Chu Thành An nhìn một màn này, chỉ hy vọng thời gian có thể ngừng lại vào giờ khắc này, ít nhất vào lúc này, cô là của anh ấy.
Nhưng mà anh ấy biết, hết thảy các thứ này, cũng chẳng qua là thời gian ấm áp anh ấy trộm được mà thôi.
Mà thời gian như vậy, anh ấy không biết còn có thể có được bao lâu nữa.
Lâm Hoàng Phong cho là, muộn đốn hạ Viên Quân Minh chỉ cần một tháng là đã đủ rồi.
Huống chi chứng cớ giám đốc Vương chuẩn bị được từ bên Chủ tịch thành phố kia cũng có chỗ dùng đến.
Ai ngờ được rằng, Viên Quân Minh vẫn như cũ chết cũng không thừa nhận.
Cứ dây dưa mãi như vậy, đã mất hẳn ba tháng.
Bụng của Đỗ Minh Nguyệt cũng càng ngày càng lớn, chân cũng bị sưng giống chân voi.
Yến Thanh Nhàn dẫn theo bác sĩ đến xem cho cô.
Bác sĩ nói thân thể cô yếu đuối, sinh đứa bé này, đoán chừng sẽ rất khổ cực.
Yến Thanh Nhàn đau lòng, nhưng lại không dám nói lại những lời này của bác sĩ cho cô nghe, sợ cô lo lắng.
Ai ngờ, cô đã hỏi rõ tình huống của mình với bác sĩ trước.
Yến Thanh Nhàn biết cô đã biết, vội vàng an ủi: "Không có chuyện gì, con sẽ vượt qua được thôi mà, mẹ tin con!"
Đỗ Minh Nguyệt nở một nụ cười với bà, giống như là đang an ủi bà vậy.
"Mẹ, chuyện này mẹ cũng đừng nói cho Hoàng Phong, con sợ anh ấy sẽ phân tâm!"
Trong lòng Yến Thanh Nhàn thấy không ổn, nhưng cũng chẳng thể không đáp ứng yêu cầu của cô.
"Được, mẹ sẽ không nói với Hoàng Phong chuyện này!"
Chu Thành An gần đây cũng hay đến thăm cô, còn mang theo rất nhiều thức ăn, bởi vì nghe nói gần đây khẩu vị Đỗ Minh Nguyệt không tốt, cho nên ngay lập tức mua một đống ăn, trong này chắc sẽ có món mà Nguyệt thích ăn.
Đỗ Minh Nguyệt nhìn đồ anh ấy mang tới, thức ăn mỗi ngày đều không giống nhau, trong lòng cũng có chút cảm kích, nhưng càng nhiều hơn chính là một ít áy náy.
"Thành An, cảm ơn anh.
Nhưng anh không cần phải mua nhiều đồ như vậy đâu.
Phòng em sắp không chứ nỗi nữa rồi!" Đỗ Minh Nguyệt cười trêu nói.
Chu Thành An ho khan một tiếng, đại khái cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, "Không sao, từ từ mà ăn, toàn là món em thích đó!"
Đỗ Minh Nguyệt nhìn bộ dáng này của anh ấy, cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Chỉ là mấy tháng trở lại đây anh ấy đều ở chỗ này, chẳng lẽ nhà họ Chu không nóng ruột hay sao?
Nhà họ Chu đương nhiên nóng ruột rồi, tìm anh ấy hết mấy tháng, dĩ nhiên, nôn nóng nhất vẫn là Lâm Ngọc Yên.
"Anh Thành An rốt cuộc là có chuyện gì vậy?" Lâm Ngọc Yên cũng nóng lòng đến muốn chết.
Tiếp tục như vậy nữa, nói không chừng người nhà sẽ thật sự đồng ý với chuyện hai người họ không kết hôn nữa mất.
Vậy cũng không được, cô ta vì lấy được anh Thành An mà đã bỏ ra nhiều như vậy.
Cô ta sẽ không để cho anh ấy bỏ đi đâu.
"Các người có tìm được tin tức chưa?" Lâm Ngọc Yên tức giận với người dưới!
"Có tin tức, có người thấy anh ấy ở nước Mỹ, hơn nữa bên người anh ấy còn có một người phụ nữ đi theo!"
"Phụ nữ?" Ánh mắt của Lâm Ngọc Yên bắt đầu trở nên ác độc: "Người phụ nữ nào? Cho tôi nhìn một chút!"
Người nói chuyện đưa cho cô ta một tấm hình.
Nhìn thấy tấm hình kia, sắc mặt của Lâm Ngọc Yên lập tức trở nên khó coi.
"Đỗ Minh Nguyệt, làm sao cô ta cũng ở đó?"
Tim của Lâm Ngọc Yên đập rộn lên, dẫu sao Đỗ Minh Nguyệt cũng là người phụ nữ mà Chu Thành An thích.
Cũng không biết tại sao Đỗ Minh Nguyệt lại xuất hiện ở đây.
Cô không phải có chồng rồi sao? Sao lại đói khát như vậy, mang thai cũng không quên dụ dỗ đàn ông khác.
Lâm Ngọc Yên siết chặt hình trong tay của mình, người trong hình lập tức trở nên vặn vẹo.
"Lập tức chuẩn bị vé máy bay đi Mỹ cho tôi, tôi phải đi tìm cái loại phụ nữ đê tiện đó!"
Ngày này, thời tiết rất tốt, Đỗ Minh Nguyệt nhìn khí hậu bên ngoài, không nhịn được có chút dao động.
"Mẹ, mẹ xem thời tiết tốt chưa kìa, con ra ngoài đi dạo một chút được không?" Đỗ Minh Nguyệt nũng nịu nói.
Yến Thanh Nhàn nhìn cô một cái: "Con còn muốn đi ra ngoài nữa à.
Cái bụng bự này của con đi kiểu gì đây?"
Cô