Nhận ra được đám cóc đen quân nhân thân lớn miệng rộng này lại muốn chơi chiêu “hấp tinh đại pháp” độc quyền của mình, Trần Lâm kẻ từng ăn không ít quả đắng từ một chiêu phiền phức kia sao có thể để bọn chúng dễ dàng đắc thủ lấp tức phát động đại chiêu của mình ngăn cản.
Dưới mệnh lệnh của Trần Lâm huyết hỏa lập tức bùng cháy mạnh mẽ nuốt lấy Tà Nguyệt Đao vào trung tâm rồi dần dần ngưng tự ra một cây huyết sắc hỏa thương to lớn cháy rực hỏa diễm như muốn thiêu đốt cả thiên địa...
Không một giây chần chờ Trần Lâm tay cầm hỏa thương khí thế bất phàm mặc kệ những con cóc đen xung quanh nhắm chuẩn vào đội hình cóc đen phía sau đang muốn phát động Until mạnh mẽ ném thanh huyết sắc hỏa thương lao đến, huyết sắc hỏa thương cuồn cuộn huyết hỏa dưới lực ném của Trần Lâm lao vút lên thiên không lấy thế không gì cản được như một quả tên lửa đúng nghĩa đen trút xuống đầu đội hình cóc đen.
.
Chỉ nghe Đùng một tiếng...
Như một tên lửa đạn đạo phát nổ, vô tận hỏa quang bùng cháy mạnh mẽ tỏa ra nhiệt lượng kh ủng bố tạo nên một cột khói hình nấm to lớn bốc lên cao.
Đội hình cóc đen muốn hợp lực phát động Until hút chết Trần Lâm chỉ vừa kịp hình thành đã bị ngọn huyết sắc hỏa thương bá đạo khủ ng bố đánh cho tan tác không còn manh giáp, hàng chục con cóc đen quân nhân đứng ngay trung tâm không kịp tránh né bị uy lực khủ ng bố khi hỏa thương lao xuống thổi bay trực tiếp thiêu cháy thành tro bụi chết không kịp ngáp.
Ngược lại những con cóc đen ở phía sau hay đứng khá xa trung tâm vụ nổ thì may mắn hơn đôi chút chỉ bị xung lực mạnh mẽ thổi bay ra xa tạm thời không mất mạng nhưng cũng bị thương không nhẹ.
Đáng nói hơn là mặt đất bình yên hơi huyết sắc hỏa thương trút xuống cũng không tránh khỏi kiếp số bị uy lực kh ủng bố san thành bình địa, thậm chí đến cả cả những chiếc rễ huyết thụ sâu bên dưới lòng đất cũng không tránh thoát, đúng là hại mình hại người.
Tuy nhiên đây lại là trường hợp bất đắc dĩ khi ngoài chiêu này ra Trần Lâm không còn chiêu nào khác đủ sức một chiêu đánh bay đôi hình của đàn cóc đen một kích ngăn cản chúng, đẹp nhất dĩ nhiên là dùng đến bi sắt nhưng Huyết tổ đại nhân đã phế một tay rồi không muốn phế luôn tay còn lại.
.
Về phần đại quân cóc đen...
Trước uy lực kh ủng bố từ một chiêu của Trần Lâm, 500 anh em cóc đen ngày nào giờ chỉ còn lại khoảng 200 quân trong đó tất cả đều thụ thương không nhẹ vô cùng thê thảm...
Chỉ một thoáng giao phong đã chết hơn phân nửa trận chiến này rõ ràng là không thể tiếp tục, nhìn những huynh đệ nằm la liệt khắp mặt đất cóc đen chỉ huy bắt đầu có ý định rút lui.
Mặc dù hơi mất mặt nhất là khi còn dưới sự giám sát của cấp trên nhưng mạng nhỏ mới là quan trọng nhất thua trận này ta bài trận khác chả sao, huống chi trong trận chiến dai dẳng giữa Thân Uyên Giới và Cổ Thiên Giới đây đâu phải lần bại trận đầu tiên cũng không phải lần thắng trận cuối cùng.
Tuy nhiên khi khói bụi dần tan đi để lộ ra thanh đao đen tuyền sắc lạnh cắm tại trung tâm vụ nổ, ánh mắt vị cóc đen chỉ huy lại không nhịn được sáng lên tia hy vọng.
Thứ mà những con cóc đen này sợ nhất từ tên đối thủ quỷ dị vô cùng kia ngoài thân pháp ra thì chính là thanh đao đen có thể dễ dàng xuyên thủng lớp da đen như than của chúng, giờ tên kia đã không còn hung khí k hủng bố kia trong tay không phải là thời cơ ngàn vàng để phần công đó sao?
Trước d*c vọng tiêu diệt đối thủ như ma quỷ không ngừng thì thầm bên tai, ánh mắt của những con cóc đen còn lại từ sự sợ hãi dần dần chuyển qua khát máu lạnh lùng nhìn Trần Lâm, một d*c vọng trả thù càng lúc càng bành trướng trong quả tim lớn của những con cóc đen này, chúng không tin không còn vũ khí k hủng bố kia trong tay tên kẻ thù khốn kiếp kia có thể là gì chúng...
...
.
- Tên kia đã không còn vũ khí nữa...
- Các huynh đệ xông lên cho ta...!gi3t chết hắn trả thù...
Như giọt nước tràn ly, cóc đen chỉ huy gầm lên một tiếng phát tiếc phẫn nộ trong lòng.
Cùng lúc đó hơn 200 con cóc đen quân nhân cũng đồng loạt lao lên không chút sợ hãi tấn công Trần Lâm, một phần muốn ngăn không để Trần Lâm lấy lại Tà Nguyệt Đao, một phần chính là để được dẫm chết tên khốn kiếp kia trả thù cho những đồng đội đã chết thảm.
Ngược lại về phần Trần Lâm...
Chứng kiến đại quân cóc đen chỉ vì bản thân không còn vũ khí nữa mà nội tâm bành trướng thay vì thừa cơ bỏ chạy mà chủ động tấn công mình, Trần Lâm không nhịn được bật cười trước độ hiếu chiến của chủng tộc cóc đen này, chỉ cần thấy được một chút cơ hội phản công bọn cóc này rõ ràng là sẽ quyết chiến đến không quyết không bỏ cuộc.
Tính ra cái độ hiếu chiến này khá là giống một chủng tộc nào đó nhỉ.
Đánh tiếc dù Tà Nguyệt Đao đúng là không thể dễ dàng thu về được như huyết hỏa nhưng Trần Lâm cũng không phải chỉ sống nhờ lão tổ Trần Gia này, huống chi nhiệm vụ của Huyết tổ đại nhân đến đây xem như hết phần còn lại của trận chiến thuộc về những viện binh phía sau.
.
Ngay lúc đại quân cóc đen đang ầm ầm lao đến thay trời hành đạo, tiêu diệt ác ma và trả thù cho những đồng bạn đã ngã xuống của mình, thì bất chợt gần mười đạo hắc quang từ bên trong khu vườn lá đỏ phía sau bất ngờ lao ra rồi trút xuống đại quân cóc đen…
Đùng… đùng… đùng…
Liên tiếp những tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, từng đạo từng đạo hắc quang mang trong mình sức mạnh hủy diệt như đạn pháo laser càn nát mặt đất bên dưới, đại quân cóc đen đang hồ hởi xông lên một lần nữa ăn phải quả đắng bị những đạo hắc quang đây tính hủy diệt càn quét tử thương vô số, lớp lớp cóc đen nằm la liệt khắp mặt đất bốc lên từng làn khói trắng.
Chứng kiến cảnh đó, cóc đen chỉ huy gần như chết đứng trừng lớn đôi mắt vốn đã rất lớn của mình khinh nghị kêu lên:
- Hắc… hắc quang… sao có thể?
- Bọn chúng sao có thể có được chiêu kia?
…
.
Rõ ràng những đạo hắc quang vô cùng quen thuộc kia chính là năng lực của chính tộc Hắc Thiềm Thừ, ấy vậy mà chúng lại trút xuống đầu chính quân mình khiến cóc đen chỉ huy không thể nào hiểu nổi.
Tuy nhân không để vị cóc đen chỉ huy này thắc mắc lâu, từ bên trong khu vườn huyết thụ phía sau mười bóng người đen thui đã đồng loạt lao ra phân biết đứng quanh Trần Lâm như mười vệ sĩ cao lớn, những viện binh mà Trần Lâm đang chờ rốt cuộc cũng có thể ra sân.
Hiển nhiên ra lính vẫn là năng lực bá đạo nhất của huyết thụ, thế nên Trần Lâm sao có thể không nghĩ đến việc tạo ra những tộc nhân trấn thủ vùng đất này thay mình, ngay khi huyết thụ vừa hình thành Trần Lâm đã sớm lệnh cho huyết thụ tranh thủ thời gian tạo ra những tộc nhân mới và đối tượng huyết mạch Trần Lâm muốn dùng không phải những huyết mạch Huyết tộc đang có mà dùng đến một huyết mạch mới hơn tạo ra những tộc nhân mới hơn, đó không gì khác chính là những cái xác cóc đen đang nằm la liệt khắp mặt đất Trần Lâm chính là muốn tạo ra tộc nhân từ những con cóc này.
Rất may Trần Lâm không trích huyết được nhưng huyết thụ vẫn thành công cắn nuốt được huyết mạch của những con cóc đen tạo nên một cho tộc nhân hoàn toàn mới và Trần Lâm gọi chi tộc nhân này với một cái tên rất hay Hắc Thiền.
Tuy nhiên với loại huyết mạch mới này cần tiêu tốn một lượng thời gian không nhỏ mới có thể chào đời, vì lẽ đó Trần Lâm mới chơi bài câu giờ vui đùa với đàn