Lập Khiêm ngay từ khi lọt lòng mẹ, vừa oe oe khóc tiếng khóc chào đời. Cậu trai trẻ nhà ta đã được phụ thân chỉ thị ngay từ đầu - " Con sau này sẽ phải làm quan, mang vinh danh, giàu có về cho gia đình ta! "
Và như thế, chàng trai nhỏ của chúng ta không có quyền lựa chọn cũng như không được quyết định tương lai của mình. Ngay từ nhỏ xí, thay vì được chơi đùa rong chơi như những đứa trẻ cùng lứa tuổi khác mà phải lao đầu vào học, học, học và học theo yêu cầu của phụ thân mình.
Lên ba tuổi, đã biết đọc vanh vách hết các loại sách. Lên 10 tuổi đã học hết các chương trình do thầy đồ dạy. Lên 13 tuổi được chính tay hoàng thượng phong tặng cho danh hiệu thần đồng của đất nước....
Và còn rất nhiều thành tích ưu tú khác.
Ngoài học giỏi, Lập Khiêm cũng rất có nhan sắc. Chàng mang những nét khôi ngô tuấn tú của cha, và nét đẹp hiền hoà của mẹ kèm theo những nét thư sinh nho nhã, cho dù là con gái nhìn cũng thật đẹp mắt. Vì thế chàng được liệt vào danh sách mĩ nam ở thời cổ đại này. Một người vừa anh tuấn vừa tài giỏi như chàng liền khiến không ít cô nương đem lòng thầm thương trộm nhớ, muốn đem chính mình gã vào nhà chàng
Được mến mộ như thế cớ sao tới giờ vẫn ê sắc ế? Lý do là trong một lần chàng và phụ mẫu đi lên chùa thắp hương xin bùa, trước khi đi về mẫu thân của chàng liền kéo chàng vào một bà thầy bói gần đó. Ngay khi nhìn mặt chàng, bà thầy bói liền phán - " Con đường danh vọng của chàng trai này rất tốt, có thể đạt tới những chức quan to, được hoàng thượng tính dụng mang nhiều danh vọng và vinh hoa phú quý về cho gia môn " - Nghe tới đây, phụ mẫu của chàng không ngớt vui mừng, miệng ngoác ra tới tận mang tai, mặt mày hớn hở - " Nhưng.... " - bà thầy bói nói tiếp - " Đường tình duyên của người này thật không ổn, sẽ không cho 2 người được một cô con dâu "
Sau khi nghe bà thầy bói nói vậy, mẫu thân của chàng khóc hết nước mắt, la làng la xóm, không may lọt vào tai của hội những bà già rãnh