- Vị đạo hữu này, có phải nên thả chúng tôi xuống trước không? Tôi cũng tương đối lợi hại, có thể giúp anh một chút!Lưu Thiến Thiến nhỏ nhỏ giọng hỏi.
Có người tới, nếu cần đánh, hai người cũng không tạo được tác dụng.
Giang Tả không để ý tới hai Lưu Thiến Thiến, mà nhìn ra cửa thành, cái cây này là ở bên cửa thành.
Thanh âm càng lúc càng gần, tiếp đó một nhánh tuần tra liền xuất hiện trong mắt đám Giang Tả.
Vừa thấy đội tuần tra này, chị em Lưu Thiến Thiến lập tức kêu to, sau đó mời liều mạng áp chế thanh âm của bản thân.
Giang Tả cũng kinh ngạc, đám người tới, không phải là Huyết yêu, mà là một đám xác thối.
Mười người một đội, mỗi người cầm một thanh trường mâu.
Đám người không làm gì hết, chỉ đi tuần tra khắp nơi, lúc đi ngang qua đám Giang Tả, cũng không thèm để ý.
Giang Tả nhìn đám xác thối, có chút không hiểu, nếu như không công kích người, vậy điều kiện để đám người này công kích là gì?Nếu như vào thành, vậy đám người này căn bản không cần đi ra?Nhìn, nghe, cảm giác? Đều không phải!Sau đó, Giang Tả thử thả Linh khí, đám xác thối vẫn không phản ứng.
Giang Tả thí nghiệm một hồi, liền không làm gì thêm nữa.
Chờ đội tuần tra quay trở lại vào trong thành, Giang Tả mới cởi trói cho chị em Lưu Thiến Thiến.
- Ách, sao anh làm được? Chúng tôi đã thử rất nhiều cách, nhưng đều không thể cởi được thứ này.
Lưu Thiến Thiến hỏi.
Giang Tả không để ý hai người, chỉ nói:- Đi theo tôi, tôi đưa hai người ra ngoài, nếu chẳng may các cô lạc mất hoặc chết, tôi sẽ rất khó xử.
Sau đó, Giang Tả lại nói:- Đương nhiên, ủy thác yêu cầu hai người, cho nên một trong hai người mà có vấn đề gì, người còn lại tôi cũng không cần mang ra.
Chị em Lưu Thiến Thiến đều sững sờ, Giang Tả nói rất bình thản, nhưng cũng rất vô tình, máu lạnh.
Lạnh tới mức khiến người sợ hãi, sau đó cả hai đều không nói gì, người này thực khó để sống chung.
Thấy chị em Lưu Thiến Thiến an tĩnh lại, Giang Tả liền bắt đầu đi hướng cung điện, còn chưa hiểu đại thế nơi này là gì, hắn không thể dừng lại một chỗ.
Đi vào cửa thành, Giang Tả liền thấy nơi này rất rộng rãi, hơn nữa sau khi vào, Giang Tả mới phát hiện trong này có năm tòa cung điện, bốn phía mỗi phía một tòa, một tòa ở trung tâm.
- Đúng là lớn nha, một cái cung điện này phải cao bao nhiêu cơ chứ?Lưu Thiến Thiến lớn kinh hô.
Đúng, nơi này rất lớn.
- Cái này để cho con người ở sao?Lưu Thiến Thiến nhỏ hỏi.
Đối với việc này, Giang Tả cũng không biết, mấy tòa cung điện này không đơn giản, chí ít, người bố trí cung điện này không đơn giản.
Đời trước, hắn còn không biết có nơi như này.
Giang Tả đi tới gần cung điện, dọc đường đi tới, bọn họ thấy không ít đội tuần tra, từ trong ra ngoài, tổng cộng ba tầng, mỗi tầng chín đội tuần tra, mỗi đội mười người, kẻ giản lược thì cầm trường mâu, phức tạp hơn thì mặc Hoàng Kim giáp.
Về phần thực lực, Giang Tả không cảm nhận được.
- Nơi này thủ vệ khá sâm nghiêm, nhưng đám người này thủ vệ cái gì?Lưu Thiến Thiến nhỏ hỏi.
Giang Tả tự nhiên cũng không hiểu, có điều đi vào là biết.
Bọn hán, đang đứng cạnh một tòa cung điện.
Cửa điện này phải lớn hơn cửa lớn bình thường mấy chục lần, dày chẳng khác nào một mặt tường.
Giang Tả không chút do dự, đẩy cửa bước vào.
Vừa vào bên trong, Giang Tả liền phát hiện hai bên có hai dãy tượng đá, trên mỗi bước tượng, đều có sát khí đáng sợ tỏa ra.
Thực như, mỗi người đều là cường giả dũng chinh sa trường.
Dù là Giang Tả nhìn thôi cũng kinh hãi không thôi.
Thậm chí, không khỏi sinh lòng kính nể, chính chiến khắp nơi, thủ hộ thiên hạ thái bình, người như vậy dù yếu, cũng đáng để hắn kính trọng.
Giang Tả đi vào giữa hai nhóm binh lính, càng đi về trước, hắn liền càng cảm thấy áp lực vô hình trên người càng nặng.
May mà chỉ là áp lực về tinh thần, về mặt này, Giang Tả đỡ rất tốt.
Chẳng qua mới đi một hồi, chị em Lưu Thiến Thiến đã kêu lên:- A a a, không được rồi!Quay đầu nhìn hai chị em, Giang Tả không khỏi thở dài, hắn rất muốn biết đằng sau cung điện