Mộc Thư Đồng nhìn người ngồi bên cạnh một cái, mượn ánh sáng nhạt của đèn đường phát hiện khóe mắt chị mình có thứ chất lỏng đắng chát rơi xuống, không khỏi mềm lòng, nhẹ giọng nói : " Chị à, em biết một mình chị quản lý công ty rất mệt mỏi nhưng mà chị cũng nên buông lỏng một chút, không nên làm chuyện gì cũng phải căng thẳng. Chị sao phải tỏ ra mạnh mẽ như vậy, đàn ông cũng bị chị dọa bỏ chạy ".
" Bọn họ không xứng " - Mộc Vũ Phong.
Mộc Thư Đồng cười một tiếng : " Đúng vậy, hôm nay thật là sợ, em cũng nên nhanh chóng tìm người để gả đi ".
" Không được gả đi, chị nuôi em ".
" Tối nay chị nổi điên à, không thèm nghe chị nói nữa, chúng ta về nhà " - Mộc Thư Đồng nói xong liền kéo Mộc Vũ Phong ra khỏi ghế lái, tự mình chạy sẽ an toàn hơn, cho nên cô nhấn ga một cái, thẳng hướng về nhà.
Mấy ngày sau đó, vì vẫn bận thiết kế mấy đơn hàng nên toàn bộ thời gian của mình, Mộc Thư Đồng đều chôn ở trong trường học, không có về nhà, cũng không cùng bạn bè đi chơi. Mặc dù một mình im lặng sống ở trong phòng vẽ nhưng vẫn cảm thấy rất thích, nghe nhạc êm dịu, cảm thán cuộc sống này vô cùng tốt.
Mộc Thư Đồng vừa hát vừa vẽ ý tưởng trong đầu mình lên giấy cho đến khi cảm thấy hài lòng mới lộ ra một nụ cười vui mừng. Ngoài cửa sổ lá cây xanh biếc lay động, cách đó không xa hoa hồng đang nở rộ khiến cho người ta nhìn qua tâm thần sảng khoái. Vừa đi qua vườn hoa nhỏ liền thấy một cô gái tóc dài bay trong gió, điều này khiến cho Mộc Thư Đồng động tâm muốn vẽ một bức họa. Vì vậy cô nhanh chóng lấy đồ nghề ra vẽ, chỉ là khi cô vừa vẽ xong nét bút cuối cùng liền cảm thấy cô gái trong tranh của mính nhìn thật quen thuộc. Tại sao lại đem hình ảnh nàng vẽ ra đây? Trong lòng cô thật không hề nghĩ đến nàng nhưng mà trong bức tranh của cô rõ ràng là nàng tóc dài, khóe miệng khẽ nâng lên, ngay cả ánh mắt kia cũng là cao ngạo.
Mộc Thư Đồng đập đập trán, lập tức vò tờ giấy thành một cục, trong lòng nói thầm " Thật là gặp quỷ. Vì sao mấy ngày nay động một chút là sẽ nhớ tới cô ấy, cũng chỉ bởi vì ánh mắt yếu ớt lúc đó xâm nhập tim của mình sao? Rõ ràng mình rất ghét con người phách lối kia? Vậy mà lại cảm thấy đặc biệt thân thiết, chẳng lẽ người mình bị trúng ma lực của cô ấy? ".
Mộc Thư Đồng thở dài một cái, ném giấy vào thùng rác, sau đó chuẩn bị đi ra ngoài trường ăn một chút gì đó. Chỉ là khi cô vừa đi đến cửa thì Trương Tuyết Ngưng chặn lại : " Đồng Đồng, mình đang tìm bồ đây, chuẩn bị đi đâu à? ".
Trương Tuyết Ngưng vừa nói vừa cười rực rỡ tiến lên ôm lấy Mộc Thư Đồng. Mộc Thư Đồng liền lập tức phản ứng, cô đẩy Trương Tuyết Ngưng ra, từ trước tới giờ, cô rất sợ dạng con gái như Trương Tuyết Ngưng, hở một chút là ôm và quan trọng hơn là Trương Tuyết Ngưng cô bạn này mỗi lần ôm cô là ôm rất chặt, dính trên người cô không chịu buông : " Bổn đại nhân muốn đi ăn, có chuyện gì? ".
" Có một cuộc tụ hội nhỏ, muốn rủ bồ cùng đi. Hơn nữa, sẽ có rất nhiều anh chàng đẹp trai ".
" Nếu như là bây giờ, mình có thể cân nhắc, còn không thì khỏi nói " - cô đang phiền chết đây, một cô gái mà cô mới nhận thức được mấy ngày lại có thể làm nhiễu loạn lòng cô, nói xem, có phải phiền chết không?
" Chính là bây giờ, chúng ta lên đường thôi " - Trương Tuyết Ngưng vội vàng lôi Mộc Thư Đồng đi ra ngoài gọi một chiếc taxi, thẳng tiến điểm hẹn. Nơi tụ hội là một câu lạc bộ, có thể dùng gọi thức ăn, cũng có thể tiến hành giao lưu, đàm thoại.
Khi Mộc Thư Đồng tới đó liền thấy có mấy nam sinh ngồi quanh bàn tròn chờ hai người, trong đó một người chính là bạn trai Trương Tuyết Ngưng. Mộc Thư Đồng kinh ngạc vì sao ở đây chỉ có hai người là nữ sinh, tất cả những người còn lại đều là nam sinh, cho nên cô cẩn thận hỏi Trương Tuyết Ngưng. Trương Tuyết Ngưng ngay lập tức nói cho cô biết mấy nam sinh kia vốn là những học sinh của một trường nổi tiếng, mọi người làm quen một chút, có lẽ còn có thể hẹn hò.
Mộc Thư Đồng lập tức hiểu, lại là bị kéo tới tham gia hẹn hò, cô tới bây giờ cũng không đáp ứng với cô bạn chết bầm này là muốn hẹn hò mà. Đang muốn trở về, một nam sinh lại tới, lễ phép lên tiếng chào hỏi khiến cho cô cũng không thể không lịch sự mà chào hỏi lại. Vì vậy, Mộc Thư Đồng cô cũng chỉ có thể cùng những người đó ngồi tán gẫu với nhau một chút.
Chu Ý Nhiên nàng từ trong thang máy đi ra, hôm nay nàng hẹn một khách hàng, cũng là ở câu lạc bộ này. Mới vừa tìm một chỗ ngồi xuống liền nghe tiếng cười trong góc truyền đến, trong đó có một giọng nói thật quen tai, tránh không khỏi thắc mắc liền quay đầu lại nhìn, thu vào tầm mắt chính là hình ảnh Mộc Thư Đồng đang cùng mấy nam sinh ngồi chung một chỗ chuyện trò vui vẻ. Mặc dù là đưa lưng về phía nàng, nhưng mà nàng vẫn xác định người ấy chính là bảo bối nhà mình. Khi nàng định nhìn kỹ một chút thì đúng lúc khách hàng tới, vì vậy hai bên cũng liền ngồi xuống thảo luận. Bất tri bất giác đã qua một tiếng, hai bên nói chuyện với nhau thoải mái. Chu Ý Nhiên nàng tự thân xuất mã, chữ ký của khách cho đơn đặt hàng mới tự nhiên cũng rất dễ dàng lấy được. Chu Ý Nhiên nàng cuối cùng bắt tay chào đối tác, lúc này mới phát hiện những người kia đã rời đi, vì vậy cũng vội vã chạy ra khỏi câu lạc bộ.
Trong lúc đang chờ xe, mấy nam sinh kia đề nghị đi chơi tăng hai, nhưng mà cô không muốn đi cho nên khéo léo cự tuyệt. Khi cô chuẩn bị bắt xe trở về trường thì có một nam sinh cao lớn đẹp trai chạy tới : " Tôi đưa cậu về trường, vừa vặn để bốn người bọn họ đủ bộ ".
Mộc Thư Đồng muốn từ chối thế nhưng lại thấy mấy người kia phất tay chào, hơn nữa cô bạn chết tiệt kia lại nháy mắt với cô, sau đó bốn người kia cũng chui vào xe taxi, chớp mắt một cái liền rời đi.
Mộc Thư Đồng có chút lúng túng, cũng không tiện cự tuyệt, vì vậy hai người liền vừa đi vừa nói, thuận tiện bắt xe. Lúc này, Chu Ý Nhiên nàng đã lấy xe ra, xe vừa chạy một chút liền nhìn thấy Mộc Thư Đồng đang đứng cùng một nam sinh, hơn nữa còn thỉnh thoảng vừa nói vừa cười, điều này khiến cho nàng không khỏi cảm thấy hoảng hốt, nàng vội lái xe tiến về phía Mộc Thư Đồng.
Bởi vì hai ngày nay có mưa, chỗ trũng trên đường có chút nước, Chu Ý Nhiên nàng cố ý nhấn ga tăng tốc, trực tiếp lao vào vũng nước, vì vậy bọt nước văng khắp nơi.
Một giây kế tiếp, chỉ nghe được một tiếng: " A " - Mộc Thư Đồng hoảng hốt, giật người qua một bên, áo sơ mi, quần jean không tránh khỏi thảm cảnh bị ướt một mảng lớn. Tâm tình trực tiếp