Giang Tả chuẩn bị dược dịch, điện thoai lại đột nhiêng vang lên.Là có người gọi đến.Giang Tả kinh ngạc, lại có người gọi điện cho hắn? Theo lý mà nói, thì không nhiều người biết số mới phải.Bạn học cũ không cần nhắc tới, không biết mấy người.
Công ty lại càng không ai, một người quen cũng không có.Là ai gọi hắn đây?Dược dịch hoàn thành, Giang Tả mới về phòng khách cầm điện thoại lên.Nhìn một cái liền ngẩn người.Tô Kỳ?- Có gì đó không đúng a, theo lý từ lúc ta trở về, văn bản chưa tiếp xúc với Tô Kỳ, không có nhân quả ảnh hưởng, vì sao cô ấy lại gọi về?Giang Tả không quá hiểu, đời trước, Tô Kỳ căn bản không nhắn tin, gọi điện gì có hắn a.Hai ngày sau, mới mang theo gương mặt âm trầm trở lại.Không, hẳn không phải âm trầm, mà đại khái là bi thương.Khi đó, Giang Tả cũng không quá hiểu.Nhưng giờ thì khác, trong quá trình này nhất định là có vấn đề.Nếu không phải Tô Kỳ, vậy chắc chắn là có biến hòa ngoài ý liệu khác.Trong lúc Giang Tả nghĩ loạn, điện thoại lại vang lên.Vẫn là Tô Kỳ.Giang Tả do dự một chút, hiện hắn không biết phải đối mặt với Tô Kỳ thế nào cả, chẳng qua không bao lâu, hắn liền bản năng bắt máy.Giang Tả không có gì để nói, một câu cũng không nói.Giang Tả không nói, đối diện cũng yên lặng.Giằng co mười mấy giây, đối diện mới có tiếng Tô Kỳ truyền tới:- Em, mai em sẽ về nhà.
Có phải anh còn tức giận không?Giang Tả thở dài, Tô Kỳ nói ngày mia trở lại.Nhưng nhìn lại phòng bếp loạn xì ngậu, lại thêm trận pháp trong phòng ngủ, có phải hắn cần lập tức dọn sạch không?Cuối cùng, Giang Tả cũng ừm một tiến nhẹ.Hai bên không nói gì thêm, sau đó liền tắt máy.Không phải là Giang Tả tức giận, mà là hắn thực không biết đối mặt với Tô Kỳ thế nào.Mấy cái kiểu sống lại thực hiện tiếc nuối, vốn không phải mục đích của hắn.Mục đích của hắn hiện tại, là tìm một con đường thú vị để đi.Xem đến cuối cùng, có thể làm được gì, có thể nhìn thấy điều gì.Nhưng Tô Kỳ lại khiến hắn loạn, Giang Tả hắn có thể bỏ qua bất kỳ người nào, duy chỉ Tô Kỳ này là không thể.Giang Tả lắc đầu, bây giờ còn chưa phải lúc nghĩ mấy chuyện này, giờ hắn cần phải nhanh chóng đạt tới Nhị giai, chỉ cần tới Nhị giai, hắn có thể làm được nhiều việc hơn.Nhị giai có thể điều động linh khí để thi pháp, còn Nhất giai chỉ có thể làm chiến sĩ mà thôi.Chênh lệch không phải chỉ một hai điểm.Nhị giai đồng nghĩa với cận chiến Pháp sư, thân là Pháp sư, ai mà không có mộng cận chiến?Tốn chút thời gian, Giang Tả chuẩn bị xong mấy việc còn lại, sau đó liền bắt đầu thu dọn phòng.Đem một vài thứ không nên để lại dọn sạch.Hơn nữa hắn cũng dự định, sau này chỉ ở phòng ngủ phụ, phòng ngủ chính để lại cho Tô Kỳ.Như vậy, cũng không lo bị phát hiện trận pháp.Về phần nói cho Tô Kỳ biết hắn cũng tu luyện?Nói như thế nào đây, Giang Tả có chút không muốn.Đại loại là một tâm tình không tên nào đó, ai cũng có thể biết hắn có tu vi, chỉ riêng Tô Kỳ thì không được.Có lẽ, bởi Tô Kỳ cũng không nói cho hắn biết cô ấy là người tu luyện đi.- Ha ha, không nghĩ tới ta lại trẻ con như vậy.Giang Tả tự giễu.Sau khi Giang Tả rót linh dịch mới tạo ra vào trận pháp, trận pháp này là trận pháp phụ trợ tu luyện, cũng là trận pháp cần cho việc tu luyện Tiên Thiên Hỗn Độn pháp.Trận pháp phân âm dương, âm trận là phụ, dương trận là chủ.Tất cả mọi thứ từ âm trận đi tới dương trận, tăng tác dụng hấp thu ngoại lực.Hiểu đơn giản là, Thải Âm Bổ Dương.Làm xong mấy việc này, Giang Tả mới ra khỏi cửa, trận pháp này hoạt động tốt nhất vào buổi tối, cho nên vẫn nên đợi một chút đi.Bây giờ còn là xế chiều, hắn hoàn toàn có thể ra ngoài thử vận may một chút.Nếu muốn thử vận may, đương nhiên không thể không ném tiền xu.Chẳng qua lần này tiền xu vừa hạ, Giang Tả liền cảm thấy một cơn gió xông tới.Hắn bản năng né qua một bên, nhưng hắn vẫn đánh giá thấp cơn gió này,