Thuở thiếu thời Trần Lâm thật ra từng có ước mơ làm phi công và muốn được lái máy bay, khác vọng của tuổi trẻ đôi khi nó chỉ đơn thuần như thế đấy...
Đến bây giờ dù đã trở thành Huyết tổ đại nhân siêu cấp đại boss của Huyết tộc, kẻ lãnh đạo tổ chức có thể xem là mạnh thứ ba Thiên Lam tinh trên mặt giấy tờ, nhưng cái sở thích được lái những chiếc Boeing 747 vẫn không hề thay đổi vẹn nguyên với thời gian.
Nguyên nhân rất đơn giản máy bay tốt mà có gì đâu mà chê...
Đầm chắc và mạnh mẽ, tính ổn định cao, trang thiết bị hầm hố và nhất là dễ điều khiển, một cái liếc mắt đã có thể đưa ngươi đến đỉnh Everest mà không kịp ú ớ gì nhiều...
Trong đó Chu Lệ Đình chắc chắn là chiếc máy bay hạng nặng chất lượng bậc nhất mà Trần Lâm từng gặp, chỉ một cái gian chân không cần phải nói gì nhiều Chu Lệ Đình đã biết phải làm gì và còn làm rất tốt.
...
Nhìn Chu Lệ Đình cả người không mảnh vải che thân lộ ra từng tấc da thịt trắng ngần đang quỳ giữa hai chân mình, ánh mắt ướt át mời gọi vô hình chung tỏa ra sự quyết rũ dâm đãng kỳ lạ...
Trần Lâm không nhịn được nuốt nước bọt cái ực, bàn tay heo theo tiếng gọi con trym thò ra bắt lấy hung vật to tròn đang run run theo nhịp thở của Chu Lệ Đình ngay trước mặt.
Ngay lập tức một cảm giác trơn bóng co giãn như bóp vào quả bóng nước bao trọn lấy lòng bàn tay Trần Lâm, năm ngón tay không nhịn được mà nắn bóp nhè nhẹ biết quả cầu thịt kia thành muôn hình vạn trạng...
.
- Ưhhh...!xấu xa...!chỉ biết ức hiếp ta...!ưu...!ui...
Bị bàn tay heo của Trần Lâm chơi đùa nơi hai bầu ngực sữa căn tròn nhưng cũng không kém phần nhạy cảm, Chu Lệ Đình khẽ rên lên một tiếng yêu kiều càng thêm khích Trần Lâm.
Cùng lúc đó những ngón tay ngọc ngà của nàng cũng không nhàn rỗi mà cẩn thận cởi quần Trần Lâm ra, từng ngón tay tinh tế trắng trẻo như những mạo hiểm giả vĩ đại đang truy tìm cổ vật ngàn năm bên trong.
Nhưng ngay khi ngón tay của nàng chạm nhẹ vào hung vật nóng hổi kia khiến nó phá núi lao ra nhất trụ kình thiên hiên ngang giữa trời hiện ra ngay trước mặt, Chu Lệ Đình lại không nhịn được giật mình nuốt nước bọt cái ực trố mắt nhìn hung khí dọa người kia..
Dù không phải lần đầu trông thấy quái vật khiến nữ nhân chết mê chết mệt này, nhưng đây lại là nàng lần thứ nhất Chu Lệ Đình quan sát nó ở khoảng cách gần đến thế, gần đến độ nàng có thể thấy được từng đường gân xanh trên thân côn thịt to lớn không kém gì cánh tay nàng, ngửi được cái mùi hương nồng nàn nhưng cũng không kém phần quyến rũ đặc trương của nam nhân.
- Đại… hảo đại côn thịt…
- Đâm vào chắc… sướng...!sướng đến chết mất… ưkkk...
Nhìn hùng vĩ đại côn thịt ngay trước mắt, Chu Lệ Đình không nhịn được hít một ngụm lãnh khí thì thầm, trong đôi mắt ngọc ướt át run run tựa như đang sợ hãi nhưng cũng tựa như đang phấn kích.
...
Khẽ hít một hơi ngửi lấy cái mùi vị mê người kia, Chu Lệ Đình nhẹ nhàng đỡ lấy thân côn thịt trụi lông như đang nâng niu một món bảo vật, cái miệng anh đào nhỏ nhắn khẽ mở ra đưa ra đầu lưỡi hồng hào ướt át chạm nhẹ vào quy đầu to lớn rồi chậm rãi đem nó từ từ ngậm vào trong miệng mà mút chùn chụt như trẻ nhỏ mút kẹo.
.
Mặc dù lúc đầu còn có chút không quá thích ứng, dù sao đại côn thịt to béo này thật sự quá lớn nhưng Chu Lệ Đình là ai, là lão bản nương của quán trò Bò Sữa, là nữ nhân từng trải kinh nghiêm đầy mình rất nhanh liền thuận buồm xuôi gió không ngừng phun ra rồi lại nuốt vào đại côn thịt của Trần Lâm vào sâu bên trong cái miệng nhỏ của mình như một chú kiến nhỏ cần mẫn làm việc.
Không chỉ thế với kinh nghiêm đủ làm “má” Trần Lâm trải qua hàng trăm trận chiến lớn nhỏ, khả năng tác chiến bằng miệng của Chu Lệ Đình vô cùng tốt, kỹ thuật có thể nói là thượng thừa, đôi môi mềm mại trượt dài trên thân côn thịt không ngừng vận động, phối hợp cùng đầu lưỡi điêu luyện liếm láp lấy quy đầu nóng hổi.
Loại cảm giác này đơn giản chính là khiến cho con người ta dục tiên dục tử quên luôn mình họ gì, thảo nào quân vương thiên hạ thà chọn nữ nhân chứ không chọn giang sơn, bởi vì hắn có giang sơn rồi cần gì phải chọn...
...
.
Ngược lại được Chu Lệ Đình nhiệt tình mà phục vụ...
Trần Lâm có thể nói là sướng tới cục shit hai mắt lim dim tận hưởng như người đang phê đá, bàn tay heo vừa trêu đùa bộ ngực to tròn đang đung đưa của Chu Lệ Đình, vừa tận hưởng công phu “võ mồm vô địch” của nàng...
Những tiếng chụt...!chụt...!như trẻ nhỏ mút kẹo cùng tiếng rên rỉ sướng khoái như chó tru không ngừng vang lên khắp căn phòng...
Thật không ngờ không chỉ có sữa mà những thứ khác của Chu Lệ Đình cũng rất ngon, không uổng công Huyết tổ đại nhân tốn công tốn sức quyết phải thu cho bằng được con bò cái này.
.
Cứ thế dưới công phu võ mồm vô địch của Chu Lệ Đình, cảm giác sướng khoái dần dần lan tỏa khắp người Trần Lâm lên đến tận óc khiến đại côn thịt sớm đã ướt nhẹp dịch thủy trong suốt giật giật liên hồi.
Hiển nhiên, dưới sự nhiệt tình hầu hạ của cái miệng nhỏ ẩm ướt nóng hổi kia lâu như vậy Trận Lâm rốt cuộc cũng không chịu được nữa binh bại như núi đổ.
Thật là nhục nhã cho Huyết tổ đại nhân, đúng là trâu bò cách mấy nhưng trước công phu chân chính thì vẫn không có tuổi.
...
Ngược lại Chu Lệ Đình vẫn cúc cung tận tụy, miệt mài phục thị hì hục hơi hạ thân của Trần Lâm.
Hai bàn tay ngọc nhẹ nhàng giữ lấy đùi Trần Lâm làm điểm tựa trong khi đầu không ngừng ngẩng đầu cúi đầu, cái miệng nhỏ mềm mại ẩm ướt vẫn ngậm thật chặc lấy to lớn đại côn thịt trong miệng khiến cái miệng nhỏ của nàng bị nông ra hết cỡ, nước miếng theo đó chảy dài làm cho bầu ngực sữa của nàng ướt nhẹp càng thêm phần dâm mỹ.
Cảm nhận được bên trong miệng đại côn thịt đột nhiên giật giật nhè nhẹ, Chu Lệ Đình biết vị chủ nhân mới nhận này của mình muốn bắn rồi nên càng thêm điên cuồng, hai tay nàng vương ra ôm lấy lưng Trần Lâm đem đại côn thịt nuốt vào sâu trong yết hầu của mình, sau đó lại phun ra rồi lại nuốt vào, mỗi lần như thế đều là sâu bên trong chạm vào thành cuống họng.
Rất nhanh dưới “cao siêu khẩu kỹ, lút cán thần công” của Chu Lệ Đình, Trần Lâm sướng không thể tả cục shit muốn lồi ra, càng không trụ được nữa thảm bại đầu hàng đem từng cổ nóng hổi tinh hoa bắn vào sâu bên trong miệng nhỏ của Chu Lệ Đình.
...
Ngay lập tức một lượng tinh khí khủng khiếp như thác lũ tràn bờ phun ra xối xả vào sâu bên trong cuống họng lập tức khiến Chu Lệ Đình không nhịn được sặc sụa, không thể không phun ra đại côn thịt mà kịch liệt ho khan.
Tuy nhiên hung vật kia dù đã rời khỏi miệng nhưng vẫn không đình chỉ việc “bắn phá” vẫn đem còn sót lại tinh hoa bắn thẳng vào khuôn mặt dâm đãng của Chu Lệ Đình.
Ngược lại Chu Lệ Đình cũng không e ngại ngẩng mặt lên yêu kiều nhìn Trần Lâm đón nhận từng dòng tinh khí ấm nóng rơi trên mặt mình.
Ngay lập tức một khuôn mặt quyết rũ mê người dính đầy màu trắng sữa tươi tràn đầy dâm mỹ hiện ra trước mặt Trần Lâm khiến cho vị Huyết tổ đại nhân của Huyết tộc này không khỏi cháy lên dục vọng dù chỉ mới vừa bắn xong.
...
.
- Chủ nhânnnn...!thật xin lỗi...
- Tiểu nô vô dụng không nuốt xuống hết được...
Liếm nhẹ lên mép miệng còn động lại tia tinh dịch trắng đục, Chu Lệ Đình quỳ trên mặt đất tựa như một nữ nô lệ thời cổ đại ngước mặt lên nhìn Trần Lâm nhỏ giọng cầu xin.
Tuy nhiên sâu trong lời cầu xin kia từ giọng điêu đến bộ dáng đều tỏa ra sợ quyến rũ chết người nhiều hơn là sự hối lỗi.
Quả đúng là yêu nữ trời sinh một lời xin lỗi cũng khiến nam nhân chết mềm chết mệt.
...
Khẽ vuốt ve khuôn mặt dâm đãng của Chu Lệ Đình, Trần Lâm cũng nhập vai nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên cười lạnh nói:
- Đồ của bổn Huyết tổ thưởng cho mà dám lãng phí đúng là trọng tội...
- Nhưng xét thấy đây là lần đầu nên bổn Huyết tổ tha, lần sau tuyệt đối sẽ nghiêm trị...
- Nào đem phần thưởng của bổn Huyết tổ xử lý sạch sẽ, tuyết đối không được để sót lại...
...
.
- Đa tạ chủ nhân tha cho...
Nghe Trần Lâm nói thế Chu Lệ Đình thoáng mỉm cười rên lên một tiếng rồi nhanh tay như sợ