế đám phần tử vũ trang Hắc Phong bang này đều không nhịn được tức giận, từ khi xuất đạo đến giờ chưa một kẻ nào dám vuốt râu hùm thế này.
Một hán tử da ngâm đen vô cùng cao lớn khoảng 1m8 mặt mũi hung ác khẽ hừng lạnh một tiếng gầm giọng hét lên:
- Nhóc con ngươi đúng là muốn chết...
- Các huynh đệ giết hắn...
Nói xong hán tử da đen kia lập tức rút ra loan đao lao đến trước, đám phần tử vũ trang Hắc Phong bang phía sau cũng gấm lên hưởng ứng rồi cũng lấy ra vũ khí hùng hổ xông lên quyết băm tên nhóc không biết sống chết này thành trăm mảnh...
Dĩ nhiên tất cả số vũ khí kia đều là trang bị của hệ thống, tuy phẩm chất không cao nhưng nói về sát thương với những người chơi cao cấp vẫn được chút tác dụng, ích nhất là hơn súng đạn phổ thông.
Tính ra đám phần tử vũ trang này cũng biết khôn không lãng phía đạn dược lên người trên trâu bò kia, đánh tiếc chút thông minh đó vẫn là chưa đủ...
Trước 500 anh em hắc đạo tay cầm mã tấu đao kiếm các kiểu hùng hổ lão đến...
Trần Lâm chỉ khẽ nhếch mép cười lạnh không chút sợ hãi tung người lao đến trước, thanh katana siêu to khổng lồ rẽ một đường công chết chóc trong không khí một đường quét qua...
Khí thế bàng bạc như có thể chém đôi trời đất từ tỏa ra khiến những con thiêu thân lao đầu vào lửa này thoáng giật mình kinh sợ...
Kiếm chưa chém đến như thế kiếm đáng đến trước...
Hán tử cao to đen hôi lao đến trước lập tức hiểu được cái gì là chơi ngu lấy số, đồng tử to như mắt trâu không nhịn được run lên vì hoảng sợ trước khí thế sắc bén chưa từng có kia.
Rất may tên này không chỉ cao to đen hôi mà còn là một hung nhân rất nhanh đã thoát khỏi chút hoảng sợ kia lập tức gầm lên một tiếng lấy khí thế rồi đưa loan đao lên đón đỡ.
Hắn ta tuyệt đối không tin tên thiếu niên nhìn có vẻ bình thường kia lại mạnh hơn kẻ thiên sinh thần lực như hắn, một kiếm vô cùng khí thế kia hắn sẽ đỡ được...
Đáng tiếc sự thật luôn phũ phàng hơn những gì mà người ta tưởng tượng...
Trước một kiếm sắc bên của Trần Lâm, hán tử cao lớn phi phàm không chịu nổi một kích bị một kiếm kia đánh bay ra xa trượt dài trên mặt đất không khác gì vừa mới bị xe tông.
Hai cánh tay theo đó run lên nhè nhẹ dường như đã phải chịu một áp lực khủng bố, thanh loan đao phẩm chất lam vô cùng quý giá cũng xuất hiện một vết chém khủng bố không kém...
Những so với những phần tử vũ trang đi sau, hán tử cao to đen hôi này lại được xem là may mắn...
Ngược lại với hán tử cao lớn có hàng hiếm hộ thân nên sống qua một kiếp, những phần tủ vũ trang Hắc Phong bang lại không may mắn như thế...
Trên đường đi lạnh lùng chết chóc đến đáng sợ, gần như không gì có thể cản được một kiếm kia bất kể là thân thể con người hay những trang bị của hệ thống, tất cả đều bị chém làm đôi như một lời khẳng định sức mạnh tuyệt đối của một trang bị cam dù chỉ là một ngụy trang bị cam.
Những đóm sáng xinh đẹp như như một đàn đom đóm trắng tinh theo những trang bị đứt gãy đang dần dần biến mấy bay đầy trời, huyết tinh cùng thi thể không trọn vẹn nằm lênh láng khắp mặt đất hiện lên một khung cảnh vừa thê lương nhưng cũng quỷ dị đến đáng sợ và trong cái khung cảnh kia Trần Lâm hiện lên như một ác ma thật thụ không ngừng vung lên lưỡi hái từ thần đồ sát bất kỳ kẻ nào trên đường đi của hắn...
Mỗi bước mà Trần Lâm đi qua đều là những thi thể không trọn vẹn vương vãi khắp mặt đất, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ cả khoảng sân rộng sau cánh cổng.
- Con...!Cmn hắn ta không phải là người mà...
- Mau...!mau báo cho Lãnh đại nhân...!chúng ta không....
Bị một kiếm của Trần Lâm đánh bay, hán tử cao to đen hôi rốt cuộc cũng nhận ra Hắc Phong bang đang phải đối đầu với thứ gì trầm giọng gầm lên.
Đáng tiếc không biết từ lúc nào Trần Lâm đã xuất hiện bên cạnh hắn, ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ hờ hững tựa như tử thần nhìn vào tên hán tử cao to đen hôi này...
Bị ánh mắt của Trần Lâm nhìn đến, hán tử cao lớn lập tức cảm thấy bản thân như rơi vào hầm băng cơ thể to lớn cuồng cuộn cơ bắp không nhịn được sợ hãi run lên bần bật nào còn bộ dáng hùng hổ phách lối như lúc nãy.
- Đại...!đại nhân xin hãi tha...
Biết mình tới số rồi, hán tử cao lớn lập tức trở mặt dập đầu cầu xin.
Tầm này thì Hắc Phong bang hay Bạch Phong bang gì đó đều không còn quan trọng nữa cái mạng mới là lớn nhất.
Đáng tiếc Trần Lâm lại không có ý muốn tha cho hắn một quyền đánh xuống...
Chó cùng dứt dậu...
Cảm nhận được quyền phong chết chóc ập đến, ánh mắt hán tử cao lớn đột nhiên ánh lên một đạo hung quang gần như phát điên vung quyền đánh trả.
Rắc...!rắc...!rắc...
Liên tiếp những tiếng xương gãy lạnh sống lưng không ngừng vang lên...
Một quyền liều mạng kia của hán tử cao lớn đáng thương thay lại gần như không tạo được chút khó khăn gì cho Trần Lâm.
Không chỉ thế chính cánh tay của hán tử cao lớn kia còn bị một quyền mạnh mẽ của Trần Lâm đánh gãy xương thịt lồi ra bên ngoài trông vô cùng dọa người.
- Ahhh...!tay của ta...!aaa...
Cánh tay bị đánh không còn ra hình dáng gì, cơn đau khủng kiếp theo đó truyền đến, hán tử cao lớn chỉ biết ôm lấy cánh tay của mình không ngừng hét thảm nằm lăn lộn dưới mặt đất, bộ dáng vô cùng thảm hại.
- Không biết Hắc Phong bang ta đã làm gì động phạm đến tiểu huynh đệ đây...
- Chuyện đâu còn có đó, sao chúng ta không ngồi xuống hảo hảo thương lượng...
- Nếu Hắc Phong bang ta sai tiểu nữ làm chủ nhất định bồi thường cho tiểu huynh đệ đây thật là thoả đáng...
Bất chợt một giọng nói thanh thuý có phần lạnh lùng sắc bén như một thanh kiếm xé gió đột nhiên vang lên.
Từ phía xa xa hơi các tòa nhà cao tầng và cũng là tổng hành dinh của Hắc Phong bang, ba bóng người ba đại lão của Hắc Phong bang rốt cuộc cũng đã chạy đến tham chiến.
Tuy nhiên khá là khôi hài khi Trần Lâm lại nhận ra hoặc ít nhất đã từng gặp mặt hai trong số ba người mới đến kia.
Ba bóng người ba vị đại lão của Hắc Phong bang kia tổng công bao gồm hai nam và một nữ, trong đó Trần Lâm đã từng gặp qua hay đúng hơn là xung đột với cả hai tên nam tử kia.
Hai tên kia không ai khác chính là thanh niên trẻ trâu Lãnh Ngạo con trai của Lãnh Phong và trung niên râu rậm Hoàng Phi, hai kẻ từng chạm trán với Trần Lâm trước cổng thành Viễn Đông ngày trước, mâu thuẫn của Trần Lâm và Hắc Phong bang tính ra cũng từ lúc đó mà bắt đầu.
Chỉ là Trần Lâm đúng là bận rộn hết chạy đông lại chạy tây, Hắc Phong bang vì thế chưa thể tìm tên này tính sổ được, cuối cùng thói đời luân chuyển hôm nay Trần Lâm lại chủ động tìm đến Hắc Phong bang kiếm chuyện.
Ngược lại kẻ thứ ba nữ nhân duy nhất trong ba người và cũng là người đã lên tiếng trước đó thì Trần Lâm hoàn toàn không hề biết.
Tuy nhiên phải công nhận một điều là không chỉ giọng nói mà thân hình của nữ nhân kia cũng thật là bén.
Mặc dù không phải