Cảm nhận được sát ý tỏa ra từ trên người Lôi Minh, tất cả mọi người có mặt trong tòa nhà đều câm như hến không dám nói câu gì chỉ lằng lẽ quan sát trận chiến bên dưới...
Tầm này thì không ai dám hé gì nữa.
...
Dĩ nhiên trên đời luôn tồn tại những ngoại lệ...
Gần như mặc kệ Lôi Minh đang vui hay buồn, Châu lão quân nhân thể hiện cái độ bá của mình vô cùng phần khích nhìn trận chiến bên dưới còn nhiệt liệt vỗ tay trợ uy cho ba cô bé Đào Nhi.
Tuy đã già rồi và trên cơ bản cũng không làm ăn được gì nhiều nữa, nhưng tâm hồn của Châu lão quân nhân vẫn rất là trẻ thơ và yêu cái đẹp, nhất là gái đẹp.
Với ba cô nhóc vừa xinh đẹp lại có bản lãnh, Châu lão quân nhân vô cùng thích thú mặc kệ tất cả vỗ tay ủng hộ các nàng:
- Hay...!đánh hay lắm...
- Đánh chết cha thằng mặt L kia đi...
- Ha...!ha...!nhìn kia Lôi Minh ba có nhóc kia thật là lợi hại nha...!sao ngươi không thu các nàng luôn đi đứng đó làm gì??
.
Không chỉ thế dù đầu óc hơi có vấn đề nhưng Châu lão quân nhân vẫn là một quân nhân lão làng rất nhanh đã nhìn ra được giá trị không thể đong đếm được trong tương lai của các cô bé.
Đáng tiếc Châu lão quân nhân lại không hiểu nhân tình thế thái mở miệng muốn Lôi Minh thu các cô bé về dưới trướng Viễn Đông.
Người hiển nhiên là sẽ thu nhưng không phải lúc đang đánh nhau mà còn là đánh với Lôi Phúc thể này.
Thế nên khi nghe được những lời nói chân tình kia của Châu lão quân nhân, mặt Lôi Minh trở nên lúc đen lúc đỏ không biết nên khóc hay cười chỉ đành lắc lắc đầu xem như tai không nghe thấy tâm không phiền rồi quay người rời đi tránh càng xa càng tốt vị lão nhân tốt tính nhiệt tâm này.
Những người khác cũng len lén nhìn theo bóng lưng Lôi Minh rồi nhìn lại vị Châu lão quân nhân này thâm hô một tiếng hảo hán.
Về phần Châu lão quân nhân lại không hiểu gì khó hiểu gãi đầu hỏi:
- Ư...!sao lại đi rồi??
- Đang đánh nhau hay mà không xem nữa à...
Đáng tiếc không một ai có thể giải đáp cái thắc mắc đó của Châu lão quân nhân.
Tuy nhiên cũng nhờ màn gánh team cực mạnh của Châu lão nhân mà Lôi Minh bị chọc giận bỏ đi, nhóm đại lão Viễn Đông chạy đến đây tham gia cuộc vui nhờ thế cũng bỏ được gánh nặng cuộc sống thở ra một hơi nhè lòng.
Cứ như thế sếp lớn không có mặt thuộc hạ mới có dịp lộng hành...
Nhìn theo bóng lưng của Lôi Minh, Vương Triều khẽ lắc lắc đầu rồi nhìn lại trận chiến bên dưới rốt cuộc cũng mở miệng nói chuyện:
- Châu lão nói không sai ba cô nhóc kia đúng là những hạt mầm tốt...
- Tuy nhiên cũng không thể quên được kẻ đã trồng ra các nàng...
- Hắn mới là tên đánh sợ nhất...
Hiển nhiên biểu hiện của ba nha đầu Đào Nhi, Lan Nhi và Phượng Nhi thật sự khá tốt, không chỉ Châu lão quân nhân mà chính Vương Triều cũng đã sớm bị đánh động.
Dù sao thì trong bất kỳ trường hợp nào phái nữ luôn được ưu tiên, ba cô nhóc chính là ba tài nguyên tốt về mọi mặt nhất là truyền thông mà Viễn Đông không thể bỏ qua.
Tuy nhiên cũng không thể quên được kẻ đã biến ba cô nhóc miệng còn hôi sữa từng không dám chém cả chuột chết trở nên như ngày hôm nay, hắn mới là kẻ đáng sợ nhất...
...
Trong vô thức Vương Triều khẽ nhíu mày nhìn tên đầu trọc đạn ngồi xem đánh nhau phía xa...
Không hiểu sao dù biểu hiện của tên trọc kia không đến nỗi tệ nhưng Vương Triều vẫn cảm thấy tên trọc này có cái gì đó rất lạ, rất không hợp lý.
.
Ngược lại Châu lão nhân lại không nghĩ nhiều như thế...
Có kẻ mở miệng ủng hộ mình, Châu lão quân nhân lập tức cảm thấy rất là sướng khoái gậy đầu như gà mổ thóc nói:
- Đúng, suýt chúng nữa là quên mất tên trọc kia...
- Có thể đào tạo đám nhóc như thế đúng là có bản lãnh, à mà hình như Tiểu Mỹ cô nương cũng có quan hệ với hắn thì phải...
- He...!he...!Tiểu Mỹ...!Tiểu Mỹ...!nghe nói ngươi cũng từng qua tay tên kia phải không???
- Thế nào hắn dạy người cái gì hay vậy có thể nói ta nghe không???
Ai cũng biết ba cô nhóc Đào Nhi từng có bản lãnh gì nhưng chỉ qua tay tên đầu trọc kia có một tuần đã sinh long họa hổ chả ngán bố con thằng nào.
Dù muốn dù không Châu lão quân nhân vẫn cảm thấy rất là tò mò không biết tên kia đã làm điều đó như thế nào, đành mặt dày đi hỏi người từng có quan hệ với Trần Lâm, đó không ai khác hình là vệ sĩ của Bích Ngọc tiểu nữ nhân cao gầy cũng chiến không kém Tiểu Mỹ.
Dĩ nhiên Vương Triều cũng tò mò không kém quay lại nhìn Lâm Mỹ Anh đang đứng cạnh Bích Ngọc thực hiện khá là đúng trách nhiệm vệ sĩ của mình.
Hiển nhiên lần đến đông thành này Lôi Minh không chỉ mang theo ba người Vương Triều, Lôi Triết, Châu lão quân nhân mà Bích Ngọc cùng vệ sĩ riêng của nàng Lâm Mỹ Anh cũng được gọi đến.
...
Bên kia đang khoanh tay đứng một góc nghe Lôi Triết cùng Bích Ngọc xã giao thì bị lão già dê Châu lão quân nhân gọi tên...
Lâm Mỹ Anh khẽ liếc nhìn lão một cái đôi mắt phượng sắc sảo thứ không giấu đi được qua trang điểm hiện lên tia không vui.
Tuy nhiên, dù chỉ là một ánh mắt không vui vẫn khiến không ít người bắt gặp phải xao xuyến trong lòng.
.
- Hư...!đưa người ta vào chỗ chết...!ai sống được thì bước ra còn gà yếu thì chết...
- Thế thôi...
Dường nhưng bị nhắc đến một cái quá khứ vô cùng đau thương, Lâm Mỹ Anh khó chịu ra mặt hừ lạnh một tiếng nói.
...
Nhắc gì không nhắc lại nhắc đến công tác luyện đệ đầy đau thương và mất mát kia Lâm Mỹ Anh làm sao mà có thể vui cho được.
Tuy nhiên câu nói kia cũng đã giải đáp được phần nào bí mật luyện đệ siêu việt của trên trọc nhân kia khiến Vương Triều và Châu lão quân nhân không nhịn được đưa mắt nhìn nhau.
Hiển nhiên cách huấn luyện của Trần Lâm vô cùng đơn giản đó là sinh tử chiến, chiến được thì sinh còn không chiến được thì tử, đây có thể nói là cách làm vô cùng hiểu quả.
Đáng tiếc ngoài Trần Lâm ra chả ai dám chơi.
.
Ngược lại thanh niên đáng thương Lôi Triết thấy Lâm Mỹ Anh nhắc về Trần Lâm lòng rất chi là không vui.
Khẽ nhìn lại trận chiến, Lôi Triết đột nhiên lên tiếng hỏi:
- Thế ngươi nghĩ ba cô bé kia có thắng được Lôi Phúc hay không?
...
Mặc dù không hỏi rõ ai nhưng ai cũng biết câu hỏi kia là dành cho Tiểu Mỹ người có thể nói là hiểu về tên trọc Trần Đại Kê nhất ở đây.
Không chỉ thế đến chính kẻ được xem là “người của mình” như Bích Ngọc cũng khẽ nhìn Lâm Mỹ Anh một cái, nói gì thì nói dù trận chiến bên dưới ba cô nhóc Đào Nhi tạm thời đang chiếm ưu thế nhưng kết quả vẫn chỉ là 50-50 mà thôi, Lôi Phúc và ba cô bé còn ai giấu bài gì nữa hay không người xem đều không thể biết