Đỗ Chính Lâm cầm trong tay cặp văn kiện ném lên bàn trong phòng khách, hung tợn nói: “Đỗ Minh Nguyệt thật là có bản lĩnh, cậu chủ Phong lại vì cô ta mà hủy bỏ dự án hợp tác đã thương lượng xong.
”
Nghe vậy, khuôn mặt của Hồ Đức Huy và Đỗ Thùy Linh cứng đờ, hàng lông mày lóe lên chút độc ác.
Hồ Đức Huy lấy lòng ngồi bên cạnh Đỗ Chính Lâm thận trọng hỏi: “Ba, ba nói cái dự án bất động sản đã bàn bạc xong với nhà họ Lâm trước đây sao?”
“Ừ.
” Cố Chính Lâm tức giận đập một cái lên bàn, tiếng động cực lớn khiến cho hai người đứng bên cạnh run rẩy.
“Hôm qua ba còn tưởng cậu ta chỉ nói đùa mà thôi, không ngờ lại làm thật.
Dự án này bị cậu ta thu hồi thì thôi đi, lại còn khiến nhà họ Đỗ chúng ta phải đối nghịch với nhà họ Lâm.
Thật là…”
“Đều do người phụ nữ kia, nếu không nhờ chúng ta mở lời, làm sao chị ta có thể có được một mối hôn sự tốt như vậy.
”
Đỗ Thùy Linh nặng nề đặt ly nước lên bàn, giọng bất bình: “Thật sự cho rằng mình biến thành phượng hoàng rồi sao?”
Hồ Đức Huy suy nghĩ hồi lâu, trầm giọng nói: “Con có một ý tưởng, chắc chắn sẽ khiến Đỗ Minh Nguyệt không được ưu thích nữa.
Nếu vậy, chúng ta sẽ có đủ thời gian tranh giành dự án bất động sản đó.
”
Nghe vậy, con ngươi Đỗ Chính Lâm và Đỗ Thùy Linh đều sáng lên.
Đỗ Minh Nguyệt đang đứng trong hoa viên của biệt thự, có người giúp việc vội vàng chạy đến đưa di động cho cô.
“Mợ chủ, điện thoại của cô.
”
Nhận điện thoại, thấy phía trên là dãy số quen thuộc, trong đôi mắt Đỗ Minh Nguyệt lộ ra một tia buồn bã, nhưng rất nhanh thoáng qua rồi biến mất, cô nghe điện thoại, cất giọng bình thản: “Chuyện gì?”
Không