Rồi cô hít một hơi rồi nói.
“Được rồi tùy anh đây là cơ thể của anh, tôi không có quyền ngăn cản
Cô tính quay người bỏ đi thì Vu Quân đưa tay nắm lấy tay Gia Ki kéo cô ngồi xuống cạnh mình thì thầm vào tai cô
“Lau người cho tôi đi”
Gia Kì nghe những lời hắn nói khẽ rùng mình ngửi thấy mùi nguy hiểm.
“Để tôi gọi người lau giúp anh”
Nói rồi Gia Kì vội đứng lên nhưng bị Vu Quân giữ lại, tuy đã bị thương một phần nhưng lực tay hắn vẫn rất mạnh, khiến cho Gia Ki trở nên lúng túng.
” Tôi muốn em lau cho tôi”
Gương mặt Gia Kì ngày càng đỏ lúc Vu Quân hôn mê cô chăm sóc hắn thấy mọi chuyện rất bình thường, đến khi đối diện với đôi mắt của hắn cô vô cùng ngại ngùng, đây là lần đầu tiên cô chăm sóc một người đàn ông mà hắn ta còn rất đẹp trai, Gia Ki vô cùng ngại ngùng khó xử cứ lắp bắp nói.
“Tôi……………tôi ngại lắm”.
Nghe Gia Kì nói Vu Quân bật cười nói
“em đã là vợ tôi mà còn ngại”
Gia Kì bất mãn nói
“Sao lại không, với lại…. trước giờ tôi chưa bao giờ đụng vào đàn ông nên có …..hơi căn thẳng mà anh cứ nhìn chằm chằm nữa”
Vu Quân cười thú vị với người con gái ngây thơ trước mặt.
Vụ Quân nắm tay của Gia Kì đưa lên bờ ngực trần rắn chắc của hắn.
“Bây giờ tập cho quen dần”.
Gia Kì mặt mày đỏ bừng rút tay lại, nhưng Vu Quân vô cùng bá đạo, cô muốn rút tay về hắn càng giữ chặt hơn.
Gia Kì ngượng đến tay chân luống cuống vùng vẫy đụng đến vết thương của Vụ Quân hắn rên lên một tiếng.
Gia Kì hốt hoảng nhìn sang vết thương thấy nó rỉ máu cô sợ hãi nói
“Tôi xin lỗi”
“Cũng tại anh làm tôi bối rối nên mới…Thôi được ngồi im đi tôi lau người cho”
Gia Kì lấy khăn
vắt nước xong đưa tay lau phần cổ của Vụ Quân, rồi từ từ xuống đến ngực, cơ thể của hắn khiến cho Gia Kì nuốt nước bọt không ngừng, làn da màu đồng quyến rũ có vài vết sẹo nhưng nhìn rất quyến rũ cơ múi rõ ràng, Gia K lau từng chỗ trên cơ thể Vu Quân, lau đến chỗ viết thương cô dừng lại mồ hôi đã thấm hết trán vì căng thẳng và ngại ngùng rồi cô lên tiếng nói
“Xong rồi đó tôi đi ra ngoài đấy”.
Vụ Quân dường như không muốn buông tha cho Gia Kì vẫn giữ chặt tay cô, Gia Kì khó hiểu nhìn hắn.
“sao vậy ?”
Hắn cười gian tà nói.
“còn phần dưới thì sao, em định làm qua loa thôi à”
Gia Kì nghe hắn nói thì đưa mắt nhìn xuống phía dưới của hắn có thứ gì đó đang nhô lên, mặt cô biến sắc luống cuống lắp bắp nói.
“Tôi sẽ kêu Phi Ưng vào giúp anh”
Rồi cô rút tay mình khỏi tay Vu Quân, nhưng hắn cứ giữ lấy cô không cho cô đường lui.
“Đã bảo là không làm mà buồng tôi ra, tôi sẽ gọi người đến giúp anh”
Bỗng tiếng mở cửa vang như cứu nguy cho Gia Kì.
” Hai người đang làm gì vậy? , làm cho quá sức lúc bị bung chỉ ra đừng đến tìm tôi đấy”
Là Tuấn Kiệt anh ta bước vào như một vị thần cứu rỗi cho Gia Kì.
Cô vùng dây thoát khỏi vòng tay của Vụ Quân, hắn ta thấy Tuấn Kiệt nên mới buông tha cho
Truyện convert hay :
Thần Y Hoàng Hậu: Ngạo Kiều Bạo Quân, Cường Thế Sủng!