Mộc Vũ Phong chỉ kinh ngạc đứng ở đó, gương mặt hơi lộ vẻ ngây ngốc nhìn cô. Nàng không thể nào tin nổi đứa em gái mình một mực thương yêu sẽ mắng mình như vậy, hơn nữa còn là ngay trước mặt người mà nàng nhất quyết ngăn cách. Có nhiều thời điểm trong lòng nàng rất ủy khuất, nàng luôn tự hỏi vì sao lại ngại Chu Ý Nhiên đến gần em gái mình, chẳng lẽ là vì em gái nàng đã từng yêu nàng ta sao? Nàng và em gái từ nhỏ luôn quấn lấy nhau, yêu thương nhau hết mực, nhưng mà vì sao khi em gái trưởng thành thì không còn quấn lấy nàng, không còn hôn nàng như thuở nhỏ, ngược lại thân cận người khác, cuối cùng lại diễn biến thành tình yêu thề non hẹn biển. Trong lòng có một cỗ đau đớn vô hình cùng cảm thương dâng lên, bất quá nàng vẫn luôn mạnh mẽ, sẽ không ở trước mặt người ngoài phô bày ra bộ dạng yếu ớt. Đè nén trái tim đầy ủy khuất, Mộc Vũ Phong từ từ tiến lại trước mặt Mộc Thư Đồng hơn, cười nói: " Đồng Đồng, câu nói kia chị chắc chắn sẽ không thu hồi, chị ghét người này bên cạnh em, chị tuyệt không cho phép cô ta đến gần em, mà em, cũng không được thân cận cô ta ".
" Mộc Vũ Phong, chị vốn không thể cho em một lí do hợp lý để em không gần cô ấy. Em bất kể hôm nay đã xảy ra chuyện gì, nếu tâm tình chị không tốt, trước hết rời khỏi đây đi, em không phải là chỗ để chị trút giận ".
Mộc Thư Đồng nhìn bộ dáng bá đạo của chị gái, lại nhìn tới dáng vẻ vẫn còn thương tâm rơi lệ của Chu Ý Nhiên nàng thì trong lòng càng không thoải mái. Cho tới bây giờ cô còn không dám nghĩ tới chị gái của mình lại là một người khiếm nhã như thế, sự minh mẫn và điềm nhiên trước đây biến đi đâu không biết.
Mộc Vũ Phong cười, giả vờ như không có gì nhìn Mộc Thư Đồng: " Vậy em phải cùng chị trở về, từ nay không được lui tới với cô ta nữa, có vấn đề không? ".
" Mộc Vũ Phong, em lặp lại lần nữa, chị muốn nổi điên thì trở về nhà mà nổi điên, em không muốn nghe chị nói thêm bất cứ lời nào nữa. Hôm nay, em cũng nói luôn cho chị biết, em vẫn sẽ ở bên cạnh Ý Nhiên. Bởi vì cô ấy mạnh mẽ nhưng lại không mất đi sự dịu dàng, bởi vì cô ấy kiên nhẫn lại bao dung, bởi vì cô ấy phải một mình nuôi dưỡng con thơ mà không có bất kì một câu oán hận nào, bởi vì cô ấy xứng đáng để em yêu thương ... ".
" Đủ rồi " - Mộc Vũ Phong tức giận cắt đứt lời nói của Mộc Thư Đồng, đôi mắt u buồn nhìn em gái mình: " Đồng Đồng, tại sao em còn ... chẳng lẽ đây hết thảy đều là số mệnh sao? ".
Lúc này, Chu Ý Nhiên nàng đã lấy lại được sự bình tĩnh đi tới bên cạnh Mộc Thư Đồng, gương mặt điềm nhiên, nhàn nhạt lên tiếng: " Mộc đại tiểu thư, cô không cần che che giấu giấu, có lời gì nói thẳng ra là tốt rồi, huống chi mới vừa rồi tôi đã nói tất cả cho Đồng Đồng biết ".
" Cô ... " - Mộc Vũ Phong bị Chu Ý Nhiên chọc càng thêm tức giận, bình thường nàng và nàng ấy chính là khắc tinh, liên tục đối đầu. Chỉ cần thấy gương mặt nàng ấy, nàng sẽ không khỏi tức giận, không cách nào khống chế tâm tình của mình: " Chu Ý Nhiên, lần trước tôi cũng đã nói với cô, có mấy lời tôi không muốn tái diễn lần thứ hai, tôi hy vọng cô biết rõ, đừng đi theo vết xe đổ lần trước ".
Nghe Mộc Vũ Phong cảnh cáo, Chu Ý Nhiên nàng thoáng nâng lên khóe miệng, ánh mắt so với vừa rồi trở nên sắc bén hơn hẳn: " Vậy tôi cũng nói cho cô biết, Mộc đại tiểu thư, Chu Ý Nhiên tôi chắc chắn sẽ không buông tay chịu trói. Đồng Đồng đến cuối cùng vẫn sẽ ở bên cạnh tôi ".
" Tôi không bao giờ cho phép điều này diễn ra. Đồng Đồng là của tôi, từ khi sinh ra chính là của tôi, cô có thể giành đi như thế nào đây " - Mộc Vũ Phong cũng cười, chẳng qua là cười lạnh mà thôi.
" Mộc đại tiểu thư, cô lại quên rồi, tâm Đồng Đồng bây giờ đã chứa tôi. Coi như em ấy tạm thời quên hết thảy, tôi cũng chắc chắn sẽ không bao giờ tái diễn lại kết quả năm ấy. Tôi sẽ để cho em ấy yêu tôi lần nữa. Từ nay trở đi, chúng tôi sẽ không bao giờ rời xa nhau, cho dù là ai ngăn trở, tôi cũng sẽ không ngần ngại mà đáp trả tới cùng ".
" Cô ... đúng là kẻ điên nằm mộng " - Mộc Vũ Phong không khống chế được lửa giận trong lòng nữa, một bạt tai trực tiếp tát tới.
Chu Ý Nhiên nàng không nghĩ tới Mộc Vũ Phong sẽ mất khống chế đến mức này, vì vậy mà một giây sau đó, nàng cảm thấy gương mặt đau rát, buộc lòng phải lui về sau một hai bước. Lúc này, Niệm Niệm trong lòng nàng bị đánh thức, oa oa khóc lớn.
Mộc Thư Đồng thấy hai người tranh luận ngày càng gay gắt, sợ có chuyện chẳng lành xảy ra. Vì vậy muốn lên tiếng cắt ngang làm dịu tình hình, thế nhưng lại chậm mất một giây, chị gái cô đã ra tay tát Chu Ý Nhiên nàng, cai tát này thật sự rất ác liệt. Bỗng chốc, cô thật sự rất ghét người trước mặt, còn đâu là người chị gái mà cô yêu thương. Mộc Thư Đồng mất tự chủ vọt tới trước mặt Mộc Vũ Phong, theo bản năng tát vào mặt chị gái mình một cái. Khi thu tay về cô vẫn còn kinh ngạc nhìn tay của mình, không thể tin ngẩng đầu nhìn chị gái.
Xú Xú ở một bên khóc lên, mà Mộc Vũ Phong thế nhưng lại cười khổ nhìn Mộc Thư Đồng, nước mắt cứ như vậy mãnh liệt chảy ra, dọc theo gò má cuồn cuộn rơi xuống, giọng nói cũng trở nên nghẹn khuất: " Đồng Đồng, em thật sự nhẫn tâm như vậy. Haa, Mộc Thư Đồng, cô từ bây giờ không còn là em gái của Mộc Vũ Phong tôi ".
Nói xong, Mộc Vũ Phong cười khổ một cái, xoay người ôm lấy Xú Xú nhanh chóng chạy về phía trước.
Mộc Thư Đồng nhìn bóng lưng chị gái cho đến khi biến mất trong tầm mắt, mới ý thức được mình vừa tát chị gái. Chị gái cô chính là người kiêu ngạo, ba mẹ cũng không động tới một đầu ngón tay của chị ấy, vậy mà hôm nay chị ấy bị cô tát một cái ác liệt, chuyện sao lại biến thành như vậy đây? Bốn năm trước đã xảy ra chuyện gì? Trải qua chuyện như vậy, trong lòng cô càng thêm khẳng định mình cùng Chu Ý Nhiên nàng trước kia chắc chắn là từng có cái gì với nhau, nếu không một Mộc Vũ Phong luôn luôn tỉnh táo cơ trí sẽ không bởi vì chút ít chuyện nhỏ này mà mất khống chế.
Bên này, Chu Ý Nhiên nàng vẫn còn dỗ Niệm Niệm. Nhìn Niệm Niệm khóc nháo, nàng cũng muốn khóc theo cùng con nhỏ. Mộc Thư Đồng xoay người tiến lại gần hơn ôm lấy Niệm Niệm, vỗ nhẹ máy cái, dụ dỗ mấy tiếng, Niệm Niệm liền ngủ tiếp. Cô không nói gì chỉ tùy ý nắm lấy tay Chu Ý Nhiên nàng, cùng nhau đi về phía chỗ đậu xe.
Một đường không lời cho đến khi trở lại biệt thự, Mộc Thư Đồng đưa Niệm Niệm trở về phòng ngủ, Chu