Từ sớm khi thấy bài trí trong phòng, trong lòng Đỗ Hạ liền có chút dự đoán mơ hồ, cô trong lúc ngủ mơ xuyên qua thời không.
Đây lại không phải bối cảnh làm phim, nếu không phải ở cổ đại, căn bản không thể giải thích được vì sao Tống Gia Ngôn lại để tóc dài và ăn mặc cổ xưa, còn có đủ loại bài trí trong phòng.
Nếu ở hiện đại, ai lại cắm nến, đặt bình phong cùng các loại gia cụ cổ trong phòng như vậy?Hơn nữa ở trong trí nhớ Đỗ Hạ, giống như không có triều đại nào có niên hiệu là An Lịch.
Cho nên cô chẳng những xuyên qua, còn xuyên đến một triều đại hư cấu?Nhưng vì sao trong phòng Tống Gia Ngôn cũng có chiếc giường Bạt Bộ, giống hệt trong phòng bà ngoại của cô.
Muốn nói có gì khác biệt, chính là trước giường trước mắt này nhìn mới hơn một chút, hoa văn mạ vàng, khảm trai trên giường đều còn mới tinh, so với cái giường ông ngoại cô từng trùng tu lại, trông tráng lệ hơn nhiều.
Đỗ Hạ hít sâu một hơi, lên tinh thần truy vấn nói: “Tôi có thể hỏi một chút anh có cái giường này bằng cách nào không?”Tống Gia Ngôn không hiểu ra sao: “Giường gỗ? Thợ mộc trong phủ làm, như thế nào, có cái gì không đúng sao?”Đỗ Hạ vội vàng lắc lắc đầu, nhìn hai cái ngăn kéo được khảm trên đầu giường, cô ôm suy nghĩ chết cũng muốn chết một cách rõ ràng, bò lên trên giường kéo ngăn kéo ra.
Tống Gia Ngôn nhìn theo động tác của Đỗ Hạ, phát hiện trong ngăn kéo trừ bỏ mấy quyển thư tịch cùng ít đồ vật hắn vốn đặt bên trong, thế nhưng còn xuất hiện một số vật phẩm trang sức của nữ tử.
Nhìn trong ngăn kéo có trang sức mình mới đặt vào hồi tối, trong lòng Đỗ Hạ dâng lên một loại cảm giác quả nhiên như thế.
Đỗ Hạ bò xuống giường, mất hai phút tìm kiếm mới thấy một chiếc ghế trong phòng, cô bê đến trước mặt Tống Gia Ngôn, ngồi xuống.
Đối diện với ánh mắt khó hiểu của Tống Gia Ngôn, cô thanh thanh giọng nói: “Tôi sẽ giải thích lại cho anh tình huống hiện tại một chút.
”“Nếu tôi suy đoán không sai, đầu sỏ gây tội của tất cả việc này hẳn là cái giường gỗ này, giường gỗ này hiện tại tuy rằng thuộc về anh, nhưng mấy trăm, không hơn một ngàn năm sau, nó thuộc về tổ tông nhà tôi, bởi vì do một số nguyên nhân đặc thù, đồ ăn tôi vốn để trên chiếc giường gỗ này cũng đi theo tôi tới đây.
”“Về phần tôi, tuy rằng vừa rồi tôi đã tự giới thiệu qua, nhưng có khả năng anh sẽ không nghe hiểu, cho nên tôi sẽ giới thiệu lại một lần nữa, tôi tên Đỗ Hạ, năm nay 26 tuổi, nghề nghiệp là một đại phu, đại phu khoa sản, chính là chuyên trị cho phụ nhân sinh sản.
”Thấy Tống Gia Ngôn vẫn một bộ dạng kinh nghi bất định, Đỗ Hạ chỉ có