Giang Tả ngồi sau nghe rõ rõ ràng ràng, lão bà của hắn ngốc sao?Trộm cái đơn kia thì không ly hôn nữa?Vị sư tỷ cũng nói:- Đầu óc em bị ngốc à? Đơn ly hôn mất tờ này thì in tờ khác, thậm chí là không có cũng được.
Nghe chị, trực tiếp ly hôn với hắn là được.Tô Kỳ nghiêng đầu:- Em không muốn!- Khó như vậy đúng chỉ có vợ chồng em, em nói xem, vợ mình cứ ba năm ngày lại đi công tác, lại còn không giải thích được, là ai cũng khó thể không hoài nghi.
Hai người sớm muộn cũng phải ly hôn, không bằng cứ ly hôn sớm một chút, mọi người đều dễ chịu hơn.- Em không thể nói cho anh ấy biết chân tướng sao? Như vậy anh ấy có thể hiểu không?- Kết quả cũng thế thôi.- Sao có thể thế được? Nếu Tả ca biết em đi làm gì, vậy sẽ không hoài nghi nữa.Sư tỷ thở dài:- Sư muội, em nghĩ việc này quá đơn giản rồi, nếu như hắn biết em là Tu Chân giả trong truyền thuyết, em thấy hắn sẽ phản ứng thế nào? Hắn tin tưởng, tiếp nhận, nhưng vậy thì sao?Tô Kỳ không chút do dự nói:- Anh ấy hiểu, sau đó bọn em sẽ sống hạnh phúc!Giang Tả ở sau không khỏi cúi đầu, là thế thật sao?Sao có thể đơn giản như thế.- Sư muội ngốc của tôi ơi, sao có thể đơn giản thế được.
Tu Chân giả đại biểu là tuổi thọ vô số, đại biểu cho phi thiên độn địa, hô phong hoán vũ.
Em cảm thấy, hắn sẽ nhịn được cám dỗ này sao?- Em có thể giúp anh ấy tu chân!- Không phải em đã kiểm tra giúp hắn rồi sao? Giang Tả căn bản không có tư chất, em nói để hắn tu thế nào được? Lừa hắn sao? Đến dúng hắn cảm thấy luyện thế nào cũng không được, liệu có hoài nghi em cố ý không dạy thì sao? Lúc đó có thể từ thẹn quá mà thành giận không? Cuối cùng có thể có kết quả tốt không/Tô Kỳ cúi đầu:- Nhưng…- Nhưng không nhất định vậy đúng không? Chúng ta cứ coi như hắn sẽ tiếp nhận cuộc sống của người thường đi, vậy cuộc sống sau này sẽ là sư muội em ba ngày năm ngày lại đi liều mạng, còn hắn ở nhà chờ.
Em cảm thấy hắn sẽ nghĩ gì? Tiểu tức phu vọng thê trở về? Chỉ cần người có chút chủ nghĩa đại nam nhân, đều sẽ không thể thoải mái mà chấp nhận được, tích lũy lâu ngày, sẽ bùng nổ đấy, nếu như còn có người khích bác mấy câu, vậy còn nổ mạnh hơn nữa.
Em thấy kết quả sẽ thế nào?Tô Kỳ muốn nói lại thôi.Sư tỷ lại nói:- Chúng ta cứ coi như Tả ca của em không để ý tới ánh mắt người ngoài, nhưng em có nghĩ tới việc hắn thay lòng không? Em thường xuyên ra ngoài, chưa bao giờ nghĩ hắn sẽ tìm nữ nhân khác sao? Người bình thường sẽ cảm thấy tịch mịch, hắn sẽ không thể bế quan để giết thời gian như chúng ta.Tô Kỳ kích động:- Chắc chắn sẽ không!Sư tỷ nhún vai:- Tóm lại, sẽ không có kết quả tốt, trừ phi em an tâm ở bên cạnh hắn, sinh hoạt như người thường, đáng tiếc, cái này cũng không được.- Em mặc kệ, dù sao em cũng muốn trộm đơn ly hôn rồi tính tiếp.Sư tỷ cũng không để ý:- Được rồi được rồi, vậy đi ăn cơm trước nhé, nếu không về mà đói bụng, lại trách sư tỷ chị không cho em ăn.Giang Tả lâm vào trầm tư, vị sư tỷ này của Tô Kỳ, đúng là nghĩ rất thấu triệt.Nếu quả thực hắn chỉ là phàm nhân, đối mặt với Tô Kỳ có thể phi thiên độn địa, hắn có thể kiên trì được bao lâu?Coi như ban đầu không nghĩ gì, vậy sau cũng khó mà không nghĩ.Hơn nữa, ai cam nguyện làm một phàm nhân?Nếu như chỉ có bạn bè là người tu luyện thì cũng thôi, nhưng đây là lão bà, là người đầu gối tay ấp a.Giang Tả thở dài, hắn không biết kiếp trước mà như vậy, thì sẽ như thế nào.Hắn không tưởng tượng được.Nhưng giờ hắn không chút để ý, bởi hắn cũng tu luyện, lại còn là kẻ mạnh nhất trong tương lai, Viễn Cổ đại lão? Chưởng môn đại phái? Không đủ để giết.Lúc này, người phục vụ đi tới bàn của Tô