Nam thành Bạc Hà một bộ phận của khu đầm lầy rộng lớn kéo dài hàng ngàn km bao phủ cả lưu vực đồng bằng Vân Hà...
Tại đây một con Cự Quy đang chầm chậm di chuyển, gọi là chậm là do bộ dáng có phần nặng nề và chậm chạp của nó, thực tế với kích thức khổng lồ cơ thể gần bằng cả một căn nhà mỗi bước chân của nó có thế bước xa gần chục mét.
Nhưng đặc biệt nhất chính là trên cái mai to lớn sần sùi phủ đầy rông rêu của nó, một thanh niên đang nhàn nhã nằm đó nhìn trời...
Tên kia không ai khác chính là Trần Lâm.
Chuyện phải kể đến mấy tiếng trước, sau khi phát hiện mình đang đứng trên mai con Cự Quy, Trần Lâm còn tưởng sẽ có một cuộc ác chiến diễn ra nhưng không, con Cự Quy không hề tấn công cậu mà cứ chầm chậm tiến về phía trước, có lẽ cậu đứng ngay điểm mù trên mai của nó nên nó không phát hiện ra cậu hoặc là nó không thích thịt khỉ...
Nhưng Trần Lâm mặc kệ, cậu quyết định quá giang chút đỉnh, dù sau có tài xế chở đi miễn phí tội gì mà không quá giang, ngoài ra tài xế này còn tục kỳ bá đạo...
Khi vừa lúc nảy...!một con cá sấu lớn từ trong đầm lây trồi lên cắn vào chân con Cự quy, tuy nhiên không chỉ có cái mai cứng rắn lớn da của nó cũng cứng rắn không kém, nhác cắn của con cá sấu vậy mà không thể để lại bất kỳ vết thương nào trên người nó, ngược lại con Cự quy chỉ ung dung há miệng cắn đứt đôi con cá sấu...!làm cho người chứng kiến mà Trần Lâm giật mình không thôi.
- Phòng ngự tuyệt đối, lực cắn khủng khiếp, chỉ sợ nó mà đi ngan qua huyết tộc thì lấy gì cản nó lại...
Chứng kiến sức mạnh tuyệt đối của nó Trần Lâm không khỏi thanh thở.
Tuy nhiên nói thì nói vậy chớ nếu nó dám đến huyết tộc chắc chắn sẽ thành rùa quay, vì huyết tộc có một thứ...!“Bĩ ngạn huyết hỏa” gần như có thể khắc chế hết những gã phòng ngự tuyệt đối này nhưng lại hơi phế với những tên thiên về tốc độ nhất là tốc độ còn biết bay...
.
Nhưng con Cự quy có mạnh cách mấy Trần Lâm cũng mặc kệ thậm chí còn thích thú, khi nhờ nó mà cậu tránh được khá nhiều phiền phức, thậm chỉ còn hôi của...
Sau khi cắn đứt đôi con cá sấu, Cự Quy không hề ăn nó mà bỏ mặc cái xác cứ thế bước đi.
Thấy thế là một người yêu thiên nhiên và biết bảo vệ môi trường Trần Lâm không thể để xác con cá sấu gây ô nhiễm môi trường được nêu quyết định thu nó về...
Khẽ vung tay, lưỡi đao Phi thiên bay ra ghim vào người con cá sấu, cứ thế Trần Lâm từ từ kéo xác con cá sấu lên thu vào giới chỉ.
- Sau hơi giống câu cá nhỉ...
Ngồi trên mai con Cự quy Trần Lâm thầm nghĩ, tuy nhiên niềm vui câu cá không khéo dài lâu, sau khi cắn chết con cá sấu thì không có tên nào khác đến làm phiền con Cư Quy nữa...
Cứ thế một người một rùa an ổn lên đường mặc dù Trần Lâm không biết con rùa này muốn đi đâu.
Dần dần mặt trời cũng xuống núi Trần Lâm nhàm chán dựng tạm một cái lều đốt một ngọn lửa trại trên mai con Cự quy...
Ngồi nhìn miến thịt họp đang được hâm nóng trên đống lửa, Trần Lâm hớp một ngụm nước nóng rồi nhìn nhắm các ngôi sao trên trời...
- Mai mà không gập được thứ tốt thì nên quay về thôi...
Khẽ thì thầm một câu Trần Lâm có nhàm chán nằm xuống, hiển nhiên cậu không thể cứ mãi cứ trú trên lưng con Cự Quy được, mục tiêu của cậu là quá giang nó để tìm những hung thú thích hợp đem về ai ngờ gằn nó bá quá trả có ma nào giám lại gần...
Tuy nhiên Trần Lâm muốn nán lại đến mai mới bỏ đi, nguyên nhân không gì khác chính là tò mò, con Cự Quy không thể rảnh rỗi đi xa đến vậy thâm chí đến đêm vẫn tiếp tục hành trình, chắc chắn nó có mục đích gì đó...!biết đâu lại có gì tốt để hôi...
.
Cứ thế một đêm yên bình trôi qua, ánh mặt trời ban mai ló dạng...
Trần Lâm cuộn mình say ngủ trong căn lều tồi tàn, ngọn lửa đã tắt từ lâu bốc lên cột khói trắng.
Bất chợt một trận rung động dữ dội làn căn lều tạm bợ đổ sập đề lên tên còn đang ngủ nướng bên trong...
Chui ra đống đổ nát Trần Lâm tức giận muốn chửi ẩm lên, nhưng khung cảnh trước mặt làm cậu kinh ngạc không nói nên lời...
Trong khu rừng ngập nước một khoảng không rộng hàng trăm km hiên lên, không biết nguyên do gì mà không gian trước mặt không hề có bất khì cây lớn nào mộc vào như có một bước từng vô hình ngăn cản tạo thành một không gian thoáng đãng...
Khẽ hít một hơi không khí trong lành mát lạnh tràng vào lồng ngực là Trần Lâm sản khoái...!cho trận chiến chuẩn bị diễn ra.
Bởi lẽ giữa không gian trống đó trên gò đất nhỏ, có độc nhất một cây táo mọc lên vô cùng bắt mắt...
Nhìn về tổng thể cây táo không có gì đặc biệt chỉ là to hơn những cây táo thông thường một chút và trên cây chỉ có 3 quả táo mà thôi...
Nhưng điều đặt biết không phải cây táo kia mà là xung quanh nó khi ngoại trừ Cự quy thì có thêm 6 sinh vật khác đang đứng đó...
Hiển nhiên mục tiêu của Cự quy và 6 con hung thú kia chính là những quả táo kia...
Vì thể không cần ai nói Trần Lâm cũng biết những quả táo kia không thể là những quả táo bình thường được, chỉ sợ cúng cũng không khác mấy đóa huyết là mà Thanh Vân từng ăn...
Tuy nhiên những con hung thú kia chưa vội đánh nhau mà chỉ lẳng lặng chờ đợi, có lẽ những quả táo kia vẫn chưa thành thục và chúng đang chờ đợi, nhưng cũng nhờ thế Trần Lâm có thời gian đánh giá 6 đối thủ của Cự quy...
Đầu tiên là một con cá sấu trắng, nó không gì khác chính là người quen của của Trần Lâm, chính là con cá sấu đã đánh lén cậu lần trước...
Ngoài con cá sấu trắng