Lục Kiến Quân vẻ mặt ngưng trọng.Sau tận thế, việc truyền tải thông tin gặp nhiều khó khăn.Điều này đặc biệt đúng khi ở gần sương mù màu đỏ.Máy bay không người lái đã mất đi tác dụng.Ảnh chụp xong không còn rõ nét như trước nữa.Những hình ảnh trên màn hình, đều là nhân viên điều tra liều nguy hiểm tính mạng của mình tới gần để dò xét, vì thế không ít nhân viên điều tra đã hi sinh tại trấn Phong Diệp" Các vị hãy nhìn thật kĩ bức hình này 1 lần nữa"Các bức ảnh được chụp từ nhiều góc độ trong khu vực sương mù đỏ.
Có ảnh chụp không rõ ràng, nhưng đều có 1 điểm giống nhau đó là chụp ở khe hở vực sâu.Lục Kiến Quân chỉ vào màn hình nói: " Theo tính toán của các chuyên gia, độ dài của vết nứt vực sâu này vượt quá một trăm năm mươi mét.
"" Cái gì! "" Một trăm năm mươi mét! "Tất cả các vị Lão Đại có mặt đều hơi biến sắc.Có sự khác biệt về kích thước của các vết nứt vực thẳm, các vết nứt vực thẳm càng lớn thì càng có nhiều ma thú xuất hiện và càng cường đại.Theo kích thước, các vết nứt vực thẳm thường được chia thành năm mươi mét, một trăm mét, một trăm năm mươi mét, hai trăm mét, v.v.Hầu hết các vết nứt vực thẳm được phát hiện cho đến nay đều là độ sâu năm mươi mét, tức là chiều dài của vết nứt là hơn năm mươi mét, nhưng không quá 100 mét, nhưng lần này, nó là vực sâu cấp độ 150 mét.Mọi người sắc mặt rất khó coi.Các loại vũ khí nóng riêng lẻ , bình thường chỉ có thể đe dọa những con ma thú yếu hơn.Một con ma thú thức tỉnh cấp 4 có thể gây ra rất nhiều thiệt hại cho quân đội, mà 1 vực sâu khe hở 150 mét............Ai cũng không dám nghĩ.Ngay cả một ma thú vượt xa thức tỉnh cấp 4, lần này cũng có thể xuất hiện." Liên quan đến vực sâu khe hở này, mọi người có ý kiến gì không."Mọi người nhìn nhau, không có người nào trả lời.Lục Kiến Quân có chút thất vọng, sau đó nói: " Vết nứt vực sâu này quá gần nơi ẩn nấp, uy hiếp quá lớn.
Ta quyết định chủ động tiêu diệt ma thú gần vết nứt vực sâu này.
"" Chủ động tấn công?! ""Cái này quá mạo hiểm!"" Chúng ta có thể thủ vững trên tường thành.
"" Bức tường thành? Bức tường thành bán thành phẩm này có thể chặn được làn sóng ma thú, nhưng ngươi có nghĩ rằng một khi đám ma thú tràn ra từ vết nứt vực thẳm, liệu chúng ta có thể ngăn chặn làn sóng bằng bức tường này không! "Một số người muốn nói rằng có thể chống đỡ được, nhưng họ không thể nói bất cứ điều gì.Tất cả những người cấp cao ở đây đều biết rằng một khi làn sóng ma thú bùng nổ, nó sẽ không phải là làn sóng ma thú bình thường, mà là sóng ma thú cấp hai, cấp ba, hoặc cao hơn nữa." Nơi ẩn nấp của chúng ta quá gần với vực thẳm.
Đặc điểm của ma thú, như mọi người ở đây đều biết, sẽ bị thu hút bởi khí tức của con người.
Trong mắt ma thú, hàng trăm nghìn người trong khu bảo tồn của chúng ta giống như một dĩa thức ăn chói mắt rực rỡ trong đêm, vô cùng thu hút.
Hiện tại khe nứt vực thẳm vẫn đang tràn ra ma thú một khi số lượng ma thú tích lũy đến một mức độ nhất định, làn sóng ma thú sẽ bùng phát.
Căn cứ vào khoảng cách giữa nơi trú ẩn và vực sâu khe nứt, làn sóng ma thú này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến nơi trú ẩn.
Gây ra tác động dữ dội.
"" Có sự trợ giúp bức tường phòng thủ, quả thực có lợi thế.
Nếu có thể ngăn cản lại được thì không sao, nhưng ai có thể đảm bảo rằng bức tường thành này có thể chặn được làn sóng ma thú? Ai có thể đảm bảo rằng trong số ma thú, sẽ không có con nào có sức mạnh có thể phá hủy bức tường thành." Hãy nghĩ về hàng trăm nghìn người sống sót sau lưng chúng ta.
1 khi chúng ta thất thủ sẽ là 1 tràng tai nạn lớn.
"" Để tôi nói về một thống kê khác.
Thương vong của những người thức tỉnh nhiều gấp ba lần trước đây, mà người thức tỉnh thu nhập nguyên tinh, tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ không bằng một nửa so với trước đây.
Tại sao lại như vậy, Tôi tin rằng các vị sẽ rõ.
Nếu chúng ta không thể đề phòng và quét sạch đám ma thú, tình hình nơi ẩn nấp của chúng ta sẽ ngày càng trở nên nguy hiểm.
"Lục Kiến Quân nói xong.Toàn trường đều im lặng.Bọn hắn không phải là kẻ ngốc, cũng không phải nhìn đoán không ra, chỉ là........Lâm Vi ngồi phía trước bỗng nhiên lên tiếng." Tổn thất thì sao? Đừng quên, trước đây có một sư đoàn ở phía bắc tiến sâu vào khu vực khe hở.
Cả sư đoàn gần như bị tiêu diệt.
Không biết tướng Lục Tướng Quân có nhớ sự việc này không."Lục Kiến Quân nhìn xung quanh, trong mắt nhìn phản ứng của mọi người, cuối cùng ánh mắt vẫn ở trên người Lâm Vi " Đương nhiên là nhớ, nhưng đừng quên, lần này vực thẳm rất gần, cũng không cần kéo dài chiến tuyến, cũng không có ở xa tác chiến.
Về phần tổn thất? Ta hoàn toàn chịu trách nhiệm! Quân của ta sẽ đóng vai trò chủ lực trong cuộc tấn công này, nhưng tôi cũng mong rằng các vị có thể xuất ra người, cùng chung tay cộng tác