Chuyện tốt phải làm tới cùng, Đỗ Hạ mở ba lô ra, thuận tay dùng povidone cẩn thận tiêu một cho cuống rốn thai nhi và miệng vết thương của sản phụ.
Cuối cùng Đỗ Hạ còn cắt một miếng băng gạc bảo hộ cuống rốn đứa trẻ một chút.
Nếu không phải bao bì chai povidone thật sự là không thích hợp để nhiều người nhìn thấy, Đỗ Hạ đã đưa bình povidone cho họ về dùng.
Trong ba lo của cô còn có dung dịch ô-xy già, vết thương trên cánh tay cô cũng có thể dùng cái đó.
Bất quá lai lịch Đỗ Hạ vẫn hơi mẫn cảm, vì an toàn bản thân, đến cuối cùng cô không đưa chai povidone cho họ.
Xử lý xong mọi chuyện, Đỗ Hạ không yên tâm dặn dò người đàn ông kia: “Mấy ngày nay tắm cho đứa nhỏ nhớ tránh đi phần rốn, chờ phần rốn con bé kết vảy xong sẽ tự bóc ra, lúc đó mới có thể dùng khăn vải nhẹ nhàng lau bụng cho nó.
”Nguy cơ hoàn toàn được giải trừ, mọi người vây quanh xem náo nhiệt người đều vây lại chỗ Đỗ Hạ khen ngợi.
Đỗ Hạ thật sự không nhận nổi đãi ngộ này, nhìn thấy một khe hở liền lôi kéo Tống Gia Ngôn tránh khỏi đám người.
Còn Tống Châu, hắn dắt theo ngựa khó thoát thân hơn, cho nên hắn được công tử nhà mình dặn dò, liền thập phần tự giác gánh trách nhiệm thu hút tầm mắt của mọi người, để Tống Gia Ngôn rời đi.
Tống Gia Ngôn bởi vì muốn tị hiềm mà đứng ở phía ngoài đám người, tuy rằng hắn không có tự mình nhìn thấy cách Đỗ Hạ cứu người, nhưng nghe mấy vị đại thẩm, a bà bên trong cảm thán cũng biết được diễn biến sự tình.
Thoát khỏi đám người, Tống Gia Ngôn trước tiên kéo Đỗ Hạ vào một tửu lầu.
Đỗ Hạ ngồi ở trong phòng riêng của tửu lầu, vẻ mặt khó hiểu: “Chúng ta không đi tú trang sao? Tới tửu lầu làm gì.
”Tống Gia Ngôn dặn dò tiểu nhị một phen, mới xoay người giải thích với Đỗ Hạ: “Ta để bọn họ đi chuẩn bị một ít nước ấm, cô đi sửa soạn lại chút, để thoải mái hơn.
”Nghe Tống Gia Ngôn nói như vậy, Đỗ Hạ mới cúi đầu nhìn bản thân, vừa rồi cô đỡ đẻ cho người ta ở đường cái, tuy rằng lúc sau đã dùng khăn ướt cẩn thận lau tay, nhưng trên quần áo vẫn là không tránh được bị dính một ít vết máu cùng nước ối.
Váy áo màu lam vốn thanh nhã, hiện tại đã thảm không nỡ nhìn.
Tống Gia Ngôn cũng không cảm thấy bộ dạng Đỗ Hạ hiện tại có cái gì không ổn, hắn vừa rồi chính mắt nhìn thấy cô cứu một đôi mẹ con, trong lòng chỉ có tràn đầy kính nể.
Bất quá Tống Gia Ngôn nghĩ dù sao Đỗ Hạ vẫn là một nữ tử, khả năng sẽ để ý vẻ bề ngoài, còn không quên trấn an.
“Ta đã bảo Tống Châu đi tú trang, đợi lát nữa người tú trang sẽ mang theo quần áo tới nơi này, đến lúc đó cô có thể