Rời đi thị trấn Diệp Phong.Đường Vũ trong lòng vẫn còn chút sợ hãi.May mắn thay, con quái vật không quan tâm đến những con tôm nhỏ như bọn họ, vừa mới suýt chết ba người nhanh chóng từ trấn Diệp Phong rời đi." Xe địa hình đã mất về tay trấn Diệp Phong......."Dù sao động tĩnh của xe cũng lớn như thế, cỗ xe cũng quá mức cồng kềnh, muốn rời khỏi nơi đây nhất định phải bỏ lại xe, nếu không phải chuyến này mang đồ vật bỏ vào không gian ba lô, nếu không hắn sẽ tức hộc máu a .Cho dù như vậy, Đường Vũ cũng cảm thấy mình có lỗi với Vương Thái nếu trên trời có linh thiêng.Bị mất chiếc xe địa hình che mưa gió, lại chém nhiều đầu ma thú chặn đường bọn họ, ba người Đường Vũ dần trở nên bụi bặm, có chút mệt mỏi, có mấy phần giống như 1 tiểu đội đi ra ngoài chiến đấu với ma thú.Đột nhiên, Đường Vũ cau mày, liên tục vang lên những tiếng kêu cứu từ xa.Ai đó đang kêu cứu?Phía trước, xuyên qua một số phương tiện bỏ hoang đang chắn ngang đường, có thể nhìn thấy một phụ nữ trẻ đang vừa chạy vừa la hét, phía sau cô là một người đàn ông gầy gò đang trông rất giận dữ đuổi theo cô không bỏ a.Thiếu nữ chạy rất gian khổ, 1 lát lảo đảo thân người liền ngã trên mặt đất, tóc bay tứ tung.Người đàn ông gầy trơ xương phía sau cô ta đang tiến lại gần hơn, tình hình có vẻ nguy hiểm.Người phụ nữ trông rất đáng thương, nếu trong hoàn cảnh này, một người hơi thương tâm, đặc biệt là nam tử, chắc chắn nhìn thấy cảnh này sẽ ra tay giúp đỡ.Đường Vũ nhìn một cái, sau đó dừng lại ...Cả ba người đứng ở bên đường, giống như những người quần chúng xem phim.Cách đó không xa.Mái tóc dài của cô ta xõa xuống, vẻ mặt lo lắng.tại sao,Tại sao họ không đến?Tại sao họ không bị lừa? !tại sao! ! !Trong lòng nàng không cam lòng a.Không ngừng hét lên, tuy nhiên ba người vẫn ở đằng xa tiếp tục xem phim.Đây là một cái bẫy, 1 cái bẫy được tạo ra dụ những người sống sót lọt vào mai phục.Xung quanh, có những thành viên của băng nhóm này đang mai phục.Cô gái trẻ tuổi cũng bị băng nhóm này bắt tới, ngày đêm đều muốn thỏa mãn dục vọng của băng nhóm.
Lúc đầu, tâm của cô đã chết rồi, nhưng mấy ngày trước, băng nhóm định dựng phim trường ở đây thiết lập cạm bẫy, nghe nói cần diễn viên nên cô ấy xung phong nhận việc.Cô cũng được hứa rằng miễn là cô có thể dụ dỗ đủ số người sống sót vào bẫy, cô sẽ không phải bị tàn phá bởi những người đàn ông mạnh mẽ đó mỗi ngày, ngay cả những cô gái bị bắt cũng có thể được cô quản lí.Thiếu nữ trong lòng rung động, nàng mơ hồ biết phía sau nhóm này có kẻ phía sau chống lưng, một chút nhan sắc thiếu nữ nếu dâng lên, có thể nhận đến ban thưởng.Cô nhìn thấy ba người cách đó không xa, một trong số họ là một cô gái dịu dàng.Miễn là bọn chúng có thể mắc câu.Người phụ nữ trẻ tiếp tục diễn xuất, bất kể người đàn ông phía sau có chạy chậm đến đâu, hắn đã đuổi kịp và ra tay tát cô.Đây là một cái tát thực sự, nó đau đến nỗi khiến người phụ nữ trẻ hét lên.Tiếng la ngày càng trở nên chân thực hơn.Diễn xuất đến thời điểm này cũng rất chuyên nghiệpĐáng tiếc a……Đường Vũ liếc nhìn những tòa cao ốc hai bên đường, biết đằng đó có mai phục, hắn không ngốc, ngu gì đi qua đó, thôi thì đứng xem xong bộ phim này vậy, tiếc là thiếu bắp rang với vài lon nước uống.
Nếu mà có những thứ đó bộ phim sẽ càng hấp dẫn chân thực hơn.…………Trong một tòa nhà, có hai người đang dựa vào cửa sổ, từ góc độ này có thể tình cờ nhìn thấy mọi chuyển động của đường phố bên dưới, nhưng lại không dễ bị phát hiện." Tại sao chúng ta vẫn chưa câu được mồi ? Hai ngày qua chúng ta còn chưa được 1 đơn hàng nào.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chúng ta se không có cái gì ăn a.Một trong những kẻ sát nhân với mái tóc nhuộm đỏ hung tợn ấn tàn thuốc xuống bàn, nhìn tro bốc lên, trong lòng đột nhiên có chút xót xa.Người bên cạnh hắn là một người đàn ông to lớn hói đầu, hiển nhiên còn bình tĩnh hơn nhiều kẻ sát nhân tóc đỏ, " Đừng lo lắng, dù sao cũng là một đội có thể sống sót trong thiên nhiên hoang dã.
Phải cảnh giác cao độ một chút, để cho nhóm biểu diễn làm việc chăm chỉ hơn 1 chút.
"Đường phố bên dưới.Nam đấm đá, chửi