Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Rời cung (5)


trước sau

“A?” Tây Môn Tĩnh Phi bị cục diện trước mắt làm cho không hiểu ra sao, chú em? Đại tẩu? Hơn nữa tiểu thái giám này còn giống như tiểu nữ tử bốc đồng gắt gao nắm cánh tay của hắn.

Thấy bộ dạng muốn làm người ta tức đến phun máu kia, Tây Môn Liệt Phong giận đến một tay bắt lấy Mộ Cẩm Cẩm đang núp sau lưng đệ đệ mình,” Nha đầu chết tiệt kia, nàng còn dám trốn?”

Hai người hết sức giằng co, vốn là Cẩm Cẩm giấu kim ngân trang sức vòng đeo tay trong ống tay áo trong nháy mắt bị rơi xuống đầy đất, một màn này càng làm gia tăng sự tức giận trong cơ thể Tây Môn Liệt Phong.

“Đây là cái gì?” Làm sao càng nhìn càng quen mắt, không phải là trang sức mấy ngày trước hắn phái người đưa đến Cẩm Tú cung…

Bị chất vấn, Mộ Cẩm Cẩm đột nhiên đem hai tay nhéo hướng lỗ tai mình:” Ta sai rồi, ta có tội.” Hay là trước hết nhận sai lầm, nếu không nàng cũng không dám bảo đảm tên hoàng thượng ngoan cố này có hay không sẽ sai người đánh nàng một trận thật nặng.

Nhìn bộ dạng bướng bỉnh của nàng hết lần này tới lần khác, làm cho Tây Môn Tĩnh Phi không nhịn được mà phun cười ra tiếng, tiểu thái giám này thật thú vị, làm hại hắn không tự chủ được mà nhìn thêm vài lần, thật đúng là một người xinh đẹp.

Mà Tây Môn Liệt Phong nhìn thấy đệ đệ mình dùng ánh mắt thưởng thức mà đánh giá Cẩm Nhi của hắn, một cỗ ghen tỵ bất ngờ hướng hắn đánh tới.

Không đợi Mộ Cẩm Cẩm kịp phản ứng, hắn đã một tay đem đối phương chặn ngang ở hai tay ôm lấy, động tác này, chẳng những khiến cho các cung nữ thái giám sợ hãi, ngay cả Mộ Cẩm Cẩm cũng kinh ngạc đối với nam nhân khí phách
này, hắn… Lại trước mặt nhiều người như vậy, ôm mình kiểu này?

“Ba!” Cái mũ đội trên đầu rơi xuống mặt đất, một đầu tóc dài đen nhánh tựa như thác nước xõa tung, trong nháy mắt, nàng tựa như tiên nữ hạ phàm.

Thật đẹp! Nữ nhân trước mắt thật là rất đẹp!

Cho dù nàng mặc trang phục thái giám, nhưng nhìn mặt, thật có thể thắng được bất kỳ một mỹ nữ tuyệt thế nào mà Tây Môn Tĩnh Phi đã gặp

Nhưng khuôn mặt này… Thật giống như Cẩm phi hắn đã từng gặp một làn trong hoàng cung.

Cẩm phi kia ban đầu được hoàng huynh nhìn trúng, nhưng bởi vì lúc sắp được cưng chìu thì té xỉu…

Chờ một chút! Cẩm phi kia nghe nói là gan nhỏ đến thương cảm, mà tiểu nữ nhân trước mặt này thì lại không biết trời cao đất rộng là gì…

“Tĩnh Phi, lát nữa tới điện Dưỡng Tâm gặp trẫm.”

Không đợi Tĩnh Phi làm rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Tây Môn Liệt Phong không thể chịu được đệ đệ của mình dùng loại ánh mắt trần chuồng này mà đánh giá nữ nhân của mình, để lại những lời vừa nói liến ôm Mộ Cẩm Cẩm đang không ngừng giãy dụa hướng bên trong cửa cung đi tới.

Mắt nhìn thấy vẻ mặt hoàng huynh mình lộ ra loại ghen tỵ hắn chưa từng thấy qua này, Tây Môn Tĩnh Phi đứng nguyên tại chỗ không khỏi khẻ mỉm cười, xem ra, lần này hắn hồi cung, tựa hồ có trò hay để xem rồi đây.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện