Vốn là Giang Tả cho rằng ly hôn với Tô Kỳ cũng không có gì đặc biệt, hoặc có lẽ là Tô Kỳ không quan trọng gì với hắn.
Nhưng khi vừa nhìn thấy Tô Kỳ, vô số trí nhớ trong đầu hắn đều hiển hóa rõ ràng, toàn bộ trí nhớ đều có ấn ký của Tô Kỳ.
Hắn quen Tô Kỳ mười năm, mười năm a, trong vô số năm tháng, mười năm chỉ đáng một cái búng tay.
Nhưng trí nhớ ngắn ngủi, lại là trí nhớ khắc sâu nhất của hắn.
Bây giờ làm lại lần nữa, lại đã biết Tô Kỳ ra ngoài làm gì.
Muốn để hắn nói lời chia tay, thực không dễ dàng như vậy, về lý trí, hắn có thể tự thuyết phục bản thân, nhưng tiềm thức lại nói cho hắn biết là không được, thậm chí còn trực tiếp ép lý trí xuống.
Chỉ cần Tô Kỳ xuất hiện trước mặt hắn, loại tiềm thức này sẽ nhảy ra.
Giang Tả cười tự giễu.
Sau đó liền không nghĩ thêm.
Nếu đã không thể ly hôn, không muốn ly hôn, vậy thì không ly hôn.
Kế hoạch, dự định… để qua một bên.
Rời khỏi trung tâm giao dịch, Giang Tả liền về nhà.
Hắn cần kiểm tra lại thu hoạch hôm nay, một tấm thuẫn, một cây đao.
Trong năm món vũ khí mà hắn mua, Xích kiếm quả thực là tốt nhất, nhưng lại không hợp với Giang Tả.
Đó là một thanh kiếm có tính chất trưởng thành, nhưng Giang Tả tin tưởn, bất luận thanh kiếm này trưởng thành tới mức nào, cũng không thể vượt qua hắn, vậy lúc đó cũng chỉ là gân gà.
Còn không bằng thanh đao này, khởi điểm cao hơn Xích kiếm một ít.
Giang Tả sờ sờ lưỡi đao rét lạnh, nhẹ giọng nói:- Hàn Nguyệt, nắm giữ Đao hoàng thế, trong chứ tuyệt mệnh hàn khí, tựa như kịch độc khiến người cảm thấy huyết dịch ngưng tụ, thương cân động cốt.
Khởi điểm của cây đao này có chút cao, cho nên Giang Tả không mở hết phong ấn.
Chỉ thử mở một tia Hàn khí, đủ cho hắn dùng là được.
Về phần tấm thuẫn, cái thuẫn này có chút xấu xí, cơ bản là nguyên tác từ mai rùa nào đó, điều khiến Giang Tả bất đắc dĩ, là thứ này có vẻ như không được chế tác.
Có điều Giang Tả cũng nhìn được thứ này không thường, cụ thể là gì thì hắn không biết.
Nhưng dù sao cũng là thứ tốt, không cần mở phong ấn thì nó cũng có thể đỡ được đòn chính diện.
Giang Tả thiên về công kích, giết người mới là con đường chính xác của hắn.
Cầm một cái thuẫn hoàn toàn là dệt hoa trên gấm, thực tế hắn chỉ cần Hàn Nguyệt đao là đủ rồi.
Xích kiếm không thích hợp, Phá Thiên thương không may mắn, Vô Ảnh chủy thủ quá yếu, chỉ có thanh Hàn Nguyệt đao này mới là thứ hắn cần.
Thu lại Hàn Nguyệt đao cùng tấm thuẫn, Giang Tả lại đi kiểm tra quả trứng kia, quả trứng vẫn nằm đó lặng lẽ.
Giang Tả có chút do dự, nên chờ nó tự nở, hay là hắn thôi hóa?Hay là trực tiếp bán?Giang Tả nghĩ một hồi, lại hỏi vào trong nhóm xem có người muốn mua không.
Có điều vừa mở nhóm, đã thấy Xích Huyết Đồng Tử gửi link livestream.
Xích Huyết Đồng Tử:- Các vị đạo hữu, livestream tư nhân, có mã hóa, mau tới chứng kiến thần khí xuất thế.
Lục Nguyệt Tuyết lập tức nói:- Cậu đã bắt đầu giải phong sao? Bên này tôi còn đang chuẩn bị, mấy người kia đều nghĩ tôi bị điên, làm sao bây giờ? Chẳng may tôi thất bại thì làm gì còn mặt mũi gặp người?Ma Tu Mặc Ngôn gửi icon lêu lêu:- Theo tôi thấy, không cần lo lắng, vừa rồi tôi mới khoe với sư phụ, sư phụ tôi ra giá một viên Bát phẩm Linh thạch, ha ha.
Tôi không bán, tức chết ông ấy!Thấy lời này, Giang Tả khẽ nhếch miệng, có điều nhanh chóng thu lại.
Liễu Y Y gửi sticker khinh bỉ:- Sư phụ cô có đệ tử như vậy đúng là đáng thương, có điều mọi người đang nói gì vậy?Trần Ức nói:- Tôi cũng không hiểu, tức chết gì vậy?Tiêu Tiểu Mặc nói:- Vào xem livestream đi, Xích Huyết Đồng Tử đang phát đó, hắn đang giải thích.
Giang Tả híp mắt, sau đó click vào link trực tiếp.
Nơi này là một quảng trường tương đối lớn, Xích Huyết Đồng Tử đang đứng giữa quản trường, trong tay cầm một thanh xích kiếm, kiếm này nhìn qua muốn bao nhiêu bình thường thì có bấy nhiên tầm thường, nói toẹt ra thì là đồng nát sắt vụn.
Biên Hải Đao Khách hỏi:- Xích Huyết đạo hữu làm gì vậy?Tiêu Tiểu Mặc trả lời:- Ai biết,